Chương 1: Đây là lần đầu của cô?(H+)

Ở một khách sạn lớn nào đó. Sau khi làm xong việc nhà thì Giản Kiều được Giản Trinh Trinh mời đi gặp đối tác làm ăn nhưng cô thật sự không ngờ đây lại là mưu kế mà chị mình bày ra để làm cho cô thân bại danh liệt.

Ngồi chuyện trò một lúc lâu, Giản Kiều cũng chẳng thấy chị mình với vị Lưu tổng bàn đến chuyện chính. Bỗng chị cô liền nhẹ nhàng mà nói " Kiều Kiều, em lại gần đây ngồi này. Sếp Lưu muốn chúng ta kính ông ấy một ly rượu, em nể mặt chị uống một ly được không? "

Trước sự khẩn cầu của Giản Trinh Trinh, Giản Kiều cũng không nở từ chối mà uống hết ly rượu trong tay. Tầm năm, sáu phút sau.

" Lưu tổng, chị em đi vệ sinh một lúc rồi quay lại ạ. " Giản Kiều sau khi uống xong chén rượu chưa lâu thì cái cảm giác chóng mặt, buồn nôn bỗng kéo tới. Cảm thấy mặt mình hơi nóng nên cô muốn vào nhà vệ sinh rửa mặt xem sao.

Vừa đi được một lúc thì Giản Trinh Trinh liền ỏng ẻo lên giọng nói với Lưu Việt " Sếp Lưu, em gái tôi có vừa mắt ông không đây. Nếu không được thì lần sau tôi kiếm cô khác cho ông, chỉ cần ông kí hợp đồng này chắc chắn chúng tôi sẽ còn có nhiều điều thú vị hơn nữa cho ông."

" Haha, em gái này được đó, vừa xinh đẹp, trắng nõn nà tôi rất thích hợp đồng này chắc chắn không thành vấn đề gì. " Lưu Việt xoa xoa tay, sự biếи ŧɦái đã vẽ rõ lên mặt ông ta từ lúc nào không hay.

Cầm lấy chiếc thẻ phòng Lưu Việt rời đi. Để lại Giản Trinh Trinh với vẻ mặt đầy đắc ý.

Bên này Giản Kiều sau khi ra khỏi nhà vệ sinh thì cả người liền mất sức dần, tay chân bủn rủn không còn sức bước. Lưu Việt thừa cơ từ xa chạy lại ôm lấy cô mà đặt bàn tay lên đôi chân thon trắng đăng run kia.

" A! Ông làm gì vậy? Mau buông tôi ra. " Dùng hết sức lực cuối cùng để vùng vẫy, Giản Kiều chạy nhanh đi tìm sự cứu trợ, vào một dãy khuất có một căn phòng cô vội mở cửa rồi khóa trái cửa lại, vậy là thoát được sự đeo bám của lão già béo ú, *** đẵng Lưu Việt.

Thân thể nóng hơn sau khi chạy, cô liền mò mẫn trong bóng tối tìm nước để giải nhiệt. Nhưng không ngờ lại vô tình vấp phải thứ gì đó, bổ ngã lên một chiếc giường khá cứng.

' Thứ gì đây, thật rắn chắc, lại còn có múi như cơ bụng thế nhỉ?....' Trong ý thức cô vẫn còn nghĩ ngợi được, phải thật là khâm phục cô gái này luôn. Bỗng một giọng nói vang lên làm cô giật mình.

" Là ai phái cô tới, nói nhanh. Không cô sẽ không được chết toàn thây. " Giọng nói dọa nạt, lật lại tình thế trai trên gái dưới mà nói lớn.

" A! Anh là...ai? Tôi...nóng, giúp tôi. " Không trả lời câu hỏi của Hoắc Thẩm Dịch, Giản Kiều còn đặt lại câu hỏi cho hắn, rồi ngập ngừng vung lời cầu cứu.

Đúng là không biết trời cao đất dày mà, dám chui vào phòng của người khác mà còn không ngừng dùng những lời lẽ gợi cảm thế này thì ai mà chịu nổi. Giản Kiều phả từng hơi nóng lên tai của Hoắc Thẩm Dịch mà nói tiếp "Nóng...giúp tôi với."

