Chương 05: Taxi

Dương Thiến đưa tay chậm rãi vói vào trong quần người đàn ông, cách qυầи ɭóŧ dùng tay bao trên côn ŧᏂịŧ không ngừng vuốt ve cọ xát. Cô dùng ngón tay sờ đến vị trí qυყ đầυ, ở trên qυყ đầυ không ngừng xoa vòng vòng, móng tay nhẹ nhàng ấn nhẹ ở lỗ nhỏ trên qυყ đầυ.

Tay phải cô từ ngực chậm rãi đi xuống dưới, đôi tay đem côn ŧᏂịŧ từ trong quần lôi ra, tay trái nắm côn ŧᏂịŧ vuốt ve trên dưới. Thỉnh thoảng còn mát xa hai viên tinh hoàn. Mã mắt bắt trầu rỉ ra chất lỏng dính nhớp, khi thì gảy, khi thì nắm chặt, lại từ qυყ đầυ sờ đến côn ŧᏂịŧ, sờ đến hai viên trứng, hai tay lúc nặng lúc nhẹ mà vuốt ve côn ŧᏂịŧ.

Người khác nhìn vào, chỉ thấy đó là một cô gái đang ôm eo một người đàn ông, không ai nghĩ đến sẽ có một màn kí©h thí©ɧ như vậy.

Dương Thiến nghe xe buýt thông báo sắp đến trạm, cảm thấy thời gian không sai biệt lắm, không muốn chơi nữa, cô thè lưỡi, trong lòng nghĩ: "ngại quá, tôi muốn xuống xe, nếu anh muốn thì tự mình giải quyết, nếu lần sau gặp lại, tôi sẽ giúp anh giải quyết nha".

Dương Thiến cảm nhận được người đàn ông phía trước hô hấp phập phồng càng dữ dội hơn, đôi tay cô không ngừng vuốt ve côn ŧᏂịŧ.

Sau đó, từng bàn tay nối nhau từ từ lấy ra, sau còn không quên xoa xoa trên quần áo người đàn ông.

Người đàn ông phía trước đúng lúc đang sướиɠ, đột nhiên phát hiện phía dưới không có động tác, cả người dừng một chút, ngây ngẩn.

Dương Thiến lúc này đã chen qua đám đông xuống xe.

Người đàn ông hít sâu, đối với côn ŧᏂịŧ nhếch lên của mình bất đắc dĩ thở dài một hơi. Đôi tay kia nhu nhược trơn mềm, không ngừng vuốt ve côn ŧᏂịŧ, thật sự rất sướиɠ.

Người đàn ông càng muốn côn ŧᏂịŧ càng cứng, hắn ngưng hẳn suy nghĩ này, không ngừng hít sâu, đem du͙© vọиɠ áp xuống.

Xuống xe Dương Thiến cũng không có suy nghĩ về người đàn ông trên xe nữa, cô vì bản thân đã tìm được việc làm mà vui vẻ.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ theo cái mông đang đong đưa, từng giọt từng giọt dọc theo đùi chảy xuống. Dương Thiến cảm giác được tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra cũng không cố tình kẹp chặt lại nữa, cứ như vậy về nhà.

***

Sáng sớm, Dương Thiến rời giường đứng trước tủ quần áo, đang suy xem mình nên mặc quần áo như thế nào cho tốt. Nhìn một vòng đầm dây váy ngắn, cuối cùng cô quyết định mặc áo thun và quần jean. Dương Thiến nghĩ thầm, ngày đầu tiên đi làm vẫn nên hạ thấp một chút.

Sau khi nhận được địa chỉ Vương Nhu gửi tới, Dương Thiến quyết định bắt taxi.

Ngồi trên ghé sau rồi, cô gật đầu chào tài xế.

Dương Thiến ngồi dựa lưng vào ghế, hai chân hơi tách ra, hai luồng đầy đặn trước ngực đặc biệt hấp dẫn sự chú ý của người ta.

Tài xế vừa lái xe vừa nhìn Dương Thiến qua kính chiếu hậu vài lần.

Dương Thiến ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt trốn tránh của tài xế, cô giơ khoé miệng lên, cười cười.

Sau đó, cô đem hai chân vốn dĩ đã tách ra mở càng lớn hơn nữa, rồi ngồi thẳng lên, hai luồng vυ" bự trước ngực ưỡn ra, hai tay từ bên sườn sờ lên ngực, cách lớp áo nắm lấy vυ" mình, nhẹ nhàng xoa xoa.

Trên mặt bày ra bộ dáng ngượng ngùng lại hưởng thụ. Tay phải từ trước ngực chậm rãi sờ xuống dưới, đi vào khu vực bụng nhỏ, ngón tay cách quần nhẹ nhàng đánh vòng, răng cắn môi dưới phát ra tiếng rêи ɾỉ rất nhỏ.

Tài xế nhìn động tác của Dương Thiến, một ngọn lửa trong lòng bắt đầu thiêu đốt xông thẳng xuống thân dưới, hận không thể ngay lập lức xông lên làm tiểu dâʍ đãиɠ này.

Dương Thiến làm xong động tác liền ngừng lại, nhìn biểu tình du͙© vọиɠ trên mặt tài xế, cô vô cùng vui vẻ bật cười.

Dương Thiến nghiêng thân thể về phía trước, đầu dựa vào trên ghế tài xế nói:

"Chú tài xế ơi, tôi tới rồi, xuống xe ở phía trước, cảm ơn."

Tài xế nhìn bóng dáng Dương Thiến đi xa, nói:

"Mẹ nó, thật phóng đãng."

Dương Thiến dựa vào địa chỉ Vương Nhu đưa đi vào tiểu khu này, đến trước một khu nhà ở độc lập, cô nhìn chung quanh, nghĩ thầm: "Quả nhiên là kẻ có tiền, ta đây càng phải trụ lại, không thể để bị đuổi đi được."

Dương Thiến nhấn chuông cửa, sửa sang lại quần áo một chút, đứng ở trước cửa chờ mở cửa.