Cô bế nàng vào phòng ngủ.
- Nguyễn lão bản, chị bế em vào đây là có ý gì?
- Em xem tôi là đang có ý gì, hữm?
- Từ nay về sau không được xưng tôi phải xưng là chị, nghe tôi xa cách muốn chết.
Cô đặt nhẹ nàng lên giường, áp nàng ở dưới thân mà hôn lên rồi thổi ngụm khí nóng vào tai nàng:
- Nào vậy bé con, có muốn chị không?
Nàng nghe cô nói vậy ngượng chín cả mặt.
- Không muốn.
- Em không muốn, mà mỗi lần gặp chị là lại chỉ chú ý tới nó. Có muốn chị cho em xem không? – nghe giống như mấy bà dì đi lừa thiếu nữ ngây thơ.
Cô nói rồi cầm tay nàng đặt lên ngực cô. Nàng xấu hổ rụt tay lại.
- Nhìn không ra chị còn có mặt như vậy a~
- Mặt vậy là mặt gì, chị trước giờ vẫn vậy không có gì khác.
Cô hôn xuống nhấm nháp, liếʍ mυ"ŧ đôi môi nhỏ mềm mại của người cô yêu. Cô nhẹ nhàng đưa lưỡi vào dò xét, nàng không bài xích mà rất phối hợp đưa hai tay câu lấy cổ cô cho nụ hôn thêm sâu. Đến khi sắp ngạt mất cô mới luyến tiếc rời môi nàng. Lúc này đôi mắt nàng mông lung, tóc xỏa trên gối thêm đôi môi đỏ tất cả đều gợi cảm.
- Bé con, em mê người quá!
Cô hôn từ cổ để lại những ấn kí đỏ thẵm, chuyển dần xuống xương quai xanh. Đôi xương quai xanh mảnh khảnh, dịu dàng là vẻ đẹp của nàng làm cô tham luyến ngoài giọng nói, và vóc người cân đối. Cô cắn nhẹ xuống xương quai xanh.
- Ưʍ.. Du Nhiên nhẹ...nhẹ thôi chị.
Cô đưa tay cởi bỏ chiếc váy vướng víu của nàng ra. Giờ trên người nàng chỉ còn đúng một chiếc bra với ren đen. Cô chậm rãi hôn xuống cổ đến khe ngực, hôn vào ngực nàng cách lớp bra mà đã khiến nàng bứt rứt, khó chịu.
Cô luồn tay ra sau lưng nàng ấn một cái, chiếc bra ấy cũng được mở ra. Cô nhìn ngắm hai “bánh bao” trắng trẻo no tròn, khiến cô không kiềm lòng được mà ngậm lấy nhũ hoa màu hồng phấn đang đứng sững mời gọi. Cô rê lưỡi nhẹ nhàng lên xuống rồi vẽ vòng quanh đầu nhũ hoa khiến nàng không kìm được mà run lên. Bên còn lại cũng được tay cô chăm sóc kỹ lưỡng. Xoa xoa nắn nắn, lúc mạnh lúc nhẹ làm đại não nàng như tê dại đi vì kɧoáı ©ảʍ.
- Ưʍ.. Nhiên chỗ đó.. A..ưm
Cô dùng răng day day đầu nhũ hoa, làm nàng phải ưỡn ngực muốn thoát khỏi, nhưng vô tình lại đưa sâu vào miệng cô hơn. Cô đắm chìm vào hai ”bánh bao” của Dạ An tay không ngừng vuốt ve thân thể nàng. Cô hạ miệng liếʍ quanh nhũ hoa rồi dần đi xuống hạ thể, xương sườn, rốn. Cô liếʍ vòng quanh rốn làm cơ thể nàng uốn éo vì nhột nhạo.
Cô đưa người chen vào hai chân Dạ An, lúc này phía trong quần nàng đã ướt đẫm còn ướt ra khe quần con. Cô thấy dáng vẻ này biết là nàng rất muốn nhưng vẫn thích trêu chọc, cô đưa tay vân vê quanh nơi tư mật ấn vào giữa một cái khiến nàng phải ưỡn người.
