Chương 103

Bốn, năm tên nha dịch vọt vào sau bếp, khiến mấy tiểu nhị phụ bếp đang nhặt rau, rửa rau kinh ngạc không thôi, theo bản năng đều dừng lại công việc trong tay.

Yến Bạch Thu có chút ngơ ngác, hắn trợn mắt há hốc mồm nhìn những người này vọt vào, nhìn họ hò hét, trong lòng bất an, nửa ngày cũng không rõ chuyện gì đang xảy ra.

Mà Tư Trấn Khấu từ khi thấy mấy người đó tiến vào ánh mắt liền trở nên lạnh băng, sau đó lại nghe thấy lời nói của mấy tên nha dịch này, cái gì nương nương, tức khắc liền minh bạch

Thật là tìm chết!

Thật sự cho rằng chính mình đến nơi đây, liền có thể muốn làm gì thì làm, một tay che trời sao?

Buổi sáng vừa mới giáo huấn xong, một chút cũng không chịu thu liễm, rõ ràng là tới cầu y, hiện tại lại làm như vậy để phô trương với thiên hạ, đối phương làm như vậy, mục đích đi vào tửu lâu cũng thực rõ ràng, chính là tới khi dễ Cầu Cầu nhà y.

Tửu lầu này Cầu Cầu đứng tên, chủ bếp cũng là Cầu Cầu, bọn họ đem khách nhân bốn phương đuổi đi, ha hả, cái mặt này cũng đủ lớn a.

Lần nữa chịu đựng, Tư Trấn Khấu cảm thấy chính mình thật sự không cần phải tiếp tục nhịn xuống nữa.

Nhường nhịn một phân, đối phương lại muốn được một tấc tiến thêm một thước, theo cột liền hướng lên trên bò lên.

Hiển nhiên Lăng Cửu cũng minh bạch chuyện gì đang xảy ra, Hoàng Bách Xuyên nhìn tựa hồ có chút khó hiểu, không hiểu ra sao một người vẫn luôn không có biểu tình gì giống như Lăng Cửu lại sinh khí như vậy.

Tư Trấn Khấu vỗ vỗ vai Yến Bạch Thu, ý bảo hắn không cần lo lắng.

"Không có việc gì, đồ ăn hiện tại cũng không cần làm, ngươi cùng Lăng Cửu tạm thời ở lại sau bếp chờ ta, ta đi ra ngoài xử lý chút việc, một lát liền trở về."

Yến Bạch Thu ngốc ngốc gật đầu, nghe vậy liền đáp ứng.

"Kia, vậy ngươi cẩn thận một chút a, vị nương nương kia có phải hay không?" Đột nhiên, linh quang chợt lóe, Yến Bạch Thu nghĩ tới cái gì.

Lúc trước hắn đã nghe nam nhân nhà mình nói, trong nhà y có hai vị tỷ tỷ đều gả cho hoàng tử, sau có một người trở thành lão bà của hoàng đế, còn một người trở thành lão bà của Vương gia.

Tư Trấn Khấu:"Đúng vậy, chính là nàng."

Thoạt nhìn Tư Trấn Khấu tựa hồ như không muốn nói gì thêm, ném vá, sạn đang cầm trong tay vào nồi, cởi tạp dề bên hông xuống, liền hướng ra bên ngoài mà đi. Vừa mới đi ra khỏi phòng bếp, liền nhìn thấy ở trước quầy tụ tập mấy tiểu nhị bưng bê cùng Yến Bạch Sinh và Liễu Thanh Mai đứng cùng một chỗ. Bọn họ rất ít khi cùng quan phủ giao tiếp, sợ hãi bị bọn người này đánh đập, sau khi bị các nha dịch phân phó đứng cùng một chỗ, lộ ra sợ hãi, thần sắc không tốt, vâng vâng dạ dạ đáp ứng.

"Vâng, vâng, quan lão gia, các ngươi yên tâm, chúng ta khẳng định sẽ làm được, ngươi cứ yên tâm." Yến Bạch Sinh cười làm lành nói.

Trong lòng Tư Trấn Khấu bỗng nhiên có chút co rút lên men.

Nếu không phải vì nữ nhân kia, như thế nào sẽ xảy ra nhiều chuyện như vậy, bá phụ bá mẫu cũng sẽ không khom lưng uốn gối, hơn nữa đây mới chỉ là mới bắt đầu, nếu y thể hiện thái độ chịu thua, phỏng chừng một đoạn thời gian sau này, nữ nhân này càng thêm điên cuồng.

Y đánh giá tửu lầu, trừ bỏ một ít cung nữ thị vệ, còn có nha dịch của các huyện phủ lân cận, một ít tiểu nhị đang quét tước vệ sinh thu thập đồ ăn ở trong phòng, y không nhìn thấy bóng dáng Thẩm Trác.

Tư Trấn Khấu đang muốn hướng bậc thang mà đi lên, bị một tên thị vệ ngăn cản:"Đi xuống! Người không liên quan không thể đi lên!"

Tư Trấn Khấu mặt không đổi sắc nói:"Ta là đầu bếp nấu ăn cho nương nương, đi lên dò hỏi khẩu vị."

Thị vệ kia dừng một chút, thu đao bên hông.

Tư Trấn Khấu lúc này liền đi vào, bị các loại mùi son phấn tràn ngập trong nhã gian phả vào mặt, đẩy cửa bước vào liền nghe được tiếng cười duyên.