Sau bếp vội tới khí thế ngất trời, mắt thấy đồ ăn cũng đã chuẩn bị gần xong hết, Vương viên ngoại vẫn luôn không xuất hiện lúc này lại xuất quỷ nhập thần chi vào sau bếp, ông đem Yến Bạch Thu lôi ra, dò hỏi chuyện chuẩn bị yến hội.
"Yến tiểu lão bản, chuẩn bị thế nào?" Vương viên ngoại cười giống như Phật di lặc, phá lệ hiền lành.
"Ngươi cũng thấy đấy, khách nhân đã tới đầy đủ, có thể khia tiệc không?" Vương viên ngoại có chút lấy lòng hỏi.
Hôm nay vì lão nhân trong nhà làm tiệc mừng thọ, tuy rằng không thể nói thực long trọng, nhưng trước đó cũng đã bàn một chút với lão nhân trước, nói lần này muốn cho lão nhân một kinh hỷ, còn cố ý tìm Yến Bạch Thu, cũng là đặt toàn tâm toàn ý vào.
Yến Bạch Thu xoa xoa tay, cười tủm tỉm, gật gật đầu:"Có thể mở tiệc, Vương viên ngoại đi triệu tập hạ nhân dẫn khách nhập bàn đi, sau đó phái người tới sau bếp báo cho ta một câu, chúng ta liền bưng đồ ăn lên."
Vương viên ngoại vừa nghe lời này, mặt mày hớn hở.
"Có những lời này của Yến tiểu lão bản thật tốt quá, vậy ta đây liền đi an bài tốt cho khách nhân."
Yến Bạch Thu vẫy vẫy tay:"Hảo, ta cũng đang vội ở sau bếp."
Vương viên ngoại đi rồi, Yến Bạch Thu liền vào sau bếp, nhìn thoáng qua tiểu nhị, giương giọng hô:"Mọi người chuẩn bị, một lát nữa liền khai tiệc, đồ ăn đưa lên đầu tiên nhớ phải theo thứ tự."
Bọn tiểu nhị đều rất khẩn trương, vội vàng cả buổi sáng, chính là chuẩn bị cho việc chốc lát đây.
"Không có việc gì, tiểu lão bản, chúng ta đều nhớ kỹ, ngươi cứ yên tâm, nhất định không xảy ra chuyện gì."
Không bao lâu, bên ngoài liền có tiếng người hầu đến thông báo mọi người đã sẵn sàng, Yến Bạch Thu cũng không có hàm hồ, đem bánh sinh nhật đem lên trước tiên, đây là bước đầu tiên của tiệc mừng thọ, khi mới bắt đầu, mọi người đều là để bụng trống mà tới. Hơn nữa sau bếp đều là nhiệt độ cao nấu, xào các món ăn, bánh kem để lâu sẽ bị ám mùi, không còn thơm ngon nữa.
"Thẩm Trác, ngươi cùng ta đi qua đi." Cái bánh kem này kỳ thật cũng không lớn, nếu có cái hộp chuyên chế để đựng bánh kem thì sẽ không quá tốn sức, trực tiếp xách đi là được, bất quá hiện tại không có, phía dưới đế chính là cái đĩa to, nên cần phải có hai người bê.
"Được, không có vấn đề." Thẩm Trác không nói hai lời liền đồng ý.
Dao cắt bánh kem thì có một tiểu nhị đi theo cầm, Yến Bạch Thu cùng Thẩm Trác cẩn thận bưng cái bánh ba tầng, màu sắc rực rỡ, tản ra mùi bơ nồng đậm đi tới đại trạch Vương phủ.
Hôm nay quả thật Vương phủ rất náo nhiệt, nơi nơi treo hoa điểm xuyết vui mừng.
Người tới vương phủ tương đối nhiều, ngày hôm nay ánh nắng tươi sáng, khách nhân đều đã yên vị trên ghế, vây quanh một cái bàn tròn to, trải lên khăn trải bàn đỏ thẫm.
Vị trí chủ tọa cũng thật rõ ràng hơn nữa phía trước còn có hạ nhân dẫn đường. Bàn chính ở giữa phòng, mặt bàn to hơn một vòng so với các bàn khác, ngồi ở chủ vị là một lão nhân tóc bạc trắng, hẳn là nhân vật chính của ngày hôm nay. Lão nhân lớn tuổi, mặt đầy nếp nhăn, đôi mắt vẩn đυ.c, ngồi trên xe lăn, phần eo lót đệm, bất quá tinh thần vẫn phấn chấn, bên cạnh là các con, đích tôn đích nữ vây quanh một vòng nhỏ đều hống lão nhân đến vui vẻ. Hàm răng lão nhân đã rớt gần hết, khi nói chuyện có chút hựt hơi, nhưng nhìn ra được là rất vui vẻ.
