Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiểu Địa Chủ

Chương 110

« Chương TrướcChương Tiếp »
Yến Bạch Thu nhìn biểu tình nghiêm túc của Tư Trấn Khấu, trong lòng càng chột dạ, nhưng hệ thống giảm béo là thứ không thể tưởng tượng được, nói ra phỏng chừng cũng không có người tin tưởng, ngược lại còn khiến người ta sinh tâm nghi hoặc.

"Thực sự không cần bồi bổ a, thân thể ta rất tốt... " Yến Bạch Thu biện giải nói.

Mà Tư Trấn Khấu đã hạ quyết tâm, kiên quyết muốn đem số thịt hắn rớt xuống kéo trở về, còn cố ý đem chuyện này nói với Liễu Thanh Mai cùng Yến Bạch Sinh, lời này chính là chọc đến tâm khảm của hai lão nhân.

Hai người cũng cảm thấy nhi tử gầy không ra hình người, đau lòng không thôi, nhưng nhi tử luôn nói ra cả đống đạo lý, quật cường muốn mệnh, mỗi khi ăn cơm cũng không tận hứng, hai lão nhân nhìn mà lòng lên men tới lợi hại. Mà bây giờ sinh hoạt của bọn họ cũng tốt lên, không còn ăn tới bánh bột bắp lạnh ngắt, ăn đồ ăn tới kho không còn ăn được nữa mới thôi, nhưng nhi tử thì tựa hồ đã thay đổi.

"Tiểu Khấu a, ngươi có tâm, việc này ngươi cần hảo hảo khuyên nhủ Cầu Cầu, ngươi cũng thấy rồi, mấy ngày nay đã gầy thành cái dạng gì, phải hảo hảo bồi bổ trở về." Liễu Thanh Mai xoa xoa khóe mắt ướŧ áŧ.

Xem ra hai người bọn họ không có mắt a, đứa nhỏ Tư Trấn Khấu này đối với Cầu Cầu nhà họ rất tốt, tâm đều hướng về Cầu Cầu.

Hảo cảm của Liễu Thanh Mai đối với Tư Trấn Khấu bay lên thẳng tắp.

Yến Bạch Sinh cũng cảm thán:"Đúng vậy, khuyên Cầu Cầu nhiều một chút, người này a, vẫn là béo một chút mới đẹp, gầy thành cái con khỉ thì có gì hay đâu, vẫn là Trấn Khấu ngươi thật tinh mắt."

Tư Trấn Khấu mạc danh kì diệu, chỉ có thể đạm mạc cười.

"....... "

Hiệu suất làm việc của Thẩm Trác phi thường mau, chỉ với nửa ngày đã tìm được bốn tiểu nhị tuổi trẻ cường tráng, trải qua một loạt quan sát dò hỏi của Thẩm Trác, mấy người này đều tự kí khế ước, sau đó liền đi vào sau bếp.

Đối mặt với hết thảy, Yến Bạch Thu đành phải lui xuống tuyến hai, những tiểu tử được chọn đều là người đã thành gia, trong nhà có thê nhi, nghèo khó, bởi vậy khi có cơ hội đến Cửu Cung Cách làm đầu bếp, không thể nghi ngờ là một cái bánh lớn từ trên trời rơi xuống, thật đáng quý trọng. Ở phía sau bếp làm rất là cần mẫn, hơn nữa học cũng cực nhanh, lại thêm có chút kinh nghiệm xào rau nẫu cơm, bởi vậy việc học cũng rất dễ dàng.

Không tới hai ngày, những món ăn trong thực đơn của tửu lầu đều được làm đầy đủ đến thất thất bát bát, mấy đầu bếp cũng học hành rất nghiêm túc, đã học được đại khái, Yến Bạch Thu cũng có thể nhàn nhã hơn.

Bây giờ hắn chỉ việc đứng ở bên cạnh, nhìn mấy đầu bếp mới nấu ăn, thi thoảng có chút chỉ điểm, yêu cầu tăng giảm thêm chút gia vị, đại bộ phận thời gian đều không cần hắn nhúng tay.

Có bốn người này, không nói Yến Bạch Thu ngay cả Lăng Cửu cùng Tư Trấn Khấu rốt cuộc cũng có thời gian nghỉ ngơi.

Vừa biết được có thể đi ra ngoài chơi, Lăng Cửu giống như ngựa hoang thoát cương, sinh động hẳn lên, đã có hai ngày không tới tửu lâu hỗ trợ, đồng thời phía sau bếp còn một cái đuôi vẫn luôn đi theo phía sau hắn biến mất không giấu vết__Hoàng Bách Xuyên.

"Hẳn là Lăng Cửu mang theo đi ra ngoài, đừng nhìn bộ dáng lạnh như băng của Lăng Cửu, lúc này thịt đã ngậm trong miệng nên đã luyến tiếc nhả ra, lúc này hẳn là đi hưởng thụ chiến lợi phẩm đi." Tư Trấn Khấu sâu kín nói.

Này, này...

Này có phải hay không có chút nhanh a?

Hơn nữa khẩu thịt này hẳn là Hoàng Bách Xuyên đi.

Yến Bạch Thu đột nhiên cảm thấy, hắn cùng Tư đại ca ở bên nhau quả thực quá bình thường, cùng so với Lăng Cửu thì thật quá nhỏ bé.

"Hai bọn họ có phải hay không phát triển hơi nhanh a?" Hơn nữa vẫn luôn ở dưới mí mắt của bọn họ, không thấy có tiến triển gì a.

Tư Trấn Khấu cười khẽ, lôi kéo hắn ra khỏi bếp:"Lăng Cửu nhìn trúng Hoàng Bách Xuyên đã lâu, với cái tính tình kia thì chính là đã quá nhẫn lại, mà nay không có trở về, tám phần mười là muốn đen người lộng tới tay." Cũng không phải là trong miệng ngậm một miếng thịt sao.

Yến Bạch Thu mơ hồ bị Tư Trấn Khấu kéo rời khỏi phòng bếp, rất nhanh liền tỉnh táo:"Không được, mấy người này mới đến có mấy ngày a, ta phải chú ý mới được, nếu là làm không tốt, sinh ý trong tiệm lập tức sẽ bị ảnh hưởng thì làm sao bây giờ?" Yến Bạch Thu hiển nhiên vẫn có chút không yên tâm với mấy người vừa tới.

Tư Trấn Khấu vẫn cường ngạnh kéo hắn đi ra ngoài, lúc này bọn họ đã đi ra tới bên ngoài tửu lâu, người tương đối nhiều, hai người đi vào quầy hàng nhỏ trên đường phố, lão bản là một đôi vợ chồng già, trong quán nhỏ bán hoành thánh. Tư Trấn Khấu mang theo Yến Bạch Thu đã vào ăn một lần, cảm thấy hương vị không tồi, lần này lại đi tới đây.

"Tới, ngồi xuống trước đi, hảo hảo nghỉ ngơi một chút." Tư Trấn Khấu đối với hắn nói như vậy.

Trong lòng Yến Bạch Thu vẫn có chút tức giận, cường ngạnh kéo hắn ra đây, thực sự khiến hắn buồn bực. Nhưng cả con đường Tư Trấn Khấu đều mang khuôn mặt mỉm cười, ngữ khí thập phần ôn hòa, làm lửa giận trong lòng Yến Bạch Thu không phát tác ra được.