" Cô muốn giúp như vậy sao? Thế thì đừng trách tôi không nương tay. " Nói rồi Hoắc Thẩm Dịch hôn lấy bờ môi của Giản Kiều, anh đưa lưỡi luồn lách vào khoang miệng của cô, không ngừng tìm tòi thứ gì đó. Hai chiếc lưỡi dân cuốn lấy nhau mυ"ŧ mát, âm thanh giòn tan hòa vào cái khung cảnh mờ mịt thật sự rất ảo diệu, kí©h thí©ɧ du͙© vọиɠ xâm chiếm của tên đàn ông hoang dã này.

" Ưmm...Ư...m...Anh...anh làm gì vậy? " Giản Kiều cảm nhận được bản thân mình đang bị chiếm lấy, cô nhanh chóng dùng chút ý thức đẩy Hoắc Thẩm Dịch ra mà hết lên.

Hoắc Thẩm Dịch miệng lưỡi sắc bén mà buông lời " Không phải cô cầu cứu tôi sao. Còn chưa đã à, tự dâng đến miệng tôi rồi còn giữ trinh tiết làm gì, giả vờ thanh cao à. Mấy loại phụ nữ như cô tôi gặp cả tấn rồi."

Hắn lại dám lấy mấy người phụ nữ quán bar, tiếp rượu cho những lão già so sánh với cô ư. Thật là không thể hiểu nổi hắn đang nghĩ gì nữa. Giản Kiều cố gắng gượng mà cãi lại Hoắc Thẩm Dịch " Anh...anh mà dám làm gì tôi thì anh không sống yên ổn đâu. "

" Tôi lại cứ muốn thử xem ai mới không sống được đấy. " Nói rồi hắn mạnh bạo mà xé toạc những mảnh vải trên dưới của người con gái, tiện thể kéo luôn chiếc áo ngủ của mình mà vứt xuống sàn nhà.

Hắn hôn lên chiếc xương quai xanh, rồi cắn nhẹ một cái cùng với đó là tiếng rêи ɾỉ tà mị " a...ư..." của Giản Kiều. Thú vui vừa bắt đầu mà đã làm tăng lên du͙© vọиɠ của Hoắc Thẩm Dịch.

Bàn tay hư hỏng đặt lên hai bầu ngực căng tròn của người con gái, làn da trắng nõn hòa cùng hương thơm hoa hồng. Hắn không ngừng hưởng thụ, bóp lấy xoa xoa. Đôi môi dần chuyển hướng cắn lên khắp nơi trên thân thể cô tạo niềm vui.

Cũng đến lúc ghé qua cái hang núi ẩm ướt phía dưới này rồi. Hoắc Thẩm Dịch lại nhếch miệng mà nghĩ ngợi. Cứ nghĩ Giản Kiều là loại phụ nữ long loàn cho đến khi hắn đưa chú em của mình vào trong.

" A...đừng...xin anh. Tôi không muốn." Nước mắt chảy nhẹ trên gò má của Giản Kiều. Cô kiệt quệ rồi, thật sự cô rất mệt nhưng cô không thể mất lần đầu như thế được nên đành gắng gượng cầu xin Hoắc Thẩm Dịch.

Bất ngờ mà đưa mắt nhìn Giản Kiều, hắn không thể hiểu nổi tại sao cô vẫn còn trong trắng như vậy.

" Đây là lần đầu của cô? "

Giản Kiều không nói nổi nữa mà chỉ gật đầu, rơi lệ. Quả thực cô cũng van xin rồi nếu người đàn ông này còn muốn làm tới nữa thì cô cũng hết cách nhịn nhục.

Hoắc Thẩm Dịch nhẹ nhàng rút cái ấy của hắn ra mà mạnh tay đấm lên tường mắng chửi " Chết tiệt! ". Kéo mạnh chiếc chăn ném lên người Giản Kiều, rồi hắn ngả người sang một bên mà thϊếp đi.