Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiểu Cự Long Tốt Nghiệp Loại Xuất Sắc Lớp Đào Tạo Hải Vương

Chương 15

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bảo Thiền lại nhẹ nhàng khuyên nhủ thêm vài câu, tú bà kia mới chịu bỏ qua, liếc ánh mắt như dao về phía Triệu Bảo Lan rồi mới cầm khăn tay xuống lầu.

Bảo Thiền tươi cười tiễn bà ta đi xa, sau đó mới kéo Triệu Bảo Lan về phòng mình.

"Không phải bảo ngươi nghỉ ngơi trong phòng sao, chạy ra ngoài làm gì?"

Bảo Thiền đóng cửa lại, nắm lấy cổ tay nàng, lạnh mặt quở trách: "Ngươi tưởng đây là nơi nào, là vườn hoa nhà ngươi sao? Vừa tỉnh lại đã chạy ra ngoài, nếu hôm nay không phải ta bắt gặp, ngươi cho rằng ngươi có thể bình an vô sự sao?!"

Triệu Bảo Lan biết vừa rồi là nàng ta giúp mình giải vây, không đến nỗi không phân biệt phải trái, cúi đầu nói: "Ta muốn ra ngoài hít thở không khí... Xin lỗi."

Bảo Thiền thấy nàng như vậy, ngược lại thở dài, vỗ tay nàng, nhỏ giọng nói: "Sắp đến rằm đèn hội rồi, lúc đó khách khứa trong lầu đông đúc, quản lý không nghiêm như bây giờ, đến lúc đó ta sẽ tìm cho ngươi một bộ đồ nam để thay, ngươi hãy lén lút trốn ra ngoài."

Triệu Bảo Lan tuy mới đến nhưng cũng đoán được đây là nơi nào, nghe Bảo Thiền nói như vậy, thực sự kinh ngạc: "Ngươi muốn giúp ta trốn thoát?!"

Hai lọn tóc mai của nàng buông xuống, mắt mở to vừa ngây thơ vừa trẻ con.

Đáy mắt Bảo Thiền thoáng hiện lên một tia hoài niệm, đưa tay vuốt ve mái tóc của nàng: "Ta thấy tay chân ngươi không giống người làm việc nặng nhọc, ngược lại giống tiểu thư trốn ra khỏi nhà, đáng tiếc lại gặp phải chuyện này, tuổi còn nhỏ như vậy..."

Nàng ta thu tay lại, nhẹ nhàng nói: "Nhà ta có một muội muội, tuổi tác cũng gần bằng ngươi."

Tâm trạng Triệu Bảo Lan có chút phức tạp, nhìn mũi chân mình một lúc rồi lại ngẩng đầu nói: "Nếu ta đi rồi, ngươi sẽ thế nào?"

Bảo Thiền nghe xong hơi sửng sốt, sau đó cười nói: "Hiện tại ta đang nổi tiếng, Xuân Nương sẽ không làm khó ta, huống hồ ta còn có mấy vị khách quyền quý, trong lòng bọn họ, ta cũng có chút địa vị."

Nói đến đây, đáy mắt nàng ta thoáng hiện lên vẻ tự giễu, dừng lại không nói, đi đến bàn rót một cốc nước, đột nhiên lại nói tiếp: "Ngươi tên gì? Khi Xuân Nương nhặt được ngươi, ngươi còn đang hôn mê, ta thấy vậy liền cầu xin giúp ngươi, dù sao cũng bảo vệ ngươi đến bây giờ.”

“Nếu nhà ngươi thật sự là gia đình danh giá, ta sẽ âm thầm sai người đến nhà ngươi một chuyến, bảo bọn họ đón ngươi về là được, Xuân Phong Lâu mở cửa làm ăn, đương nhiên không muốn tự chuốc phiền phức, người nhìn thấy ngươi không nhiều, sẽ giữ miệng kín như bưng."
« Chương TrướcChương Tiếp »