Yến Bạch Thu rầu rĩ ngồi xuống, nhìn đôi phu thê đang chiêu đãi khách nhân, khi nhìn thấy Tư Trấn Khấu lại đây, lão gia gia hòa ái kia liền lại đây dò hỏi:"Hai vị là tới ăn hoành thánh sao? Là đồ nhân thịt hay là đồ chay?"

Tư Trấn Khấu nói:"Cho chúng ta hai chén nhân thịt."

Lão gia tử kia nghe vậy, đáp một tiếng được, sau đó liền đi qua bắt đầu nhặt hoành thánh, lão bà tử thì nhanh tay nhéo hoành thánh, bởi vì quán nhỏ, nên cũng chỉ bày mấy cái bàn nhỏ, chỗ ngồi quầy hàng có chút hẻo lánh, giờ phút này đã có mấy người ngồi xuống ăn.

"Đừng nóng giận, chuyện ở sau bếp sớm muộn gì cũng phải buông tay, mấy người kia cũng đã tới được mấy ngày, học cũng đã không sai biệt lắm, ngươi chậm chạp không buông tay, nhìn chằm chằm cũng vô dụng." Tư Trấn Khấu rót cho Yến Bạch Thu một chén nước trà, lại tự rót cho mình một chén.

"Ngươi nếu muốn nấu ăn liền trực tiếp nấu, chỉ là ngươi ngày ngày đều ở sau bếp khẳng định là không ổn, Cửu Cung Cách đang trên đà đi lên, ngươi cũng nên hảo hảo nghỉ ngơi." Tư Trấn Khấu khuyên bảo.

Yến Bạch Thu rầu rĩ:"Ta biết, chỉ là, chỉ là...."

Tư Trấn Khấu thấy nói không thông, đành phải nói sang chuyện khác, hắn biết Cầu Cầu là người tương đối mềm lòng.

"Hơn nữa, giống như bá phụ bá mẫu, còn có muội muội ngươi, cũng sẽ tìm người tương ứng tiếp nhận, nếu sinh ý đã đi lên, đều có thể lui ra đằng sau, có thể nghỉ ngơi liền nghỉ ngơi, vì sao còn muốn tự mình lăn lộn." Tư Trấn Khấu thấm thía nói, y vừa nói lời này, Yến Bạch Thu tức khắc đã không còn gì để nói.

Đúng vậy, còn có cha và nương, còn có cả muội muội a, ban đầu là trong nhà không có tiền, trong khoảng thời gian này đã tích được không ít tiền, vì một lòng một dạ muốn kiếm tiền, hắn đều đã sắp tẩu hỏa nhập ma. Một khi nghĩ thông suốt, Yến Bạch Thu cũng minh bạch một phen hảo ý của Tư Trấn Khấu, không khỏi cảm thấy hổ thẹn vì khi nãy mình đã tức giận.

".... Tư, Tư đại ca, việc này ta đã minh bạch." Tiền thì vẫn có thời gian kiếm, việc sau bếp kia xác thật hắn cũng đã cố gắng hết sức, có Tư Trấn Khấu hỗ trợ, hắn xác thật nhẹ nhàng không ít, nhưng đều vẫn vội đến chân không chạm đất, mỗi lần trở về, có thể nói là lưng vừa chạm giường đã ngủ.

Vào đúng lúc này, hoành thánh cũng đã nấu tốt, lão gia tử bưng một chén gốm màu đen lại đây, tràn đầy một chén lớn hoành thánh nóng hôi hổi.

"Hai vị khách quan, xin mời dùng." Thanh âm lão gia tử to lớn vang dội, rất là nhiệt tình.

Tư Trấn Khấu đem chén đầy hoành thánh kia đẩy đến trước mặt Yến Bạch Thu, theo sau là bát của chính mình.

"Nhanh ăn đi, cả ngày ở phía sau bếp bận rộn nấu cho người khác ăn, cũng nên ở bên ngoài nếm thử tay nghề của người khác." Tư Trấn Khấu đem đôi đũa cùng cái muỗng cho Yến Bạch Thu.

"Ân, lúc này ngồi ăn hoành thánh xác thật không tồi." Yến Bạch Thu xác thật là bận việc cả buổi sáng, tuy rằng hắn không có cứ như thế làm việc, nhưng luôn nhìn chằm chằm bốn đầu bếp làm việc, sợ xảy ra sai sót.

Mấy người đầu bếp chịu khó, lại chăm chỉ, tự nhiên học cũng nhanh, hắn ở lại dạy dỗ, lại chỉ điểm dặn dò, lúc này có ít khách, vài người cũng đủ làm, dù vậy cũng khá mệt, lúc này một chén lớn hoành thánh nóng được bưng ra, Yến Bạch Thu cảm thấy trong bụng có chút đói.

Một đám hoành thánh này rất đẹp, giống như kim bảo, tròn trịa, vỏ bánh là dùng chày cán bột cán, vừa mỏng vừa có lực, bên trong là nhân thịt, vị phi thường tốt. Nhân bên trong là rau dại trộn lẫn với thịt, rau dại kia là ở bên trong ruộng, lá dài, nhọn, có nhiều răng cưa, to cỡ bàn tay. Bởi vì lớn lên lá sát đất, nên tương đối khó rửa sạch, nhưng khi làm nhân hoành thánh hương vị lại không tồi. Giống như những người nông gia, một ngụm lại một ngụm, hai lão nhân cũng là người thành thật, nhân bên trong rất no đủ, một đám ăn miệng đều đầy, mặc dù chỗ ngồi này khá hẻo lánh, nhưng cũng có không ít người tới ăn.

Cắn một ngụm, phá rớt da ngoài của hoành thánh, lộ ra màu xanh biếc của rau dại bên trong, rau dại băm rất nhỏ, ăn lên phá lệ thơm, khi nhai rất tinh tế, uống thêm một ngụm canh suông, là một phen tư vị khác.

Nước canh này hẳn cũng là nước canh bình thường, không phải nước luộc gì, nhưng Yến Bạch Thu lại rất thích ăn.

Đây là chén gốm bình thường nhất, cách nhiệt, màu đen tuy không phải là màu đẹp nhất, nhưng bên trong có một đám hoành thánh trắng trẻo mập mạp, cộng thêm chút hành thơm thái nhỏ, thường thường mọi người đều ăn hết rồi uống một hơi cạn sạch. Tuy chén gốm có chút lớn, nhưng bên trong đại bộ phận là nước, nhưng Yến Bạch Thu vẫn ăn đến ngon lành, ăn hai chén hoành thánh....

Vì giảm béo, Yến Bạch Thu đành phải giống như người bình thường là ăn một chén, nếu thật sự chưa no, liền ăn thêm một chút gì khác.

Hai tháng giảm béo, không ngừng thay đổi thói quen ẩm thực, điều tiết lượng cơm mỗi ngày, ban đầu mỗi bữa đều ăn được mấy chén, hiện tại khi ăn cơm, chỉ cần hai chén là đủ rồi...

Tuy rằng vẫn có chút dọa người, bất quá Yến Bạch Thu phát hiện, mọi người đều ăn như vậy, hắn cũng không phải là đại kinh tiểu quái.

Liên tục ăn hai bá hoành thánh, uống mấy ngụm nước canh, bên trong dạ dày mới có chút ấm áp, lúc này Yến Bạch Thu mới ngẩng đầu lên, dừng một chút.

