Chương 3: Mỹ nam thành Phụ Thân
Edit : Cherry
Beta : Rita
Tô Bạch Bạch nghe vậy ngẩng đầu nhìn lên ——–
Toàn thân y phục lam , mặt xinh đẹp cực kỳ , mũi thẳng , môi gợi cảm , chính là trong mắt biểu lộ ánh mắt lạnh như băng.
” Phụ thân !” Tô Bạch Bạch cao hứng kêu.
Bởi vì hồi còn nhỏ , mẫu thân nói , phụ thân là người tiêu soái nhất thiên hạ , mà trước mắt người này , thật sự rất đẹp!
Tử Đồ Mặc mặt mày nhăn lại , hắn năm nay mới hai mươi tuổi , vợ cũng chưa có , sao có người lại gọi hắn là cha?
Khoé miệng vẽ ra một tia trào phúng tươi cười :” Nhận sai người.”
Tô Bạch Bạch chu cái miệng lên :” Chính mẫu thân nói , phụ thân là người đẹp nhất trên đời , rõ ràng người cũng rất đẹp.!”
Đôi con ngươi trong suốt khiến Tư Đồ Mặc xúc động định tâm , hắn chưa bao giờ gặp qua người có con ngươi trong suốt như thế!
Thân là đệ nhất trang chủ , người nịnh bợ hắn tất nhiên không ít , đủ loại dạng người , có các loại con ngươi . Từ nhỏ hắn đã được học về ánh mắt con người qua nhận thức.
Tô Bạch Bạch hai tay che miệng con lợn , không cho nó phát ra âm thanh ” Tiểu Trư , không cần chạy ! Bạch Bạch cam đoan , chỉ ăn một cái chân của ngươi!”
Con ngươi của Tư Đồ Mặc bắt đầu có hào quang lưu chuyển , giọng nói có độ ấm :” Có thể tránh ra không? Ngươi có thể đem con lợn mang về nhà ăn.”
Nhà.
Tô Bạch Bạch ngẩng đầu , nhìn chung quanh , ” Oa, oa ” một tiếng khóc phát ra , ” Nhà không thấy ! Ô …Ô…. Bạch Bạch không thấy nhà !”
Bình thường nàng chỉ cần ngoảnh đầu là có thể thấy phòng nhỏ của nàng ! Nhưng hiện tại …. đây là đâu?
Từ Đồ Mặc nghe thấy tiếng khóc đau đầu nhíu mày , đột nhiên toát ra một câu :” Ngươi theo ta đi được không?”
Tô Bạch Bạch nghe vậy , ngừng khóc :” Tôi đã đói bụng , cho tôi ăn đi ?”
Tư Đồ Mặc nở nụ cười , nháy mắt ” Được.”
” Vậy ……… tôi có thể đem con lợn của tôi mang đi không?” Nó nói như thế nào cũng là Nhu Tỷ Tỷ nuôi dưỡng.
” Được. Ngươi tên gì?”
Tô Bạch Bạch lệch đầu :” Tên? Tên là cái gì?”
” …………………..” Tư Đồ Mặc không biết nên nói cái gì .Một lúc lâu sau :” Người khác gọi ngươi như thế nào?’
” Nhu Tỷ Tỷ có khi kêu Tô Bạch Bạch , nhưng khi nàng tức giận thì kêu Bạch Bạch chếttieệt .”
Tư Đồ Mặc hiểu được :” Theo ta đi.”
Tô Bạch Bạch miễn cưỡng ôm lấy con lợn , đi theo người cưỡi ngựa ở phía sau.
Mặt trời lặn , bóng dáng Tô Bạch Bạch cùng Từ Đồ Mặc kéo rất dài , cuối cùng cũng giao nhau.