- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Tiểu Địa Chủ
- Chương 70
Tiểu Địa Chủ
Chương 70
Tuy hai nhà chưa quen thuộc lẫn nhau, nhưng qua một bữa lẩu, trì chuyện qua lại, thế nhưng cứ như vậy quen thuộc lẫn nhau.
Thẩm Trác không hổ là quân sư, mặc dù là bố mẹ vợ phi thường khó mua chuộc, cũng chỉ cần dùng một bữa cơm là có thể thu phục được. Tư Trấn Khấu lần này ở giữa cuộc nói chuyện được lợi không ít. Tỷ như y thông qua cuộc nói chuyện của nhạc phụ và Thẩm Trác liền biết, hai vị lão nhân này một lòng một dạ đều treo trên người hai đứa con này, chỉ cần khích lệ ít câu đã khiến họ cười không khép miệng lại được, tự hào lại vui vẻ, chủ động kéo tay y, bắt đầu thao thao bất tuyệt hàn huyên.
Đương nhiên đề tài cuộc nói chuyện đều quay xung quanh Yến Bạch Thu.
Tư Trấn Khấu cảm thấy món lẩu này quá là tà môn, chính là pháp bảo thu phục được hai lão nhân gia, xem ra y nên tâm sự ngầm với Cầu Cầu, về sau cứ đốt lửa nấu ăn, tụ lại với nhau, đây chính là biện pháp nâng cao tình cảm a.
Ăn xong nồi lẩu, mọi người hỗ trợ cùng nhau thu thập, một đám người làm việc cũng mau, rất nhanh liền dọn xong.
Bởi vì quá muộn, trên đường trở về Tư Trấn Khấu, Thẩm Trác cùng Lăng Cửu hộ tống cả nhà Yến Bạch Thu về nhà.
"Bá phụ, bá mẫu, các ngươi đừng khách khí, trời đều đã trễ như thế này, có mấy người chúng ta đi theo trở về, những người không có mắt ngoài kia cũng phải dè chừng. Hơn nữa Tiểu Tuyết là cô nương chưa xuất giá, lá gan cũng nhỏ, chỗ ở của các ngươi cũng gần, chúng ta đi một lát là tới, cũng không mất nhiều thời gian của chúng ta." Thẩm Trác khách khí nói.
Liễu Thanh Mai cười cười, cũng không nói gì nữa.
"Thẩm Trác đứa nhỏ này cũng quá khách khí."
Tư Trấn Khấu cảm thấy da mặt mình không được như Thẩm Trác nên đơn giản liền dứt khoát không nói.
Thẩm Trác, Yến Bạch Sinh cùng Liễu Thanh Mai còn nói chuyện đến thật vui sướиɠ, đề tài chủ yếu xoay quanh Yến Bạch Thu, Thẩm Trác còn dò hỏi rõ chuyện hai lão nhân yêu thích, liền lựa lời dễ nghe mà nói, thuận tiện nói giúp đại nhân nhà mình một vài lời hay, trước mặt hai lãi nhân cũng lưu lại ấn tượng tốt.
Yến Bạch Thu cùng Tư Trấn Khấu bất giác tụt lại phía sau mọi người.
Yến Bạch Thu tâm tình kích động đến bây giờ còn chưa có hồi phục, nhìn nam nhân cao lớn bên người, trong lòng có cảm giác kỳ dị.
"...Những lời ngươi nói hôm nay đều là thật sao?" Không biết vì sao Yến Bạch Thu theo bản năng dò hỏi lại một câu.
Tổng cảm giác chính mình hình như đang nằm mơ, rất không chân thật.
Tư Trấn Khấu hiện tại rất muốn nhéo khuôn mặt đô đô thịt của đối phương, bắt đối phương phải đối mặt với mình, làm như vậy, y có nói gì, làm gì đều có thể trực tiếp đối mặt với hắn.
"Tất nhiên là thật, ta đã nói qua lời nói dối?"
Trong bóng đêm, Tư Trấn Khấu bắt lấy móng vuốt đầy thịt của Yến Bạch Thu nắm chặt trong tay, nhéo rồi lại xoa xoa, trong lòng tức khắc cảm thấy thỏa mãn.
"Ta nghe thấy ngươi đáp ứng rồi, trăm triệu lần không thể đổi ý."
Bởi vì trời có chút tối, có thể hay không nhìn ra khuôn mặt xấu hổ đỏ bừng, Yến Bạch Thu câu đầu, thanh âm có chút rầu rĩ.
"Ta...ta sẽ không đổi ý." Yến Bạch Thu nhỏ giọng lại kiên định nói.
Cái nắm tay này của nam nhân chính là hai đời, từ trước đến nay, người đầu tiên đối tốt với hắn, dáng người cao lớn, nhiều tiền, thể trạng cường tráng, không ai so với vị này tin cậy hơn.
