Chương 130

Tư Trấn Khấu trở về hoàn toàn đem bầu không khí ăn Tết đẩy nên cao trào, giờ khắc này mặc kệ là Liễu Thanh Mai hay Yến Bạch Sinh, hoặc Lăng Cửu đang thất tình, mỗi người đều vui vẻ phát ra từ nội tâm, mọi người đều nói nói cười cười, chẳng những người nhà họ Yến mà ngay cả ba người Thẩm Trác, Tư Trấn Khấu cùng Lăng Cửu đều cảm thấy cái tết năm nay cùng các năm khác không giống nhau.

Lăng Cửu vẫn trưng ra khuôn mặt lạnh như cũ, bất quá hiện tại đã nhu hòa không ít, cảm khái nói:"Cảm giác hiện tại, thật giống như khi còn nhỏ cùng người nhà ăn tết với nhau a."

Ký ức khi còn nhỏ, chính là người một nhà đoàn viên, chuẩn bị một bàn lớn thức ăn ngon, trò chuyện thiên hạ. Bởi vì tuổi còn nhỏ, cũng không hiểu chuyện, ngày ấy chưa có chuyện tranh cãi trong triều, toàn gia đều vô tư lự, mà hiện tại Lăng Cửu lại có cảm giác như trở lại khi còn nhỏ.

Liễu Thanh Mai sung sướиɠ, ánh mắt nhìn Tư Trấn Khấu phá lệ vui vẻ, khi y đi biên cương bên kia, nàng ghét bỏ y không tốt, nhưng bây giờ y trở về, nàng lại cảm thấy người này chỗ nào cũng tốt.

"Trấn Khấu a, ngươi mau ngồi xuống a, ta bao sủi cảo, ngươi thích ăn nhân thịt heo rau hẹ, tý nữa ăn nhiều thêm chút." Vỗ vỗ bả vai Tư Trấn Khấu, Liễu Thanh Mai cười không khép miệng lại được.

Khóe mắt Tư Trấn Khấu vẫn luôn mang theo ý cười, y cũng cảm giác được bá phụ bá mẫu rất thích mình, gật gật đầu:"Cảm ơn bá mẫu, ta đây liền chờ."

Yến Bạch Thu buồn cười bĩu môi, rõ ràng sủi cảo nhân thịt heo rau hẹ là đồ hắn thích nhất a, như thế nào lại biến thành Tư đại ca thích rồi, nương hắn đã bắt đầu bất công rồi.

Liễu Thanh Mai cười chụp một cái vào lưng Tư Trấn Khấu, có chút bộ dáng hận rèn sắt không thành thép, cười mắng:"Còn gọi là bá mẫu a, còn không sửa miệng?"

Tư Trấn Khấu rốt cuộc không còn bình tĩnh được nữa, lập tức minh bạch ý của Liễu Thanh Mai, cũng không có hàm hồ thêm nữa, trôi chảy sửa miệng:"Nương."

Sau đó nhìn về phía Yến Bạch Sinh, lộ ra biểu tình chân thành tha thiết hô:"Cha! Cảm ơn hai vị đã tiếp thu tiểu tế."

Yến Bạch Sinh cười hô to ba tiếng hảo:"Hảo, hảo, hảo, về sau đều là người một nhà, đừng khách khí, ngồi xuống đi." Ông nói xong, liền quay mặt đi, trộm lau chút nước mắt.

Sủi cảo cũng chín, một chén lại một chén được bưng lên, mọi người đều không có thói quen để người khác hầu hạ, đều là người một nhà, một đám đều tự giác đi ra sau bếp lấy bát của mình, rồi quay lại đại sảnh.

Bên ngoài bông tuyết vẫn rơi như cũ, gió lạnh hiu quạnh, mà trong nhà lại rất ấm áp, bên dưới bàn tròn là một lò than nhỏ, than bên trong đang cháy lửa nhỏ, thi thoảng phát ra tiếng tý tách, khuếch tán nhiệt lượng giúp mọi người ấm áp.

Chén đựng sủi cảo đều là chén lớn, bên trong chứa được hai mươi cái, mỗi cái đều tròn tròn mập mập, trắng trắng, khi nấu chín càng thêm no đủ mượt mà, giờ phút này đang bốc khói, mùi hương tràn ngập, khiến mọi người không khỏi say mê.

Trên bàn là các loại đồ cay do Yến Bạch Thu điều chế như tương cay, chao, tiểu ngư cay, măng ngâm ớt, ngó sen kho chua cay, đậu đinh cay, dầu mè cay, cùng một bát nhỏ dấm, khiến sủi cảo được nâng lên một tầm mỹ vị mới.

Kẹp lên một miếng sủi cảo, trước mặt Yến Bạch Thu là một cái đĩa nhỏ đựng nước sốt hắn yêu thích, chấm một đầu sủi cảo, cho vào trong miệng, nước sốt chua chua cay cay liền bùng nổ trong miệng, da sủi cảo có tính dai, nhân sủi cảo mềm thơm, Yến Bạch Thu ăn đến mồ hôi đầy đầu, tự đáy lòng cảm thấy sủi cảo lần này ăn phá lệ ngon.