Hoãn một hơi.

Mà Tư Trấn Khấu ở đối diện lại ăn thật thảnh thơi, thong thả ung dung, không nóng không vội.

"Cầu Cầu, hôm nay mang ngươi ra đây, không đơn giản là nghỉ ngơi, ta còn có chuyện quan trọng muốn nói với ngươi." Tư Trấn Khấu là cố ý chọn cái nơi hẻo lánh này, ít người ngồi này.

"Việc này có quan hệ với muội muội ngươi, trước đó vài ngày không phải muội muội nói có một công tử thích nàng, bá mẫu nói muốn phái người hỏi thăm, Thẩm Trác nhìn người nọ vài lần, có chút không yên tâm, liền chính mình tự đi hỏi thăm. Khi hỏi thăm trở về, cùng bá phụ hỏi thăm có điều hơi bất đồng." Sắc mặt Tư Trấn Khấu có chút ngưng trọng.

Đang uống một ngụm canh ngon, Yến Bạch Thu buông chén, có chút kinh ngạc không thôi, đây chính là việc liên quan đến hạnh phúc của muội muội, cũng không thể qua loa, hắn buông đôi đũa, nghiêm túc hỏi:"Như thế nào không giống nhau, có phải hay không người nọ phẩm chất không tốt, lừa gạt muội muội ta?" Trong một khoảng thời gian ngắn, trong lòng Yến Bạch Thu có ngàn vạn phương pháp đối phó với Lý công tử kia.

Tư Trấn Khấu nhìn dáng vẻ khẩn trương của Yến Bạch Thu, cảm thấy rất thú vị, nghĩ thầm, vẫn là người nhà họ Yến có nhiều ảnh hưởng tới Yến Bạch Thu, người này lúc trước vẫn luôn lãnh lãnh đạm đạm, không có chuyện gì vẫn luôn chui đầu vào bếp, căn bản không có bao nhiêu thời gian nói chuyện, ngẫu nhiên chỉ là sau khi có đồ ăn nào mới được đẩy ra thì mới có thể nói một hai câu.

Nhìn chằm chằm thần sắc khẩn trương kia, Tư Trấn Khấu cảm thấy tâm tình phá lệ thoải mái, cả người vui sướиɠ không thôi.

Người này đều đem ánh mắt nhìn về phía mình, không hề để ý những thức ăn đó, thật sự khiến tâm tình Tư Trấn Khấu rất tốt.

Như vậy mới là hình thức ở chung bình thường nhất...

Tư Trấn Khấu ở trong lòng nói thầm.

"Hôm trước bá mẫu tìm người hỏi thăm tin tức nghe được, nói tổ tiên công tử Lý gia kia thật sự thi đỗ công danh, có chức quan, gia cảnh còn có thể, tổ tiên có chức, mấy thế hệ sau đều được hưởng phúc, hơn nữa Lý công tử kia còn nói sẽ không nạp thϊếp." Tư Trấn Khấu chậm rãi nói.

Yến Bạch Thu gật đầu, nói tới cái này, hắn còn rất vui vẻ:"Đúng vậy, chính là bởi lời này, nương rất là vui vẻ, quay đầu lại còn nói với ta, chẳng lẽ có cái gì không đúng?"

Yến Bạch Thu là một người hiện đại, đối với hình thức một vợ một chồng rất là tán đồng, trên phương diện tình cảm, chính là muốn ngăn chặn nhân tố ngoại lai, cái gì tiểu thê tiểu thϊếp, cái gì có thể hòa thuận ở chung, thuần túy chính là vô nghĩa chó má. Cho nên sau khi Yến Bạch Thu nghe được lời của nương nói, trong lòng âm thầm vì muội muội mà cao hứng, có thể tìm được một nam nhân không tồi.

Hắn hiện tại đang ở trong một triều đại không có thật trong lịch sử, nhưng cũng tương tự như thời cổ đại xưa, chế độ một chồng nhiều vợ, bất quá cũng có chế độ phu phu, một chồng một vợ, mà đại bộ phận vẫn là một chồng nhiều vợ. Có hai đời hoàng đế có nhân phẩm cực tốt, chỉ có một vị thê tử, tình cảm của họ rất tốt, có thể nói là một tấm gương sáng, vì có không ít người vẫn là một chồng một vợ, nhưng mà nam nhân rốt cuộc vẫn có tính xấu, có được nội quyến đông đảo tựa như là một loại kiêu ngạo. Yến Bạch Thu cũng thường xuyên vì chuyện này mà lo lắng, sợ muội muội ngây thơ đáng yêu vì chuyện này mà trở nên bản tính, sợ bị người khác tính kế, khi dễ bắt nạt, bị phi quân không thương, vì tranh sủng mà không còn là muội muội đơn thuần kia nữa, vừa nghĩ tới đây, lập tức đối với công tử Lý gia chưa gặp kia rất có hảo cảm.

Nhưng hiện tại lại nghe Tư Trấn Khấu nói, như thế nào liền cảm thấy có chút không đúng.

Vẻ mặt Tư Trấn Khấu có chút nặng nề:"Việc này ta muốn thương lượng với ngươi trước, sau đó trở về nói với bá phụ bá mẫu, việc này cũng là ta không đúng, nếu không phải là Thẩm Trác cẩn thận, phỏng chừng cũng không nhìn ra." Nói đến việc này Tư Trấn Khấu cũng tức giận không thôi.

Mà tức giận này là y tức giận chính mình.

Cầu Cầu là người của y, y hẳn là nên quan tâm hơn một chút đến người Yến gia, cũng không đến mức kéo dài tới hiện tại.

Liễu Thanh Mai nghe được tin tức, đối với Lý công tử kia thật sự hài lòng, Yến nhạc phụ cũng vậy, người một nhà tràn đầy chờ đợi, đợi Lý công tử kia tới nhà cầu thân.

Yến Bạch Thu nôn nóng không thôi, thúc giục nói:"Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì a, Tư đại ca, ngươi đừng dây dưa dây cà, ngươi nói mau lên a."

Hắn cũng không biết, có những thời điểm cần nói thẳng, Tư đại ca lại rất thích cọ.

"Đứng nóng vội, chuyện này không quá gấp, chúng ta ăn hoành thánh xong rồi nói." Tư Trấn Khấu nói.

Yến Bạch Thu nhìn y chằm chằm, một chút cũng không có hứng ăn uống.

".... " Đến mức này còn có thể nuốt trôi sao?

"Nương ngươi đi hỏi thăm tin tức cũng không có sai, một nhà kia trong nhà quả thật có chút ruộng tốt không dùng đến, cũng có một ít gia sản, vẫn là một đại gia tộc, nhưng đồ tổ tiên kia lưu lại đã không còn nhiều, đại gia tộc kia chỉ còn lại một cái vỏ rỗng. Ở thời gia gia của Lý công tử kia có năm người vợ, thời cha hắn cũng có cả vợ cả con cũng mười mấy người, đến thế hệ hắn lại càng không ít, tất cả mọi người đều ở một nhà, nhìn như cường thịnh, lại nói cũng có thể coi như là thư hương thế gia, nhưng cũng chỉ là một cái thanh danh mà thôi." Tư Trấn Khấu đối với chuyện này thở dài không thôi.

