Quan Tinh La nghiêng nghiêng đầu, cho rằng Giang Sách là ghét học nên nói mát như vậy liền trả lời: “Không muốn cũng phải đi học, vào đi thôi.”
Giang Sách lúc này mới đi vào phòng học.
Ngôi trường mà họ theo học là Trường Cao Trung Số 6, một trường trung học trọng điểm của thành phố, vì đây là trường trung học công lập nên việc giảng dạy đương nhiên là nhằm mục đích vào đại học.
Giang Sách không biết tại sao nguyên tác lại lấy bối cảnh của câu chuyện là ở một trường trung học. Chẳng phải thông thường là ở trường đại học quý tộc sao?
Đó là kiểu... trường đại học quý tộc được trồng những bông hồng xinh đẹp và những tòa nhà theo phong cách châu Âu.
Nhân vật chính bình dân sẽ tình cờ bước vào một ngôi trường sang trọng và đắt tiền, được bao quanh bởi học sinh F4 đẹp trai và giàu có. Những chàng trai quý tộc đó coi thường nhân vật chính nghèo khó, nhưng cuối cùng họ lại bị thu hút bởi phẩm chất cỏ dại của nhân vật chính.
Nói chung, các bộ phim thần tượng trong khuôn viên trường đều tuân theo thông lệ này.
Điều đó có vẻ khá xa vời trong tình huống hiện tại.
Giang Sách thu hồi suy nghĩ, ngồi vào bàn học.
Nhờ tác giả mà môi trường ở Trường Trung học Số 6 rất giống với trường cũ của cậu, Giang Sách bình thản ngồi vào chỗ, bình tĩnh nhìn vào bên trong lớp học.
Giang Sách và Quan Tinh La học cùng lớp, với tư cách là nhân vật chính, thành tích học tập của Quan Tinh La không được nổi bật cho lắm, chắc là do thành tích của anh ấy quá tốt nên sẽ khó triển khai cốt truyện, do là một trong số các nhân vật phụ đang theo đuổi anh ta chính là ở cấp bậc học thần của trường nha.
Người đó thường xuyên dạy kèm bài tập cho Quan Tinh La, đúng là phải cho nam phụ có cơ hội để thể hiện tài năng chứ.
Thân là một tùy tùng, nguyên chủ chính là thành tích lót từ dưới đáy đếm lên. Giang Sách nghi ngờ, nếu không phải nhân vật chính yêu cầu cần có một tên tiểu đệ để chạy việc vặt nên tác giả mới sắp xếp như vậy, chứ không thì với cái thành tích này của nguyên chủ, việc xuất hiện tại một trường trung học trọng điểm là hoàn toàn không có khả năng.
Bạn cùng bàn ngáp một cái, đưa cuốn sổ trong tay cho Giang Sách: "Mau lên, lát nữa sẽ có người tới."
Giang Sách giật mình, sau đó cậu nhận ra rằng bạn cùng bàn đang yêu cầu cậu chép nhanh bài tập về nhà của kỳ nghỉ đông rồi xíu nữa còn đưa cho người khác.
Cậu mỉm cười và nói: "Không cần đâu, tớ đã làm xong hết rồi."
Bạn cùng bàn liếc nhìn cậu mà không suy nghĩ nhiều, nghĩ rằng cậu chắc hẳn đã lấp đầy bài tập về nhà bằng cách viết lung tung đáp án vào đó.
Giang Sách ngồi ở cuối lớp, còn Quan Tinh La ngồi trước cậu hai hàng, không phải vì chiều cao mà là vì Quan Tinh La có thành tích học tập cao hơn cậu một chút.
Giang Sách nhìn vào phía sau đầu của Quan Tinh La, nhân vật chính trong sách gốc có sống lưng thẳng, thậm chí bóng dánh anh ta còn có vầng sáng trông khác hẳn với người thường, giống như một quý công tử ưu nhã, nữ sinh ngồi bên cạnh còn lén lút nhìn anh, nhưng ngay cả câu “năm học mới vui vẻ” cũng không dám nói.
Giang Sách nhìn chằm chằm Quan Tinh La, nhưng điều anh đang suy nghĩ chính là cốt truyện của cuốn tiểu thuyết đã sắp bắt đầu, các nhân vật phụ sẽ vây quanh nhân vật chính, muốn cùng vai chính yêu đương.
Tình yêu ảnh hưởng rất lớn đến việc học tập nha.
Lúc này, cô gái vốn để ý đến Quan Tinh La bỗng ngước mắt nhìn về phía cửa lớp, trên mặt lại tràn ra vẻ hưng phấn.
Giang Sách nhìn sang, liền thấy một học sinh xuất hiện ở cửa.
Người nọ rất cao, đại khái phải cao hơn 1m8, hơi cong cong eo đi vào trong lớp học, trên mặt một chút biểu tình cũng không có, ngũ quan và các đường nét trên gương mặt so với các bạn cùng lứa tuổi thì có vẻ chững chạc hơn, chính là loại hình đẹp trai chững chạc sớm a.
Hắn móc một quai chiếc cặp sách trên vai và dễ dàng xách chiếc cặp một cách rất nhẹ nhàng, bên cạnh cặp sách có treo một cái túi lưới bên trong là một quả bóng rổ, quả bóng theo động tác của hắn mà lắc lư qua lại.
Giang Sách chớp mắt.
Người này hẳn là Chu Hòan, một trong ba nhân vật phụ đang theo đuổi nhân vật chính, chàng trai thích chơi bóng rổ.
Chu Hòan vóc dáng khá cao ráo, khuôn mặt luôn có chút cảm giác khó chịu, có vẻ ngoài lạnh lùng của một chàng trai thể thao. Anh ấy là mẫu người mà các cô gái đều thích.
Chu Hoàn mang theo quả bóng rổ đi vào phòng học, thời điểm khi đi ngang qua Quan Tinh La, hắn liền nhướng mi, không tiếng động mà lạnh lùng nhìn anh ta một cái.
Khoảnh khắc hai người đứng chung một khung hình, cô gái bên cạnh gần như muốn hít thở không thông.
Hai anh chàng đẹp trai duy nhất của lớp, quá trời đẹp mắt.