Nếu hắn đổi ý mới là người ngốc chân chính.
Tư Trấn Khấu bắt lấy tay người trong lòng áp lên ngực, l0ng nguc rung động.
"Hảo."
Người phía trước đang nói chuyện vui vẻ, không có tám tư chú ý phía sau, Tư Trấn Khấu thản nhiên trộm thơm một cái.
Yến Bạch Thu kinh ngạc 😱lấy một tay khác che mặt, bởi vì quá mức ngạc nhiên, khuôn mặt thịt phồng lên, giống như ha tẻ tham ăn, hai má phình phình, rất đáng yêu.
Tư Trấn Khấu nhìn thế rất thích, liền thăm dò làm bộ muốn cắn một ngụm lên má, nhưng lại khiến Yến Bạch Thu chết khϊếp, nói lắp mà lại không dám nói to.
"Đừng, đừng a, mọi người đều ở phía trước." Yến Bạch Thu cảm thấy, cả người Tư Trấn Khấu đều đã thay đổi.
Đặc biệt là từ giữa trưa, sau khi hai người đã nói rõ.
Nhìn xem, lúc này, ở dưới tình huống có nhiều người như vậy cư nhiên còn dám động tay động chân với hắn.
Tư Trấn Khấu khóe miệng hàm chứa một tia ý cười.
"Hảo, vậy hôm nay liền buông tha ngươi."
Một vừa hai phải.
Hơn nữa tương lai còn dài, y còn có thể ở huyện Thái Hòa nghỉ ngơi một đoạn thời gian.
Già viện Yến gia dọn đến trong thị trấn, chỉ mất một lúc là có thể đi đến quán, mọi người đi bộ lại tán gẫu, chỉ mất một khắc là tới nơi.
Yến Bạch Thu lần đầu tiên cảm thấy, đường về nhà hôm nay gần quá (😆😆😆), trong lòng có chút quyến luyến.
Lại phất tay cáo biệt với Tư Trấn Khấu, thẳng đến khi không nhìn đến thân ảnh của y, Yến Bạch Thu lúc này mới quay vào nhà, đem cửa đóng lại.
Yến Bạch Sinh vẫn luôn chờ, thấy nhi tử mặt đầy hồng quang, khóe mắt còn mang theo ý cười, tư thái uyển chuyển nhẹ nhàng, bước chân đều sắp bay lên.
Yến Bạch Sinh nói:"Cầu Cầu, cha hôm nay ngươi cùng tiểu tử kia hôm nay ở chung khá tốt, có phải hay không hai người..." Ông nói lời này hẳn là đủ rõ ràng, đủ minh bạch, nhi tử hẳn sẽ hiểu đi.
Yến Bạch Thu giật mình, việc này hắn còn chưa chuẩn bị nói với người trong nhà.
Liễu Thanh Mai hừ lạnh một tiếng, bênh vực nhi tử.
"Ta nói ngươi a phu quân, ngươi nói lời này là có ý tứ gì, nhi tử ta nói chuyện với nam nhân thì làm sao? Lại nói, Cầu Cầu cũng đã lớn, tìm nam nhân thì đã làm sao? Hơn nữa đối phương cũng không tồi, gia cảnh cũng tốt, cùng nhi tử nhà ta ở bên nhau là tuyệt phối a." Hiển nhiên Liễu Thanh Mai đã có ấn tượng hi thường không tồi với Tư Trấn Khấu.
Còn không phải vậy sao, mới có mấy ngày liền giúp đối phương nói lời hay.
Yến Bạch Sinh có chút á khẩu không trả lời được.
"....."
Ông thật sự không có ý tứ khác a, Cầu Cầu là con ông, việc này ông cũng đã nhìn hồi lâu, thích nam nhân thì cứ thích, đây cũng không phải là lần đầu tiên, ông bất quá chỉ hỏi một chút thôi mà.
Yến Bạch Sinh có chút ấm ức.
"Cha. Hôm bay Tư đại ca hướng ta biểu lộ tâm ý, mà ta cũng đã đáp ứng y." Yến Bạch Thu lắp bắp, cảm thấy vẫn là nên đem chuyện này nói ra sẽ tốt hơn.
Người nhà họ Yến tức khắc mỗi người đều trừng lớn mắt, lỗ tai dựng lên.
Yến Bạch Thu bị ánh mắt sáng quắc của cả nhà nhìn chằm chằm, có chút ngượng ngùng.
"Ta, ta bảo chờ thêm mấy ngày nữa lại nói, nghe được cha hỏi, ta cũng không định giấu nữa."
Còn chuyện Tư đại ca không còn bao lâu nữa phải rời đi, Yến Bạch Thu cảm thấy chuyện này vẫn không nên nói ra thì hơn.