"Bên trong đại gia tộc, đừng nhìn bên ngoài ngăn nắp, bên trong dơ bẩn không ít, hơn nữa ở Lý gia sinh hoạt thập phần tiết kiệm, lại cố tình giả bộ đại gia phong phạm, đây là tiền vốn Lý gia bỏ ra, sau đó lấy của hồi môn của nữ nhân gả tới mới có thể quay vòng..."

Nghe đến đó Yến Bạch Thu liền minh bạch trong lòng.

"Lý công tử kia thương nhớ tiền tài trong nhà ta? Nhưng, nhưng tửu lầu kia cũng mới khai trương không có bao lâu a...." Yến Bạch Thu cứng họng nói, đồng thời cảm thấy rất là buồn cười.

".... Cái này chỉ là suy đoán của ta, bất quá Thẩm Trác còn nghe được một việc, Lý công tử kia nguyên bản đã có một mối hôn ước, người biết được việc này không nhiều, chỉ sợ về sau đối với muội muội sẽ có liên lụy." Tư Trấn Khấu thấy Yến Bạch Thu ngơ ngác, vỗ vỗ bả vai hắn, ý bảo hắn đừng quá lo lắng.

"Còn có, nương của Lý công tử kia, là đương gia, nhìn trúng tiền tài..." Nói trắng ra là, loại người này xem thường người nghèo.

Tư Trấn Khấu cảm thấy hôm nay nói thật nhiều chuyện, cũng không biết Cầu Cầu nghe nhiều như vậy, có thể hay không coi y là kẻ ba hoa.

Ai...

Việc này y vốn là muốn Thẩm Trác tới, y thật sự không muốn cõng cục đá này mà.

"Nga, đúng rồi, ta nghe Thẩm Trác nói, thư sinh kia nói không nạp thϊếp, nhưng cũng không phải không nói là không được có vài nha hoàn thông phòng đúng không, này cùng nạp thϊếp không có quan hệ." Tư Trấn Khấu hồi tưởng, Thẩm Trác còn dặn dò y, nhất định phải nói lời này ra, y suýt nữa đã quên mất.

Yến Bạch Thu ngẩn ra, lúc này mới kinh giác (kinh ngạc, giác ngộ/phát giác), đúng vậy, không nạp thϊếp, nhưng thu thông phòng không phải cũng giống nhau sao.

Hắn nôn nóng hỏi:"Kia, Tư đại ca, kia, Lý công tử kia, phụ thân hắn cũng không có nạp thϊếp mà lại có không ít thông phòng?"

Tư Trấn Khấu cười nhạo, tươi cười kia có vài phần châm chọc cùng khinh thường.

"Đúng vậy, nhưng Lý phu nhân kia tựa hồ đối với chuyện này cực kỳ vừa lòng, có khả năng là nàng cảm thấy những nữ nhân đó không có uy hϊếp gì đối với nàng đi." Tư Trấn Khấu cười lạnh:"Lý gia chính là dùng biện pháp như vậy hấp dẫn không ít nữ tử vui mừng nhảy nhót gả vào trong phủ của bọn họ."

Yến Bạch Thu trong lòng phát lạnh.

"Việc này nhất định phải nói với cha nương, đáng giận, ta còn tưởng rằng thật sự có chuyện tốt như vậy!" Yến Bạch Thu tức giận không thôi.

Tư Trấn Khấu mỉm cười:"Đừng lo lắng, việc này không vội, trở về rồi thương lượng cùng bá phụ bá mẫu cũng không sao, hiện tại ăn trước đi."

Yến Bạch Thu một chút tâm tình ăn uống cũng không có, nơi nào còn có thể ăn a, hiện tại hận không thể đem việc này nói cho cha nương nghe.

Tư Trấn Khấu một phen kéo hắn xuống vị trí cũ.

"Trấn định, trước ăn nốt bát hoành thánh đi đã, ăn xong rồi trở về, hơn nữa thời điểm này cũng là lúc bá phụ bá mẫu đang ăn cơm, ngươi gấp gáp như vậy bọn họ còn tưởng xảy ra chuyện gì. Hơn nữa, bá phụ bá mẫu đã có hảo cảm với Lý công tử kia, chúng ta cần đem thái độ ôn hòa đem việc này nói rõ, nếu không, sẽ bị phản tác dụng." Tư Trấn Khấu vỗ vỗ bả vai Yến Bạch Thu.

"Yên tâm đi, đến lúc đó Thẩm Trác sẽ tới, miệng hắn lanh lợi, nói ra mọi người đều tin phục, chúng ta chờ một lát rồi trở về."

Yến Bạch Thu rầu rĩ:"Hảo, một lát chúng ta liền trở về." Dứt lời liền từng ngụm, từng ngụm mà ăn, trong thời gian ngắn, tâm thần không yên.

Ăn xong hoành thánh, thanh toán tiền, Yến Bạch Thu cấp tốc vội vàng chạy trở về, khi nhìn thấy cha mẹ đang ăn cơm, Yến Bạch Thu mới bình tĩnh lại, chờ mọi người đều ăn xong, Yến Bạch Thu liền lôi kéo Liễu Thanh Mai cùng Yến Bạch Sinh ra ngoài.

Liễu Thanh Mai thấy thần sắc nhi tử nôn nóng, không khỏi lo lắng:"Làm sao vậy Cầu Cầu, có phải hay không xảy ra chuyện gì?"

Bên kia Tư Trấn Khấu tìm tới Thẩm Trác, Thẩm Trác cùng Yến Bạch Tuyết thường xuyên ở trước quầy thu ngân, lúc này đều đã tách ra, đành phải tìm tới Lăng Cửu, Lăng Cửu mang theo cái đuôi là Hoàng Bách Xuyên đi tới.

Yến Bạch Thu không nói gì, thấy người trong nhà đều đã đi ra, lúc này mới ám thanh nói:"Cha, nương, ta có việc muôn nói với các ngươi."

Đã thế, vào lúc này liền nhìn thấy muội muội đi cùng một thư sinh thanh y, vừa cười vừa nói, Liễu Thanh Mai cùng Yến Bạch Sinh nhìn thấy thư sinh kia cười rất hòa ái, tươi cười thực từ ái, như là đang đối mặt với nhi tử của mình.

Đây vẫn là lần đầu tiên Yến Bạch Thu nhìn thấy Lý công tử này, lớn lên được cái túi da rất tốt, mặt nhỏ trắng nõn, hai mắt có thần, tươi cười ôn hòa, đối nhân cũng rất ôn hòa, lễ độ, làm cho người ta có ấn tượng không tồi.

Nói thật, nếu không có những gì Tư Trấn Khấu nói hôm nay, với ấn tượng đầu tiên này, Yến Bạch Thu cũng sẽ đối với người này có chút yêu thích.

Người này mới cơm nước xong từ tửu lâu ra, nhìn Yến Bạch Tuyết, liền nhân cơ hội nói mấy câu, đồng thời đưa cho Yến Bạch Tuyết một phong thư trắng thật giày, Yến Bạch Tuyết nhận thư, lập tức nhét vào trong tay áo, một bộ mặt đầy hạnh phúc.

Lý công tử kia khi nhìn thấy đám người Yến Bạch Thu còn thật thân thiện chào hỏi, Liễu Thanh Mai đối với gã cũng có hảo cảm, sau khi gã cùng Yến Bạch Tuyết trao đổi thư tín, liền xoay người rời đi.