Yến Bạch Thu bưng một cái bánh sinh nhật lớn tới, đem ánh mắt của các khách khứa ở đây câu dẫn, một khối trắng trắng, lại tỏa ra hương thơm mê người, đây là lần đầu tiên bọn họ được nhìn thấy, hơn nữa trên mặt còn có mấy đóa hoa đỏ rực kiều diễm, mặc kệ là nam hay là nữ, một đám trừng lớn đôi mắt, nhìn thấy cái bánh ba tầng kia được đặt trước mặt lão thái gia, một đám tròng đều hâm mộ cùng ghen ghét. Liền nghe thấy tiểu tử bụ bẫm kia, cong eo nói với lão gia tử mấy câu chúc mừng.
"Chúc lão gia tử phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn."
"Thân thể khỏe mạnh..."
Theo sau lại thấy tiểu mập mạp mang tới một con dao nhỏ đưa cho Vương viên ngoại, dường như là nói cách ăn cái bánh ngọt kia.
Đương nhiên, khối bánh đầu tiên vẫn là dành cho lão gia tử kia.
Đôi mắt lão gia tử vẫn luôn có ý cười, miệng cười tủm tỉm, kỳ thật ở tuổi này của lão, có cái gì còn chưa ăn qua, bất quá hiện tại đã già rồi, hàm răng cũng thưa thớt, chỉ cần nhìn thấy con cháu quây quần đầy đủ, trong lòng liền thoải mái không ít. Mà nay thấy tôn nhi tụ họp một chỗ, lại chuẩn bị yến tiệc cho mình, khiến nhiều người dùng ánh mắt hâm mộ nhìn mình, cũng làm tâm hư vinh của lão gia tử được thỏa mãn.
Khối bánh kem kia rất to, một khối chiếm gần hết cái đĩa, màu trắng xen lẫn màu đỏ, màu tím, còn có mấy miếng trái cây, nhìn rất bắt mắt. Tay lão gia tử run rẩy tới lợi hại, cầm cái muỗng cũng có chút không xong.
Tiểu mập mạp da mặt trắng nõn kia lại nói:"Thứ này rất mềm mại, lão gia tử có thể yên tâm."
Lão gia tử cũng là người có tính hiếu thắng, tay run rẩy cầm cái muỗng múc một miếng, run rẩy đưa lên miệng, bơ kia thơm lại ngọt, lại mềm, khi ăn trong miệng cảm thấy sung sướиɠ vô bờ, linh hồn như muốn bay lên trời.
Lão gia tử lập tức ăn hai khối lớn, lúc này mới dừng lại, ăn xong, khóe miệng vẫn luôn mang theo tươi cười.
"Cha, ngươi cảm thấy thế nào? Ăn ngon sao?" Con của lão, cũng là Vương viên ngoại nhỏ giọng hỏi.
Lão gia tử cười tủm tỉm, đối với thứ đồ ăn ngọt nị này rất là hứng thú.
"Ngon, rất ngon."
Bánh kem cũng đủ lớn, mỗi dãi hạ xuống, đủ cắt cho mọi người thân thích một khối nhỏ, còn các khách nhân chỉ có thể mở mắt trông mong, bởi vì hợp khẩu vị của lão gia tử, nên bánh này để lại một phần ba cho lão gia tử.
Mới chỉ là mở màn, mà yến hội đã không tồi.
Bởi vì có nhiều khách nhân, lại không phân bánh kem cho từng người, bất quá mọi người cũng không nói gì thêm, chỉ nhìn ở trong mắt, bánh sinh nhật kia cũng không nhiều nên chỉ có thể như vậy.
Yến Bạch Thu nhìn một lát rồi quay trở lại sau bếp, chuẩn bị nấu mì trường thọ.
Sợi mỳ đã chuẩn bị tốt, nước dùng cùng thịt vịt đã hầm tốt, Yến Bạch Thu cũng đã nếm qua. Bởi vì có thêm cồi sò, nên vị canh rất tươi ngon, chỉ cần cho thêm chút xíu muối là được.