Vì thế việc này cứ như vậy mà định ra.
Tư Trấn Khấu không đoán được việc này sẽ đơn giản như vậy, tuy rằng có chút bất mãn với thái độ của Lăng Cửu, bất quá việc này thành công ít nhiều có chút công lao của Lăng Cửu.
Vì thế trưa hôm đó, ở bên ngoài Cung Cửu Cách dán một tấm bảng bố cáo, Cung Cửu Cách muốn đóng cửa ba ngày.
Thiên a, đây là người làm việc sao?
Yến tiểu lão bản có phải hay không đã xảy ra chuyện gì, như thế nào muốn đóng cửa ba ngày a, không ít thực khách vô cùng đau đớn.
Bọn họ tâm tâm niệm niệm món phật khiêu tường a, lúc này mới ra bao lâu, mỗi ngày Cung Cửu Cách lại hạn chế số lượng bán ra như vậy, có một số người tương đối quá đáng, một lần mua đi vài phần, vì thế có rất nhiều người không đến lượt.
Còn có thịt hâm ăn ngon, vịt nướng da giòn, thịt lộc cộc, trà nấm, rất nhiều món bọn họ chưa có nếm đâu.
Bởi vì gần đây Cung Cửu Cách rất nổi tiếng, không ít thực khách trong nhà có hỉ sự hay khách nhân liền đến Cung Cửu Cách ăn một bữa, điều này làm không ít người thấy làm tự hào. Nay tự nhiên tửu lầu thông báo tạm thời nghỉ ngơi, bọn họ còn tính toán đến đặt một bàn đồ ăn ngon đây.
Mặc kệ trong lòng thực khách có bao nhiêu oán niệm cùng không cam lòng, tâm ý Yến Bạch Thu đã quyết, nghe theo kiến nghị của Tư Trấn Khấu, thật sự nghỉ ngơi ba ngày. Việc này rơi vào tai Liễu Thanh Mai cùng Yến phụ khiến bọn họ trở nên khó hiểu.
Bởi vì Yến gia từ hưng thịnh đến suy sụp, là một thời kỳ rất bất ngờ, giai đoạn khổ sở kia khiến cho hai lão nhân bị dọa sợ, bọn họ thật sự một chút cũng không muốn trải qua những ngày tháng như thế một lần nữa. Hiện tại sinh ý tửu lâu rất tốt, trong nhà bắt đầu có tiền, như thế nào đóng cửa không buôn bán. Nhưng sau khi nghe Yến Bạch Thu giải thích, người nhà họ Yến tức khắc trầm mặc, rất có ý tán đồng.
Các tiểu nhị trong tửu lầu biết được tin tức này, cũng không biết nên cao hứng hay khổ sở, bất quá lão bản đã quyết định như vậy bọn họ cũng không thể đưa ra ý kiến gì.
Yến phụ cùng Yến mẫu đã có tuổi quả thật mấy ngày nay có chút mệt mỏi, nghỉ ngơi mấy ngày coi như lấy lại sức, khi biết được Tư Trấn Khấu muốn mang nhi tử ra ngoài chơi cũng cực kỳ tán thành, sợ quấy rầy hai người tình nghĩa mặn nồng của người trẻ tuổi liền không có đi theo.
Yến Bạch Tuyết càng không đi theo, tiểu cô nương gần đây giống như gặp được chuyện gì tốt, một bộ thần thần bí bí.
Buổi sáng ngày hôm sau Tư Trấn Khấu liền dắt một con ngựa cùng chở Yến Bạch Thu đi ra ngoài du ngoạn.
Hai đời, đây vẫn là lần đầu tiên Yến Bạch Thu được cưỡi ngựa, trong lòng cực kỳ run sợ. Tuy rằng đằng sau có Tư Trấn Khấu che chở lại vẫn không nhịn được sợ hãi. Vó ngựa một đường lộc cộc ra khỏi huyện Thái Hòa, đi vài một đường nhỏ hương dã không có mấy người, Yến Bạch Thu lúc này mới chậm dãi thích ứng.
Cánh tay Tư Trấn Khấu cường tráng hữu lực lại thon dài, đằng trước ngồi một Cầu Cầu béo, bởi vì thân hình cao lớn uy mãnh, vẫn có thể đem Yến Bạch Thu ôm ở trong ngực.
Tuy rằng có chút hơi quá...
Nhưng Yến Bạch Thu bụ bẫm mềm mềm cũng rất tốt a, thịt múp múp, Tư Trấn Khấu rất là vừa lòng, cưỡi ngựa thật tốt, cùng nhau cưỡi y có thể quang minh chính đại ôm Cầu Cầu, Cầu Cầu một chút cũng không có phản đối. (Thấy tội con ngựa quá, chắc õng hết lưng (⌒‿⌒)
Thẩm Trác không hổ là quân sư, đầu óc thật tốt, có thể nghĩ tới mấy chi tiết nhỏ này.