Sắc mặt Yến Bạch Thu cổ quái, lại không tiện phát tác đem chuyện của người này nói ra, chỉ có thể nghẹn ở trong lòng.

Lúc này Tư Trấn Khấu đưa Thẩm Trác ra, Lăng Cửu tạm thời nhận chức trưởng quầy.

Khuôn mặt của Yến Bạch Tuyết đỏ bừng, trong tay áo đặt một phong thư, chạy đến trước mặt Liễu Thanh Mai.

Yến Bạch Sinh nhìn bóng dáng Lý công tử rời đi cảm khái nói:"Ta ban đầu cũng không thích loại hình thư sinh này, bất quá người này cũng thật sự không tồi, hiểu chuyện lại khiêm tốn." Bởi vì người Yến Bạch Thu thích khi xưa cũng là một thư sinh, điều này khiến người nhà họ Yến đối với thư sinh sinh ra chán ghét. Nhưng Lý công tử này không chỉ có khí độ, còn có phong độ nhẹ nhàng, đem người dỗ đến vui vẻ.

Liễu Thanh Mai cũng rất vui mừng:"Đúng vậy, ta nhìn hài tử kia, quả thật là không tồi."

Yến Bạch Tuyết nghe vậy rất kiêu ngạo, giống như những lời khen ngợi kia là đang khen chính mình, tự hào không thôi.

"Cha, mẹ, ngươi xem ánh mắt ta tốt đi, không có nhìn lầm người đi." Tiểu cô nương vui vẻ, vuốt phong thư thật dày, hận không thể lúc này chạy về nhà mở ra, nhìn xem Lý công tử nàng hâm mộ rốt cuộc là viết cái gì.

Yến Bạch Thu gấp đến sứt đầu mẻ trán, xem ra toàn gia đã bị Lý công tử kia mê hoặc, cả đám đều cảm thấy gã tốt, nếu hắn lúc này nói gã không tốt, phỏng chừng không chiếm được nửa phần tốt.

"Cha, nương, ta có chuyện rất quan trọng muốn cùng các ngươi thương lượng." Thấy Liễu Thanh Mai còn thảo luận về Lý công tử kia, Yến Bạch Thu gấp đến xoay mòng.

Thẩm Trác cùng Tư Trấn Khấu lúc này mới bước ra đến ngạch cửa.

Liễu Thanh Mai cùng Yến Bạch Sinh không nghĩ tới lúc này có thể rời đi khỏi tửu lầu, bọn họ ngày thường đều đứng mời chào sinh ý, chăm sóc khách nhân, còn thường thường thu dọn khi quá đông khách, bây giờ lại là giữa trưa, không nên lãng phí thời gian trở về.

"Cầu Cầu, không có chuyện gì thì để tới tối đi, tửu lầu bận quá... " Liễu Thanh Mai hiển nhiên có chút không vui.

"Nương, ngươi nghe ta một lần, việc này liên quan đến hạnh phúc cả đời của muội muội, ta không dám qua loa, cần thiết hiện tại phải trở về!" Thái độ Yến Bạch Thu kiên quyết, cơ hồ là kéo hai lão rời đi, vì đảm bảo tính thuyết, hắn còn không ngừng đưa mắt ra hiệu với Tư Trấn Khấu.

"Việc này thật sự rất nghiêm trọng, hơn nữa tửu lầu đã có người của Tư đại ca đứng trông coi, không có việc gì." Yến Bạch Thu thập phần khẳng định nói.

Đúng lúc Tư Trấn Khấu cũng làm một bộ ngữ khí trịnh trọng:"Bá phụ bá mẫu, việc này thật đúng là liên quan đến cả đời tiểu muội muội, hai người các ngươi vẫn là nên về trước đi, cũng không chậm trễ bao nhiêu thời gian."

Liễu Thanh Mai nhìn nhi tử cùng Tư Trấn Khấu đều là vẻ mặt nghiêm trọng, dáng vẻ không giống như là giả bộ, liền gật đầu.

Yến Bạch Tuyết cầm phong thư thật dày trong tay, trong lòng có chút căng thẳng, cứ có cảm giác như sắp có chuyện không tốt xảy ra, hơn nữa nhìn ánh mắt của ca ca nàng, tựa hồ mang theo một tia áy náy, thần sắc mờ mịt không rõ.

Trong lòng tiểu cô nương từng đợt khẩn trương, hẳn là không phải cùng Lý công tử có quan hệ đi?

"Ca! Ngươi là từ nơi nào nghe được chuyện gì không tốt về Lý công tử? Kia khẳng định là có người bôi nhọ Lý công tử!" Tiểu cô nương cảm thấy nôn nóng biện giải.

"Tiểu Tuyết, không nói cái này, trở về, ta liền đem mọi chuyện nói rõ ràng." Yến Bạch Thu thở dài trong lòng.

Yến Bạch Tuyết lo lắng bất an, trong bụng đầy tâm sự đi theo đằng sau, nàng đi rất chậm, nếu không phải có Yến Bạch Thu nhiều lần quay lại thúc giục nàng, nàng thậm chí còn không muốn quay về.

Thực mau đã về đến nhà, sau khi mở cửa, người một nhà liền vây quanh cái bàn, mọi người đều đang chờ nàng.

Yến Bạch Tuyết cầm lấy phong thư, chậm rì rì ngồi ở trên ghế, bởi vì chưa bao giờ thấy mọi người dùng ánh mắt kì quái này nhìn mình chăm chú, nội tâm Yến Bạch Tuyết có vài phần thấp thỏm, căng da đầu hỏi:"Ca, ngươi muốn nói chuyện gì cứ nói thẳng ra đi, ta đều nghe."

Kỳ thật, nàng cảm thấy bầu không khí này rất áp lực, cảm giác chuyện này có khả năng cao là liên quan đến Lý công tử.

Yến Bạch Thu ý bảo Thẩm Trác, hắn biết trong lòng mình đang mang theo phẫn nộ cùng tức giận, phỏng chừng khi nói chuyện sẽ mang theo chút tình cảm cá nhân bên trong, lại không áp được táo bạo trong lòng, phỏng chừng còn chưa nói xong đã cùng người trong nhà tranh cãi.

Thẩm Trác đôi mắt vẫn cong cong, ngữ khí thật mềm nhẹ, đem chuyện mình nghe được nhất nhất nói ra, hắn nói đều là trọng điểm, không nặng không nhẹ, nói mấy câu đã đem mọi chuyện công đạo rõ ràng.

"Bá phụ bá mẫu, đây là mấy ngày nay ta nghe được, bởi vì cùng với câu nói ngươi nghe được bất đồng, cho nên lúc này mới cùng ngươi hội báo một chút." Sau khi công đạo xong, Thẩm Trác rất có tự giác không nói chuyện nữa.