Hắn mặc kệ thế nào, dù sao trong thời gian này, hắn cũng thật vui vẻ.
Liễu Thanh Mai nói:"Ta cho người hỏi thăm đứa nhỏ Tư Trấn Khấu này, tác phong không tồi, nhân phẩm cũng tốt, cùng Cầu Cầu ở bên nhau cũng khá tốt. Cầu Cầu, ngươi đừng sợ, thích liền thích, nếu tương lại tiểu tử này khi dễ ngươi cũng đừng giấu trong lòng, nói với nương, nương sẽ tính sổ cưới y."
Yến Bạch Thu vừa mừng vừa sợ:"Nương, ta đã biết."
Yến Bạch Tuyết tò mò không nhịn nổi, đôi mắt loan loan, liền lôi kéo tay Yến Bạch Thu vào trong góc phòng nói nhỏ:"Ca, Tư đại ca hôm nay liền tìm ngươi thổ lộ tâm ý a?"
Yến Bạch Thu đối với muội muội không còn khẩn trương như vậy, gật đầu cười nói:"Đúng vậy."
Yến Bạch Tuyết tựa hồ có chút hâm mộ, dừng một chút lại hỏi:"Ca ca, vậy ngươi lúc ấy có phải hay không rất vui vẻ a?"
Yến Bạch Thu gật đầu, không chút nghĩ ngợi liền nói:"Đúng vậy, hơn nữa Tư đại ca nói y thích ta đã lâu."
Yến Bạch Tuyết có chút sốt ruột hỏi:"Đã lâu? Đó là bao lâu a?"
Yến Bạch Thu nghĩ nghĩ:"Từ thời điểm trước ta đến nhà y mua thịt heo, hẳn là hơn một tháng nay...Kỳ thật, ta cũng cảm giác được Tư đại ca cùng người khác bất đồng, hơn nữa y còn thường xuyên giúp đỡ ta, thời điểm đó ta vừa béo lại vừa xấu, Tư đại ca một chút cũng không ghét bỏ ta."
Yến Bạch Tuyết nghe còn gật đầu phụ họa.
"Ca ca, Tư đại ca thật sự đối với ngươi rất tốt, ngươi nhất định phải hảo hảo mà bắt lấy y, ta chính là muốn uống rượu mừng của các ngươi đấy."
Yến Bạch Thu cười tủm tỉm, trêu ghẹo nói:"Cái này là tự nhiên, bất quá, Tiểu Tuyết ngươi hôm nay hỏi ta thật nhiều vấn đề a, có phải hay không ngươi đã gặp người mình thích?"
Yến Bạch Tuyết vội vàng lắc đầu.
"Không, mới không có đâu."
"Chính là ta hôm nay nhìn thấy ngươi lúc ở trước quầy, lộ ra vẻ mặt muốn nói lại thôi là như nào?"
"....Ca! Ta không nói chuyện với ngươi nữa!" Hiển nhiên là nói trúng tâm tư, cô nương da mặt mỏng tức khắc liền tạc mao che giấu nội tâm bất an của mình.
Trước khi ngủ, người một nhà kiểm kê ngân lượng hôm nay kiếm được, không thể so với dĩ vãng là đồng tiền được. Hiện giờ đại bộ phận là bạc trắng, còn có không ít bạc vụn, ngược lại tiền đồng tương đối ít.
Mọi người đều cao hứng đến mất ngủ.
Đem phần của Tư Trấn Khấu phân ra, còn lại chính là của nhà họ Yến sở hữu, khấu trừ đi các loại chi phí, qua một ngày hôm nay kiếm lời được ba trăm lượng bạc. Đặt ở trước đây, Yến Bạch Thu đều không dám tưởng tượng.
Thời tiết càng ngày càng lạnh, đến lúc đó người ăn lẩu nhiều, kiếm tiền cũng càng nhiều.
"...Thật sự kiếm tiền."
Mặc dù tâm tình kích động, người nhà họ Yến vẫn ngủ một giấc vô mộng.
Ngày hôm sau mọi người ăn bữa sáng đơn giản trên phố, liền tới tửu lầu.
Bọn người Tư Trấn Khấu đến sớm hơn, bắt đầu chỉ huy tiểu nhị quét tước vệ sinh, rửa đồ ăn, không bao lâu lại giúp thái rau trong bếp.
"Khai hỏa."
Ra lệnh một tiếng, tiểu nhị đốt lò đều đem lửa nhóm lên.
Vẫn là công việc giống hôm qua, một cái nồi làm vịt kho, một cái chưng thịt, một cái chiên các loại nguyên liệu nấu ăn, một cái xào rau, còn lại là nấu canh ngỡ cách.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Tiểu Địa Chủ
- Chương 70