Chương 5: Nhận con gái
Editor: Eric ( Tiểu Mộc Hinh)Khương Hành đang rất phiền.
Vừa mắng những quản lý cao cấp ngoan cố của công ty một trận, bước chân nhanh đi ra ngoài, chuẩn bị lên máy bay đi B thị.
Bến kia có một cái hạng mục xuất hiện vấn đề, cần hắn tự mình xử lý.
Triệu Tử Duệ gọi điện thoại tới.
" Ông...ông...ông chủ, anh giống như... thực sự có một đứa con gái khác."
Khương Hành cho rằng bản thân nghe lầm.
" Cậu nói cái gì? " Hắn cảm thấy vớ vẩn.
Triệu Tử Duệ nghe âm thanh không thể tin được kia của ông chủ, ôm bên chân bé gái, lặp lại: " Tổng tài, tôi tìm đến số 48 Hoa Lê Hẻm...thật sự có một bé gái giống đúc Khương Khương."
Tay hắn cầm điện thoại, bởi vì quá mức khẩn trương còn đang không ngừng run rẩy, đến bên chân bé gái, tựa hồ cũng quá không chân thật.
Triệu Tử Duệ thậm chí hoài nghi mình xuyên qua dị giới, hoặc là đang mơ. Nhưng hắn mới bóp mặt của mình, có cảm giác đau đớn, cũng không phải đang nằm mơ.
Một bên khác, Khương Hành nghe, đôi mắt hẹp dài thâm thúy lập tức nheo lại, vẫn cảm thây tin tức này vớ vẩn.
Bọn họ chỉ có một đứa con, lúc sinh ra, Tiểu Ninh không ở đó sao...
Khương Hành không quá tin tưởng việc vợ mình lừa hắn. Cô cũng không cần thiết lừa hắn.
Chẳng lẽ...Trên đường xuất hiện việc ngoài ý muốn.
Nghĩ đến năm đó có thể xảy ra chuyện gì, có một trận đau đớn xẹt qua lòng hắn.
Mà Triệu Tử Duệ bên kia đã náo loạn lên.
Trương Phong đột nhiên thấy có một người nam nhân trẻ tuổi cho chở hài tử, lập tức cầm trúc đối chất, híp đôi mắt sưng phù vì trầm mê
tửu sắc, hỏi: " Mày là đang gọi cho cha của con bé? Hắn đâu? Có bản lĩnh ngủ với em gái ta, như thế nào không có bản lĩnh tới nhận con của mình?"
Nói xong liền muốn tiến lên đoạt cô bé.
Triệu Tử Duệ vội vàng lôi kéo cô bé sang một bên, hướng vào điện thoại lớn tiếng nói:" Tổng tài, chúng tôi ở B thị, nếu ảnh có thời gian, nhanh chóng qua đây. Đứa bé lớn bằng Khương Khương, có phải con của anh hay không, anh vẫn là nên tới chứng thực một chút."
Dứt lời, Triệu Tử Duệ cúp điện thoại, lập tức phát định vị cho Khương Hành.
Nhìn đến định vị thì Khương
Hành đang còn ngẩn ngơ.
Khương Khương là con gái bọn họ không sai, dáng vẻ đều giống vợ chồng bọn họ, nhưng nhiều ra một đứa là sao đây? Hắn suy nghĩ nát óc mà không nghĩ ra được.
Hắn quay đầu, nói với trợ lý đi ở phía sau: " Hủy bỏ hành trình đi."
Bước chân liền vội vàng, đi vào thang máy chuyên dụng cho tổng tài.
Thủy tinh sau lưng phản xạ bước chân vội vàng của hắn, trợ lý Tô Dương nhìn xem tổng tài luôn bĩnh tĩnh bây giờ mất bình tĩnh như thế này, mơ hồ cảm thấy tựa hồ xảy ra chuyện gì lớn.
Đi xuống lầu, cầm di động, do dự một lát, liền gọi điện thoại cho vợ.
Điện thoại được tiếp, hắn nhìn ngoài cửa sổ xe, miệng cứng đờ, một lát sau, âm thanh mới xuyên qua điện thoại, truyền qua.
" Tử Duệ tìm được số 48 Hoa Lê Hẻm mà Khương
Khương nói."