Hai vị lão nhân nghe xong, sắc mặt đều không tốt, đặc biệt là Liễu Thanh Mai, đầu óc nàng rất linh hoạt, đối với sự tình này đó rất rõ ràng, trong khoảng thời gian ngắn sắc mặt nghẹn đến lúc đỏ lúc trắng, nghiến răng nghiến lợi. Vẻ mặt âm nhu yêu mị của nàng lóe ra vài phần ngoan độc, ánh mắt thô bạo, lạnh giọng hỏi:"Thẩm Trác, những lời ngươi nói khi nãy đều là thật? "

Trên mặt Thẩm Trác không hề có một tia tươi cười, cả người rất là nghiêm túc:"Xác thật là sự thật, đây cũng là do ta hỏi thăm nhiều lần, sau khi xác định sự tình mới nói cho các ngươi, việc này liên quan đến cả đời Tuyết muội muội, tự nhiên không thể qua loa." Thẩm Trác vẻ mặt nghiêm túc nói:"Nếu như có thể thành gia, tự nhiên là vui mừng, chúng ta vì Tiểu Tuyết muội muội mà cao hứng, còn nếu không được, có thể nhìn thấu bộ mặt thật của Lý công tử kia, còn có thể vãn hồi một con đường sống."

Đầu óc Yến Bạch Sinh không linh hoạt như Liễu Thanh Mai, bất quá khi nghe xong lời Thẩm Trác nói, cũng không khỏi nhíu mày.

Ông cảm thấy có chuyện không hay...

"Lý công tử này đã có hôn ước, sao còn cùng Tiểu Tuyết.... "

Yến Bạch Tuyết nghe mà cảm thấy trong lỗ tai như có từng đợt sấm sét giáng xuống, khiến lỗ tai nàng nổ vang, ù ù, thiếu điều chỉ có thể ngất đi.

Như thế nào sẽ, tại sao lại như vậy?

Lý lang đã có hôn ước...

Lý lang thật sự là vì tiền tài nhà nàng nên mới tiếp cận nàng sao? Chính là, chính là, nhà nàng không phải rất nghèo sao, cho dù có tiền, Cửu Cung Cách cũng chỉ mới mở có bao lâu, hơn nữa nàng là nữ nhi trong nhà, ngày sau cũng không có được bao nhiêu tiền. Tâm tư Yến Bạch Tuyết ngay thẳng đơn thuần, cũng rất hiểu biết bổn phận của mình, tuy rằng mỗi ngày đều thu tiền ở tửu lầu, tiền vào đều phải qua tay nàng, nhưng trước giờ nàng chưa bao giờ có tâm tư mơ tưởng đến. Tiểu cô nương cảm thấy dù tiền kia có nhiều, cũng là do cả nhà nàng, ca ca nàng cực khổ kiếm về, mặc dù ngày sau có gia tài bạc triệu, cũng là của ca ca, một ngày nào đó nàng xuất giá, có thể được dính chút vinh quang, sửa soạn của hồi môn nhiều một chút, đây mới là điều Yến Bạch Tuyết nghĩ tới. Nhưng mặt khác, nàng một chút cũng không có suy nghĩ tới, cũng không có tham của.

Lý công tử là người đọc sách, là người thấu tình đạt lý, hẳn là sẽ không tham số tiền này, Yến Bạch Tuyết cảm thấy Lý công tử không phải người như vậy.

Nàng nôn nóng như lửa đốt, lại không biết phải biện giải như thế nào, lấy ra thư tín thật dày do Lý công tử gửi tới, trong thư trừ bỏ một ít thư tình viết cho nàng, còn lại là một chút hạc giấy, con bướm gì đó. Những thứ này giống với trước đây, đều là chút tâm tư nhỏ cùng chút thư tình, đem tâm tư của tiểu cô nương nẫng đi, nhưng hiện tại nàng một chút tâm tình đọc thư cùng nhìn các con vật đó đều không có, liền nhìn xem phía dưới Lý công tử viết cái gì.

Nàng đọc nhanh như gió, những câu chữ trong thư nàng đại khái rất rõ ràng, khi nhìn lui xuống dưới, nàng không khỏi trừng lớn đôi mắt, ý cười bên khóe miệng cũng không ngừng mở rộng.

"Cha, nương, các ngươi thật sự là hiểu lầm Lý công tử, các ngươi nhìn, ở trong thư hắn có nhắc tới hôn sự với ta, bất quá hôn sự này không có thành, các ngươi xem, các ngươi xem, hắn đem việc này nói ra, ta liền biết Lý công tử không phải người như vậy." Yến Bạch Tuyết giơ thư tín trong tay, mặt mày hớn hở, gấp không chờ nổi muốn cùng người nhà chia sẻ chuyện tốt.

"Ca ca ngươi xem, đây chính là do Lý công tử viết, hắn đem việc này nói cho ra, có thể thấy được cái gì hắn cũng không giấu diếm, hơn nữa hôn ước kia là do người lớn trong nhà nói khi hắn còn nhỏ, chỉ là lời nói của trưởng bối, không tính, thời gian trước đã cùng người nhà kia nói rõ ràng." Yến Bạch Tuyết đắc ý dạt dào, trong lòng nhẹ nhàng hơn không ít.

Còn tốt, may mắn nàng lanh lẹ đem thư tín mở ra nhìn, bằng không việc này không biết sẽ đi tới đâu.

Liễu Thanh Mai đại khái nhìn qua một chút, trong lòng nhất thời có chút cổ quái, như thế nào cũng không thể vứt đi được.

Thật sự là như thế này?

Trực giác nữ nhân nói cho nàng, sự tình khẳng định không đơn giản như vậy, Liễu Thanh Mai là một nữ nhân thông minh, nàng liên tưởng tới chuyện mà Thẩm Trác nói, lại liên tưởng đến sự việc trong nhà Lý công tử kia. Liễu Thanh Mai cũng là lớn lên trong một đống lớn nội quyến, chuyện trong hậu trạch nàng là người hiểu rõ nhất.

Hôn ước từ bé gì đó tại sao trước giờ không lùi, cố tình liền lùi tại thời gian này? Có chuyện khéo như vậy?

Mà đợi bọn họ hỏi thăm rõ việc này, lại đúng lúc Lý công tử đem chuyện này nói rõ, như thế nào trước đây vài ngày không có nói, đến hôm nay mới nói?

Một chuyện vừa khéo thì có thể nói là trùng hợp, nhưng hai chuyện vừa khéo thì không còn là trùng hợp nữa.

"Tiểu Tuyết, ta hỏi ngươi, ngươi cùng Lý công tử kia nhận thức đã bao lâu?" Liễu Thanh Mai lạnh mặt, nghiêm mặt nói.

Tiểu cô nương còn đang đắm chìm trong vui sướиɠ, vì Lý công tử kia thẳng thắn:"Nương, ngươi thật sự hiểu lầm Lý công tử, ngươi vừa rồi mới không phải cũng nhìn thư tín sao?" Yến Bạch Tuyết mang theo vài phần nghịch ngợm cùng làm nũng.

"Tiểu Tuyết!" Liễu Thanh Mai lạnh giọng chất vấn, âm nhu trên mặt được thay thế bằng vẻ ác độc, nhìn rất dọa người. Yến Bạch Sinh rụt cổ, một bộ dáng rất là sợ hãi.

Yến Bạch Thu nhìn nương mình trong nháy mắt biến thành nữ phụ độc ác kinh điển trong phim truyền hình có chút kinh ngạc cùng cạn lời.

Nương biến sắc mặt rất nhanh a, ngày thường nói nhẹ cười duyên, còn không thấy có cảm giác gì, nhưng vẻ mặt âm ngoan độc ác của hiện tại, thật sự cảm giác không khỏe quá nặng.

Tư Trấn Khấu cùng Thẩm Trác cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, đều là bộ dáng trợn mắt há hốc mồm.