Vẫn là sủi cảo do chính mình làm ăn ngon a, Yến Bạch Thu ở trong lòng cảm thán.

Thời điểm ăn được một nửa, Tư Trấn Khấu cảm thấy hàm răng cấn cấn một chút, cảm giác cắn được đồ v4t cứng rắn, hiển nhiên là không có phòng bị, lập tức hàm răng như sắp vỡ vụn.

Mà mọi người đều dùng ánh mắt hâm mộ cùng ghen tị nhìn y.

Thẩm Trác nâng má, buồn bực nói:"Đại nhân, phúc khí ngươi thật tốt a."

Lăng Cửu hừ hừ, dùng chiếc đũa chọc các bé sủi cảo trong chén, hắn cũng rất muốn có được một đồng tiền trong sủi cảo a, đáng tiếc, dù chọc thủng cả bát cũng không tìm được một cái...

Thật là quá bi ai.

Gia hỏa Tư Trấn Khấu này, vận khí cũng quá tốt đi.

Yến Bạch Thu cũng cảm thấy thật ngạc nhiên:"Tư đại ca vận khí ngươi thật tốt a!"

Tư Trấn Khấu có chút không rõ, nhổ đồ v4t cứng rắn trong miệng ra, cầm ở trong tay nhìn, tức khắc hiểu rõ.

"..... Sủi cảo có đồng tiền.... " Quả thật không biết hình như tâm tình mình như thế nào, tuy rằng trong lòng không cao hứng cho lắm, nhưng nhìn bộ dáng thật chờ mong của mọi người, Tư Trấn Khấu liền đem điểm không cao hứng này áp lại trong lòng.

"Đúng vậy, đúng vậy, Tư đại ca, đây là nương cố ý chuẩn bị, ăn phải cái sủi cảo có đồng tiền, năm sau đẽ được vạn sự may mắn, hơn nữa, nhiều sủi cảo như vậy, Tư đại ca ngươi có thể ăn đến, quả thật chính là quá may mắn." Yến Bạch Thu hâm mộ không thôi.

Hắn cắn một cái sủi cảo, liền gấp không chờ nổi mà dùng đũa chọc chọc các sủi cảo còn lại, mặc dù không giống Lăng Cửu phá rách tất cả, nhưng hắn cũng biết trong chén mình không có....

"Răng rắc!" Lại là một tiếng giòn tan. (Tự nhiên thấy ê răng quá 😅😅)

Yến Bạch Thu quay đầu, liền nhìn thấy người ngồi bên cạnh hắn, vẻ mặt vặn vẹo, người luôn ôn hòa như Thẩm Trác, giờ phút này khuôn mặt dữ tợn, cực kỳ thống khổ che quai hàm, đầy mặt ai oán.

"Thẩm đại ca, ngươi thật là lợi hại a, cũng ăn được đồng tiền rồi." Yến Bạch Tuyết vẫn luôn không hé răng cũng vui mừng kêu lên.

Thẩm Trác thống khổ cực kỳ, hắn còn đang phẫn hận, mắng mình vận khí không tốt, kết quả dùng sức quá mức, liền lập tức cắn phải.

"...... " Đem đồng tiền kia nhổ ra, Thẩm Trác phát hiện, ăn phải cái sủi cảo có đồng tiền, cũng không có vui vẻ như tưởng tượng.

Yến Bạch Thu thấy hắn rầu rĩ không vui, không khỏi trêu ghẹo:"Thẩm đại ca, ngươi đừng trưng ra vẻ mặt buồn bực a, ngươi xem ngươi ăn được đồng tiền rồi, thuyết minh năm sau sẽ có vận may a, ngươi nhìn chúng ta đi, muốn ăn phải cũng không có a."

Trừ bỏ Tư Trấn Khấu, những người khác đều gật đầu, bộ dáng cực kỳ tán đồng.

Thẩm Trác ôm cái răng đau:"Còn có thể có cái vận may gì a.... "

Liễu Thanh Mai xen mồm, lớn tiếng nói:"Đồng tiền này chính là được ta cầu từ chùa miếu a, đã được đại sư khai quang, rất linh nghiệm, như thế nào lại không có vận may a?" Nghe được giọng không vui của Thẩm Trác, Liễu Thanh Mai lập tức không vui.

Thẩm Trác cười làm lành:"Bá mẫu nói đúng.... "

"Hừ! Tiểu Thẩm a, ngươi đừng không tin, nói không chừng năm sau ngươi thật sự gặp vận may, ngươi xem Lăng Cửu cùng Trấn Khấu đều đã có người yêu thích, có phải hay không lập tức đến lượt ngươi a."

Thẩm Trác nghe nói mà mồ hôi đầy đầu.