"...Còn có đứa trẻ."
Tần Thư Ninh vẫn đang ở trên sô pha dỗ dành Khương Khương.
Tất cả mọi người đều không tin lời Khương Khương nói, nhường Khương Khương nói là tin việc đó. Mà hôm nay, Khương Khương rất là không có tin thần.Không chịu ăn gì hết, cũng không muốn chơi với ai, Tống Tử Nhiên tới, tinh thần cô cũng không tốt lên.
Nói qua một câu duy nhất là: " Mommy, con cảm thấy hôm nay rất khó chịu, rất là khó chịu."
Tần Thư Ninh đã gọi cho bác sĩ gia đình, ở nhà chờ hắn lại đây.
Nhận được điện thoại của Khương Hành, điện thoại trong tay Tần Thư Ninh nháy mắt rơi xuống, đầu óc từng đợt mê muội.
Cô nhìn về phía sô pha, nhìn đến con gái không có tinh thần.
Lời nói của con gái, cô có thể xem như trẻ con nói chuyện không biết kiêng kỵ. Nhưng lời của chồng nói, cô lại không biết chất vấn như thế nào.
Khương Hành sẽ không lừa cô.
Hắn là một người cực kỳ kiêu ngạo, không thể có khả năng lừa cô.
Hắn nói có một đứa con gái, đó chính là thật sự có một đứa con gái.
Tần Thư Ninh suy nghĩ rất lâu, cũng không nghĩ ra mình có một đứa con gái khác tồn tại.
Cắn môi suy nghĩ một hồi, cô cũng biết đến, rốt cuộc là lúc nào xảy ra chuyện không may.
Là lúc cô sinh sản.
Khi đó, Khương Hành không ở bên cạnh. Cô một thân một mình tới một bệnh viện cấp trấn sinh con.
Khi đó tinh thần trạng thái cô cũng không tốt, điều kiện rất túng thiếu, làm gì có tiền đi khám xem có mấy đứa con. Thậm chí lúc biết mình có con, cũng là lúc đứa bé được bốn tháng. Huống chi, vẫn là sinh non.
Tần Thư Ninh im lặng hồi lâu, thật lâu chưa hoàn hồn. Cô ngồi trên sô pha, hai mắt vô thần nói với Khương Khương: " Bảo bối...Con thật sự giống như có một người chị gái."
Định tâm một chút, lúc này cô mơi đứng lên, vội vàng chạy ra cửa,
Trong não chỉ có một suy nghĩ.
Cô muốn lập tức
đi gặp đứa trẻ kia !
Khương Khương thấy Mommy vội vàng chạy ra ngoài, biết Mommy muốn đi tìm chị gái, cũng nhảy xuống sô pha, đuổi theo.
" Mommy mommy, con cũng phải đi tìm chị gái."
Khương Hành trở lại đón vợ, lúc này mới đi B thị. Lên xe thì Khương Khương khóc lóc om sòm lăn lộn đòi đi gặp chị gái, vợ chồng hai người không lay chuyển được con bé, cũng chỉ có thể mang cô đi theo.
Lúc mang Khương Khương đi theo, Khương Hành còn có một suy nghĩ.
---- Khương Khương có thể mơ thấy chị gái ở đâu, nói rõ ràng con bé cùng chị gái có sự cảm ứng. Mang con bé đi theo, có lẽ sẽ có thêm sự thu hoạch khác.
Trên đường đi tới B thị, Khương Hành còn gọi điện thoại cho người đi điều tra bệnh viện cùng với y tá bác sĩ năm đó đỡ đẻ cho Tần Thư Ninh.
Nhưng rất nhanh liền có tin tức.
Cũng không phải tin tức tốt gì.
Cái bệnh viện ở trấn kia trước đây không còn thông tin gì nữa, tìm đều không thấy.
Nhưng nếu hiện tại cô bé kia có thể là con gái của bọn họ, chuyện đó cũng không quan trọng mấy.
Bọn họ chỉ cần xác nhận, bé gái trong miệng Triệu Tử Duệ nói, có phải là con của họ hay không thôi.
Dọc trên đường đi, sắc mặt Tần Thư Ninh trắng bệch, một lần lại một lần hỏi lại tình huống trong giấc mơ của Khương Khương.