Thẩm Trác:"..... "

Nương Bạch Thu thoạt nhìn không giống người tốt a, như thế nào lại giống như các quý phi nơi hậu cung.

Tư Trấn Khấu:".... "

Nguyên lai bộ dáng khi nhạc mẫu tức giận là như thế này, xem ra ngày sau muốn hảo hảo sinh sống, liền không thể chọc giận nàng.

Lần đầu tiên Liễu Thanh Mai thịnh nộ, gương mặt lộ ra hung ác mười phần, giây phút này đem bộ mặt âm ngoan của mình phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.

"Ngươi thành thật nói cho ta biết, ngươi nhận thức Lý công tử kia đã bao lâu? Mỗi ngày đều có thư từ? Tiểu Tuyết, ngươi phải nói thật cho ta!" Liễu Thanh Mai mắt lạnh trừng nhi nữ nhà mình, nói chuyện không chút khách khí.

Yến Bạch Tuyết hoàn toàn mờ mịt, nàng tất ít khi nhìn thấy nương mình như vậy, dù có cũng là khi ở cùng với cha, nhưng lúc này, này...

Yến Bạch Tuyết co bả vai, cầm thư tín Lý công tử đưa cho nàng, thoạt nhìn cực kỳ sợ hãi.

"Nhận thức được hai mươi ngày qua, mỗi ngày đều có thư từ tới lui...." Dưới uy thế của nương mình, Yến Bạch Tuyết lắp bắp nói ra.

Liễu Thanh Mai lạnh lùng nói:"Tiểu Tuyết, người nam nhân này không đáng tin cậy, hắn chính là đánh một bàn tính thật tốt a, chính là đem nhà ta trở thành một tiền trang, ngày sau mặc dù là không có tiền, cũng thành hắn kéo ma lừa, hừ, ta nói như thế nào sẽ có chuyện trùng hợp như vậy, họ Lý này cũng không phải là thứ gì tốt!"

Yến Bạch Tuyết yếu ớt phản bác:"Nương, Lý công tử thật tốt, sẽ không ham của nhà chúng ta, hơn nữa hắn cũng đã nói thẳng, chỉ cưới một mình ta."

Thẩm Trác lúc này chậm rì rì nói một câu:"Nhà Lý gia kia trừ bỏ tổ tiên, thế hệ sau đều chỉ cưới có một người, đều không có nạp thϊếp, chính bởi vì là như thế, không ít nhà có tiểu thư, nữ nhi nhà thương nhân gả vào Lý phủ."

"Là không có nạp thϊếp, nhưng người thông phòng lại không ít."

Lệ khí trong mắt Liễu Thanh Mai càng sâu.

Người Lý gia này thật sự coi người là ngốc tử mà chơi đùa a!

Yến Bạch Tuyết sửng sốt, nửa ngày không nói ra được câu gì.

Sau đó lí nhí nói:"... Cái này, cái này hẳn là không có đi!"

Liễu Thanh Mai cười lạnh châm chọc nói:"Tiểu Tuyết, đôi mắt ngươi vẫn bị mù? Nam nhân trong thiên hạ này rất nhiều, liền kém nhà công tử Lý gia kia? Tiểu Tuyết nhà ta lớn lên mỹ mạo như hoa, tính tình ngoan ngoãn đáng yêu, trong nhà lại có gia sản phong phú, vì sao lại sợ không tìm được lang quân như ý?"

"Chờ ngày nào đó sinh ý tửu lâu tốt lên, đứng vững bước chân ở huyện Thái Hòa, ta liền ra một số tiền lớn, dán thông báo vì ngươi tìm một lang quân như ý, nhiều nam nhân tốt như vậy, mặc cho ngươi tuyển chọn." Liễu Thanh Mai khí phách mười phần nói.

Yến Bạch Sinh im miệng, ánh mắt buông xuống, nhìn chân chính mình.

Phu nhân quá khí phách, năm đó như thế nào nhìn trúng ông đây?

Nói lời này, ông có cảm giác thẹn thùng.... Bất quá vẫn là quá kích động (≧▽≦)/

Yến Bạch Tuyết lại một lần nữa mờ mịt:".... Nương, nương, ngươi như thế nào có thể nói như vậy, thể diện nữ nhi để đâu a?" Nếu thật sự làm như vậy, chính là đem nàng xấu hổ và giận dữ muốn chết a.

Mất công nương nàng nghĩ ra cái biện pháp như vậy.

Yến Bạch Thu đỏ mặt, lại một lần nữa vì cử chỉ của Liễu Thanh Mai mà cảm thấy xấu hổ.

Tư Trấn Khấu yên lặng nắm lấy tay Yến Bạch Thu.

Còn tốt, Cầu Cầu là y nhìn trúng khi còn nghèo túng, Yến gia không tiền không thế lực, nếu là chờ có tiền, Cầu Cầu nhà y cũng có phải hay không sẽ bị người đoạt mất?

Thẩm Trác lại bị thuyết phục bởi những lời này của Liễu Thanh Mai, hận không thể giơ ngón tay cái lên biểu thị tán đồng.

"Có cái gì mà mất mặt? Khuê nữ nhà ta chẳng lẽ lớn lên khó coi, hay là lớn lên rất xấu? Đến lúc đó muốn cưới một nam nhân tốt, thì sao phải mất mặt, nữ nhi nhà ta chẳng lẽ không có được nam nhân tốt bồi bạn, gia thế tốt?" Liễu Thanh Mai hừ lạnh nói.

Khuôn mặt Yến Bạch Tuyết đỏ bừng, không biết là do xấu hổ hay là nghẹn, tóm lại là bị buổi nói chuyện này dọa cho không nhẹ.

Bất quá nàng vẫn vì hạnh phúc của chính mình mà tranh thủ:"Chính là, nương, ta rất thích Lý công tử."

Liễu Thanh Mai khinh thường cười khẽ:"Nhưng hắn ta lại thích tiền tài nhà chúng ta, ngươi nhìn xem, Lý phủ kia của hắn, ha hả, còn gọi là Lý phủ, một nhà đều ở trong một cái viện tử, nam nhân trong nhà là một đám thư sinh yếu nhược, vai không thể gánh, tay không thể làm, còn không được thương, liền dựa vào ít thuế thu đất ruộng? Tiền từ nơi nào tới, dựa vào tiền của các nữ nhân gả vào, nếu ngươi cố chấp muốn gả vào, cũng chỉ là để chịu khổ.... "

Tiểu cô nương nôn nóng nói:"Nương, ta không sợ chịu khổ, chỉ cần ta cùng Lý công tử ở bên nhau, ta một chút đều không cảm thấy khổ...."

Liễu Thanh Mai thấy nữ nhi gàn bướng hồ đồ, trong lòng hận không thể lột bỏ một tầng da của Lý công tử kia xuống cho hả giận.

"Tiểu Tuyết, một mình ngươi chịu khổ cũng không có hề gì, ta là nương cũng không có đau lòng." Liễu Thanh Mai cười khẽ, trên mặt lại mang theo châm chọc.

"Mấy thế hệ Lý gia đều ở chung một chỗ, một mảnh đất nhỏ cũng có tới mười người, một đám đều muốn ăn không muốn làm, ngày sau cần tiền, há mồm muốn ăn, ca ca ngươi, còn có cha ngươi và ta, chính là thành quỷ lao mệnh!"

"Chúng ta nhìn ngươi trải qua ngày tháng khổ cực, sẽ trơ mắt nhìn sao?"