Cũng may là ngựa không tồi, bằng không ngựa mà không tốt còn sẽ bị chê cười.
"Cầu Cầu, ngươi xem phong cảnh này như thế nào?" Tư Trấn Khấu dò hỏi, nhảy xuống ngựa, lại làm tư thế muốn đỡ người xuống, ý bảo Yến Bạch Thu nhảy xuống, y tiếp được.
Yến Bạch Thu:"....."
Tuy rằng thực cảm động, nhưng mà...Tư đại ca, ngươi không sợ ta đem ngươi đè bẹp sao??
Tư Trấn Khấu tựa hồ có chút không rõ nguyên do, vẫn duỗi tay như cũ, một bộ tư thế muốn tiếp người, ý bảo Yến Bạch Thu mau nhảy xuống dưới.
"Xuống dưới a, không có việc gì đâu Cầu Cầu, ta có thể tiếp được ngươi." Đối với chuyện này Tư Trấn Khấu phi thường có tự tin.
Yến Bạch Thu ôm cổ ngựa, rất là lo lắng nói:"Tư đại ca, cứ để ta chậm dãi xuống ngựa đi, ta, ta quá nặng." Nói xong, Yến Bạch Thu cũng có chút thẹn thùng.
Một nam nhân đưa hắn đi hẹn hò lại rất có ý tứ săn sóc, nếu hắn khiến người mất hứng, một cái mông đem người ta đè bẹp, nếu chuyện này truyền đi, còn không bị người ta cười chết.
Tư Trấn Khấu lắc đầu, bình tĩnh tự nhiên nói:"Cầu Cầu một chút đều không nặng, ngươi xem, lúc trước lên ngựa cũng là ta nâng ngươi lên, cái này đối với ta mà nói, thật sự là quá nhẹ nhàng, mau xuống dưới đi."
Yến Bạch Thu lúc này mới yên tâm, chậm rì rì buông cổ ngựa, làm ra hành động nhảy xuống.
Đứng ở phái dưới không có cảm giác bao nhiêu cao, nhưng khi ngồi trên lưng ngựa, Yến Bạch Thu vẫn cảm thấy tâm can run rẩy.
"Vậy...vậy ta nhảy xuống a."
Dứt lời Yến Bạch Thu nhắm mắt, một bộ như đi chịu chết, mang theo tâm tình vô cùng bi tráng thả người nhảy xuống, giống như một quả đạn pháo tròn b4n ra ngoài.
Tư Trấn Khấu chuẩn bị sẵn sàng, hai tay duỗi ra, vững vàng đem người bắt được. Tuy rằng hai đầu gối có chút cong, tư thế không quá mỹ quan, bất quá nơi này trừ bỏ có một con ngựa, không có người khác.
Tư Trấn Khấu trong lòng nói nguyên hiểm thật, xem ra sau này y phải luyện tập thêm lực cánh tay cùng eo, vừa nãy trong chốc lát Cầu Cầu nhảy xuống kia, y xuýt nữa là không ôm nổi.
Vì lần sau có thể thoải mái ôm người vào trong lòng, Tư Trấn Khấu quyết tâm khi trở về phải tìm một chút việc để làm, đem chính mình luyện tập thật tốt.
"Xem, ta đây chẳng phải hảo hảo đem ngươi tiếp được." Tư Trấn Khấu ôm Yến Bạch Thu, tư thế của Yến Bạch Thu bây giờ chính là ôm công chúa, mặt đầy sắc đỏ, hoang mang hoảng loạn nhảy xuống, ánh mắt mơ hồ, cũng không dám liếc mắt nhìn Tư Trấn Khấu lấy một cái.
"Đúng vậy, đúng vậy, Tư đại ca thật là lợi hại." Nói xong Yến Bạch Thu làm bộ đi ngắm cảnh.
Vừa nhìn, lúc này Yến Bạch Thu mới phát hiện, tuy trước mắt là một mảnh đồng ruộng rộng lớn, nhưng nơi nơi non xanh nước biếc, cách đó không xa là một rừng cây, chỗ bọn họ đặt chân là một sườn núi nghiêng, cách đó không xa là một cái ao nhỏ, bên cạnh ao nhỏ là một ít bụi cây.
Yến Bạch Thu nơi này thưởng thức phong cảnh, mà Tư Trấn Khấu ở bên này đang tháo túi đồ trên lưng ngựa.