Giấc
mơ kia có rất nhiều nội dung bây giờ Khương Khương không nhớ rõ, rất mơ hồ. Cỏ chỉ nhớ rõ, chị gái rất đáng thương, bị người xấu đánh. Sau này biến thành một người rất xấu xa.
Mỗi lần nghe Khương Khương nói tình huống con gái không tốt, sắc mặt của Tần Thư Ninh lại trắng thêm. Nhưng là cô vẫn không ngừng hỏi Khương Khương.
" Khương Khương, con nhớ lại xem, nói cho Mommy, bọn họ ngoại trừ đánh chị gái, còn đối với chị gái như thế nào?"
Khương Khương ủy khuất nói: " Mommy, con không nhớ."
Tần Thư Ninh vẫn nhất quyết không tha ép hỏi cô: " Con nhớ lại thử xem."
Khương Khương nhìn về phía Daddy cầu sự giúp đỡ.
Khương Hành ngồi bên cạnh Tần Thư Ninh vội vàng ôm lấy con, từ phía sau ôm chặt cô: " Ninh Ninh, chớ ép con."
Khương Hành hôm nay có chút hoảng hốt, cảm thấy giấc mơ kia rất giống thực tại.
Nếu...bọn họ thật sự có một đưa con khác...Kia, đứa bé đó cứ như vậy bọ mất ba năm.
Nếu Khương Khương không có tìm Triệu Tử Duệ, mà Triệu Tử Duệ cũng không trùng hợp găp được, lúc đó sẽ giống như trong mơ Khương Khương, con gái sẽ cùng bọn họ chia cách nhiều năm?
Trong lòng Tần Thư Ninh cực kỳ khổ sở, nghĩ đến nguyên nhân năm đó dẫn đến việc này, cô đối với Khương Hành cũng mang theo oán trách, tay năm lấy cánh tay hắn, ra sức tránh thoát khỏi ngực của hắn.
Khương Hành thấy cô kháng cự việc
hắn ôm, chỉ có thể buông tay ra.
Gia cảnh Tần Thư Ninh tuy rằng kém với Khương gia, nhưng gia giáo cũng rất nghiêm.
Đứa con trong bụng được bốn tháng cô mới biết mình có thai, khi đó cô cùng Khương Hành chia tay. Khi đó sau khi biết bản thân mang thai, phát ngốc, muốn giữ lại đứa bé, lại biết cha mẹ nhất định không đồng ý, liền hoang mang rối loạn trốn nhà rời đi, cũng không tới bệnh viện. Đi qua nhiều thành thị, cuối cùng đặt chân tại một cái trấn nhỏ lụi bại.
Ví tiền của cô bị người khác đánh cắp, trên người còn lại rất ít tiền, bởi vậy sinh hoạt cực kỳ túng thiếu. Mà cô khi đó cái gì cũng không hiểu, thấy mọi người chỗ đó mang thai không cần đến bệnh viện, cô cũng không đi. Cho nên toàn bộ quá
trình mang thai, cô cũng không kiểm tra tình huống của con.
Mà sau khi Tần Thư Ninh mất tích, Tần gia liên lạc với Khương Hành, hắn cũng hỗ trợ đi tìm Tần Thư Ninh.
Tìm được Tần Thư Ninh thì lúc đó cô đang ở một thành thị khác, lẻ loi mang theo con làm công.
Hai người lúc trước chia tay bởi vì một ít việc nhỏ, nhìn thấy như thế, Khương Hành không nói gì, trực tiếp mang Tần Thư Ninh đi kết hôn.
Nhưng trong lòng hắn, không phải không áy náy.
Cho nên mấy năm nay đối với Tần Thư Ninh còn tốt hơn so với lúc yêu đương.
Một đoạn đường này, trong xe rất nặng nề.
Tần Thư Ninh rơi vào hối hận, Khương Khương tuy rằng trong lòng rất vui vẻ vì có thể tìm thấy chị gái, nhưng là Mommy hiển nhiên mất hứng, cô cũng không dám nói gì, chỉ có thể nhìn ngoài cửa sổ, hai mắt to tràn đầy chờ mong.