Yến Bạch Tuyết tới nước mắt:"Sẽ không, nương, không phải như vậy. Ta thấy Lý phủ rất được, không có như ngươi nói, hơn nữa, ngày sau nếu có một ngày như vậy, ta cũng sẽ không lấy tiền trong nhà tiếp tế Lý phủ." Yến Bạch Tuyết xoa nước mắt, trong lòng tràn ngập ủy khuất.

"Ta không có tham tiền trong nhà,, nương, ngươi đừng có nghĩ như vậy... " Yến Bạch Tuyết khóc lóc không ngừng.

Yến Bạch Thu có chút bó tay, hắn coi như minh bạch, Liễu Thanh Mai muốn lấy thái độ cường ngạnh thuyết phục muội muội, đáng tiếc muội muội kia rất thích Lý công tử, trong một chốc, nói như thế nào cũng không thông, tâm tư đều ở trên người Lý công tử.

"Tiểu Tuyết, nương sợ ngươi ở Lý phủ bị khi dễ, Lý công tử kia không nạp thϊếp nhưng thông phòng lại có một đống, cùng nạp thϊếp không có khác nhau, ngươi muốn ngày sau tranh đoạt với một đống nữ nhân chỉ vì một nam nhân, hài tử có khả năng sẽ bị các nữ nhân thông phòng kia làm nhục, những thứ này đều là tai bay vạ gió, đương nhiên nếu có thể miễn thì miễn đi. Hơn nữa phu thê nghèo hèn trăm sự khổ, ngày sau chỉ vì chuyện mắm muối gạo củi mà cãi nhau, Lý công tử kia vai không thể gánh, tay không thể làm, cả ngày chỉ biết một chút thơ từ, những thứ này không nuôi sống được ngươi, người khổ chính là ngươi a Tiểu Tuyết...."

Yến Bạch Tuyết ánh mắt kiên định, nắm chặt nắm tay, dùng sức nói:"Ca ca! Ta không sợ chịu khổ."

Chính là chúng ta sợ a.

Yến Bạch Thu trong lòng yên lặng thở dài.

Thẩm Trác nhìn một màn này cũng thật lo lắng, nhìn Liễu Thanh Mai lại tiếp tục tức giận, lấy tư thế cường ngạnh tới áp bách, trong lòng có cảm giác không tốt.

Nha đầu Yến Bạch Tuyết kia nghiễm nhiên đã hãm sâu vào trong đó, một chút đều không nghe ai khuyên can, ngược lại một khi khuyên can, nói bất luận Lý công tử kia không tốt thứ gì, sẽ phản nghịch lớn hơn, trong lòng sẽ sinh ra một cỗ quật cường. Loại tình huống này Thẩm Trác đã nhìn qua rất nhiều, cái kết không tránh khỏi nha đầu này sẽ dùng cái chết để có thể đạt được mục đích.

Loại chuyện này rất thường thấy, những người này thường sẽ có kết quả không mấy tốt đẹp, người trong nhà phản đối luôn có đạo lý, nếu không sáng suốt, nha đầu này sẽ còn thiệt thòi lớn.

"Bá phụ bá mẫu, nếu không như vậy, trước cứ để Tiểu Tuyết muội muội bình tĩnh lại đã, trưởng quầy tửu lầu tạm thời cũng đừng giao cho muội ấy nữa, liền giao cho Dư Bạch hoặc là hai lão nhân người thu đi." Thẩm Trác đưa ra ý kiến.

Liễu Thanh Mai lập tức nghĩ thông suốt.

"Hảo, vẫn là Thẩm Trác ngươi đầu óc nhanh nhẹn." Liễu Thanh Mai hận sắt không thành thép trừng Yến Bạch Tuyết.

"Nha đầu này hiện tại một chút đều không nghe lời ta nói, nhưng biết làm sao cho phải?"

Yến Bạch Tuyết yên lặng cúi đầu, nàng cũng không nghĩ như vây, chính là nàng thật sự cảm thấy Lý công tử đối với nàng rất tốt, nàng cũng Lý công tử trao đổi chút thư từ ngắn ngủi, ngày thường đều nói mấy câu, khiến cho tâm trạng nàng thỏa mãn cùng vui sướиɠ. Cái loại tâm tình ngọt ngào này nàng chưa bao giờ được trải qua, mang theo chút k1ch thích cùng dụ hoặc, khiến nàng hãm sâu.

Thẩm Trác trầm tư trong chốc lát liền nói:"Tiểu Tuyết muội muội, chuyện của ngươi cùng công tử Lý gia kia cũng không vội, nếu không như vậy, trước tiên khảo nghiệm công tử Lý gia kia trước thì thế nào? Bá phụ bá mẫu là cha mẹ ngươi, bọn họ như vậy cũng là lo cho ngươi, cũng không phải muốn hại ngươi, nếu như khảo nghiệm thành công, công tử Lý gia kia xác định nhân phẩm tốt, bá phụ bá mẫu lại là người thông tình đạt lý, hôn sự của hai người tự nhiên sẽ thành, cũng sẽ không phản đối, còn chúc phúc các ngươi.... "

Đôi mắt Yến Bạch Tuyết sáng ngời, tràn đầy chờ mong nhìn về phía Liễu Thanh Mai:"Nương, hắn nói chính là sự thật? Ngươi thật sự không phản đối?"

Liễu Thanh Mai tức thở không ra hơi, nhưng nàng biết, đây là Thẩm Trác đang nghĩ cách hỗ trợ, nàng chỉ có thể gật đầu.

"Đúng vậy, ngươi cứ ngoan cố như vậy, ta với cha ngươi sao có thể phản đối? Nhìn ngươi khóc sướt mướt chúng ta nhìn cũng thương tâm, bất quá Lý công tử này chúng ta vẫn muốn khảo nghiệm một chút, cứ quyết định vậy đi."

"Hảo, ta nghe nương." Vừa nghe không phản đối, Yến Bạch Tuyết liền lau khô nước mắt, cũng không hề sinh khí.

Thẩm Trác tiếp tục nói:"Tiểu Tuyết, ngày mai ngươi gặp lại Lý công tử kia, hãy nói với hắn, ngày sau gả vào Lý phủ chỉ có một ít của hồi môn, không có được chia hoa hồng của tửu lầu."

Yến Bạch Tuyết gật gật đầu.

"Còn nói với hắn, chẳng những không được nạp thϊếp, còn không được có người thông phòng."

Yến Bạch Tuyết lại lần nữa gật gật đầu.

"Ngươi còn cần nói với hắn, gả vào Lý phủ sau đó muốn dọn ra ngoài, tiền hồi môn mang tới dùng để mua một tiểu viện nhỏ, đồng thời không đưa theo trưởng bối. Nếu cha mẹ hắn đi theo, thì cần mấy huynh đệ của hắn cùng hợp lực gánh vác trách nhiệm nuôi dưỡng."

Yến Bạch Tuyết trợn mắt há hốc mồm:"...... Thẩm, Thẩm đại ca, này, này có phải hay không nói những lời này ra không được tốt lắm a, hơn nữa nói ra có mức quá sớm. Hầu hạ trưởng bối cũng là chuyện thường tình, những người Lý gia đều ở chung một chỗ, một mình ta dọn ra không tốt lắm đâu."

______
« Chương TrướcChương Tiếp »