Điều duy nhất đáng mừng là Úc Hằng Chương đã chọn gây mê cho cậu, nếu không Thư Uyển cảm thấy mình sẽ bị dọa chết ngay tại chỗ mất.
Đây thật sự là kiểm tra chứ không phải là một hình thức tra tấn mới sao?
Cả buổi sáng vừa rút máu vừa nội soi dạ dày, lại còn khóc một trận, sắc mặt Thư Uyển trắng bệch, môi cũng nhạt màu hơn không ít.
Úc Hằng Chương vốn định để tài xế đưa anh đến công ty trước, sau đó mới đưa Thư Uyển về nhà cũ, nhưng lúc này người nhà chắc đều đang vây quanh Úc Khải Phong, không ai để ý đến Thư Uyển.
Anh liếc nhìn đồng hồ, Thư Uyển làm nội soi xong nằm nghỉ một lúc lâu mới tỉnh thuốc mê, thời gian cũng không còn sớm.
"Đến nhà hàng Hiền Hòa đi, ăn cơm trước."
Trợ lý Trần đương nhiên không có ý kiến, vì đón Úc Khải Phong xuất viện, lịch trình sáng nay của Úc Hằng Chương đều trống, không có việc gì quan trọng.
Mặc dù cuối cùng tổng giám đốc cũng không đích thân đưa ông nội về nhà, chỉ lo đi cùng tiểu bạch hoa kiểm tra sức khỏe.
Vào nhà hàng, Úc Hằng Chương nhận thực đơn, để Thư Uyển gọi món trước. Thư Uyển nhìn thực đơn với những hình ảnh món ăn sặc sỡ, cẩn thận chọn hai món quen thuộc, dễ tiêu hóa. Úc Hằng Chương lại gọi thêm cho cậu một bát cháo kê.
"Bác sĩ nói em bị nhẹ cân, rõ ràng là suy dinh dưỡng, bình thường hay bỏ bữa sao?" Úc Hằng Chương gọi món xong, đặt thực đơn xuống, lấy một tờ khăn ướt lau tay.
Thư Uyển học theo anh xé túi khăn ướt đặt bên cạnh bộ đồ ăn của mình, lấy ra lau tay, lúng túng đáp: "Thỉnh thoảng không ăn."
"Lứa tuổi này của các em đang tuổi ăn tuổi lớn, vì lên hình đẹp mà phá hỏng sức khỏe, thật sự là lợi bất cập hại." Úc Hằng Chương chỉ nói đến đây, không muốn can thiệp quá nhiều vào chuyện của người khác. Thật sự là thấy cậu bé đáng thương, mới nhịn không được nhắc nhở.
Thư Uyển ngơ ngác gật đầu với anh, như thể không hiểu.
Úc Hằng Chương: "..."
Úc Hằng Chương nhận ra Thư Uyển hiện tại và Thư Uyển lúc trước tìm anh kết hôn hợp đồng có chút khác biệt. Nhưng anh cũng chỉ mới gặp Thư Uyển hai lần, phần lớn ấn tượng đều đến từ báo cáo điều tra.
Là một đứa trẻ có thành tích học tập tốt, tính cách hướng nội, ba tái hôn, mẹ kế độc đoán, quan hệ với em trai cùng cha khác mẹ không tốt, bạn bè bên cạnh cũng không có mấy người. Vì còn nhỏ tuổi, cách xử sự không linh hoạt, thường xuyên khiến bản thân trở nên giống như một quả cầu gai.
Thực tế tiếp xúc, Úc Hằng Chương cảm thấy Thư Uyển đừng nói là nhím, trên người một chút cáu kỉnh cũng không có, còn dễ bắt nạt hơn cả thỏ, khác xa so với miêu tả trong tài liệu.
Anh cũng nghe nói chuyện trên du thuyền Thế Gia, có người chưa xuống thuyền đã vội vàng tung tin cho giới truyền thông, cố gắng lôi kéo nhà họ Úc, lợi dụng cuộc hôn nhân này để tạo sự chú ý, cũng là do anh đã đè thông cáo báo chí xuống.
Có được sự tìm hiểu từ trước, Úc Hằng Chương không chắc chắn lắm về tin đồn Thư Uyển đẩy em trai xuống nước. Từ lần đầu tiên nói chuyện đến lần thứ hai gặp mặt ký hợp đồng, Úc Hằng Chương và Thư Uyển chỉ trao đổi trong vòng nửa tiếng, nhưng cũng có thể nhận ra Thư Uyển không phải người suy nghĩ nhiều, nhưng cũng không hề ngốc nghếch.
Tuy nhiên, bây giờ anh lại cảm thấy, tuy không ngốc nhưng cậu bé này có vẻ dễ bắt nạt quá.
Suy nghĩ một lúc, Úc Hằng Chương giả vờ như tình cờ hỏi: "Ở trường có ai bắt nạt em không?"
Thư Uyển đoán được Úc Hằng Chương sẽ dò hỏi về những vết thương trên người mình, cậu cũng đã sớm nghĩ ra lý do, bèn nói: "Không có ạ. Vết thương trên người là do em bị ngã khỏi thuyền cách đây hai ngày."
Úc Hằng Chương biết cậu không muốn nói chi tiết.
Lúc nãy, Úc Hằng Chương đã bảo trợ lý Trần đi tìm bác sĩ để tìm hiểu tình hình. Những vết thương trên người Thư Uyển không hề giống bị va đập, những vết thương khác nhau chồng chéo lên nhau, rõ ràng là do bị bạo hành lâu ngày.
"Nếu có chuyện gì không giải quyết được, có thể tìm tôi." Úc Hằng Chương đưa ra một lời hứa không quá nặng cũng không quá nhẹ, coi như là đồng ý sẽ giúp Thư Uyển khi cần thiết.
Thư ký Trần ngồi đối diện, đang tranh thủ xử lý tài liệu trên laptop, nghe vậy liền ngẩng đầu lên nhìn, không biết là sếp mình đang diễn hay thật sự thương cảm cậu chủ nhỏ.
Thư Uyển lại không thấy câu nói này có gì đặc biệt, dù sao cậu cũng đã gả cho Úc Hằng Chương rồi, gặp chuyện đương nhiên phải tìm chồng để xin ý kiến. Vì vậy, cậu ngoan ngoãn gật đầu, trong lòng lại nghĩ, lần này ở bệnh viện Úc Hằng Chương còn không cứu được cậu, sau này cậu gặp khó khăn tìm Úc Hằng Chương, liệu có lại "khéo quá hóa vụng" hay không.
Thư Uyển tự mình sầu não kéo khăn giấy ướt trên tay, trợ lý Trần thấy vậy thầm nghĩ: Hừ, sếp Úc đồng ý che chở rồi mà cậu chủ nhỏ vẫn chưa hài lòng.