- Ahh.. chị đừng...đừng mà..
- Bé con, em ướt. – cô kề sát tai nàng nói.
Nàng xấu hổ, mặc kệ cô muốn làm gì thì làm. Nguyễn Du Nhiên nở nụ cười tà ác cách một lớp quần con có ren đen trùng với màu bra, liếʍ dọc xuống làm Dạ An giật mình.
- Đừng... chị đừng liếʍ... bẩn ahh..ư..ưmmm.
Cô không quan tâm lời nàng nói, đưa tay cởi bỏ lớp bỏ vệ cuối cùng. Nơi đó của nàng khiến cô mê mẩn: hồng hào, được nàng dọn dẹp sạch sẽ, cộng thêm lúc này được phủ thêm lớp dịch trắng lấp lánh. Không thể cưỡng lại mà cô ngậm chặt lấy.
- Ahh...ahh... ưư..
Dạ an không ngừng ưỡn người rêи ɾỉ. Cặp mông căng tròn lấp ló dưới ánh đèn, tấm lưng trần cong lên tạo một hình thể lay động lòng người. Nàng cắn chặt môi, đưa tay sờ soạng tìm kiếm gương mặt Du Nhiên, cô rời khỏi hoa huyệt hôn lên tay nàng, cô lại tấn công mạnh mẽ. Du Nhiên ngậm chặt lấy hạt châu bé nhỏ của Dạ An, không ngừng đưa lưỡi đảo qua đảo lại rồi đánh nhẹ lên hạt châu, phải chịu nhiều kí©h thí©ɧ khiến hạt châu run lên không ngừng.
- Ah..ư Nhiên đừng vậy mà.
- Em nói đừng là muốn thêm nữa phải không?
Nói đoạn cô tiếp tục đưa lưỡi xuống phía dưới vân vê nơi nhạy cảm của nàng. Nhẹ tách cánh hoa đưa lưỡi tận sâu vào bên trong. Chịu đả kích quá lớn hai tay Dạ An ôm chặt đầu Du Nhiên. Cô vào ra liên tục khiến người phía trên không ngừng rêи ɾỉ.
- Ah...ah..aaa.
Du Nhiên dừng lại, ngậm lấy hạt châu thêm một chút rồi mới quyến luyến rời đi. Cô kề sát vào tay nàng thì thầm:
- Có sướиɠ không? Muốn thoải mái hơn không?
Dạ An chỉ biết nép vào ngực cô gật đầu.
- Bé con ngoan, vậy em năn nỉ chị đi.
Dạ An mặt đỏ như quả cà chua chín, e thẹn lắc đầu. Khuôn mặt vẫn còn hiện lên sự thoải mái hiện lên tầng hạnh phúc chỉ cười nhẹ.
- Chị... lúc nào cũng bắt nạt em.
- Hữm, vậy sao chị vẫn chưa nghe em năn nỉ chị?
Du Nhiên cuối xuống cắn nhẹ nhũ hoa, nàng ôm lấy đầu cô mà thều thào.
- Cục cưng em là của chị, xin chị muốn em đi.
Cô không kìm chế được mà hôn nàng thật sâu. Vô tình cô bị ánh mắt say mê kia quyến rũ. Tay kia không chút nghỉ ngơi mà lần vào huyệt cốc bí ẩn, biết lần đầu nàng sẽ rất đau, nên cô vô cùng nhẹ nhàng.
- Ưmm.. đau.. chị mau.. rút ra.. a đau. – nàng nhăn mặt thốt lên.
- Bé ngoan, một tí sẽ hết đau em sẽ thích. – cô hôn lên trán nàng trấn an.
- Nó không thoải mái tí nào, đồ lừa gạt.
Du Nhiên cong ngón tay lên, khiến người nàng cong lên. Nàng không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Ngón tay dài của cô ấn nagy điểm G của nàng, khiến nàng không kìm được mà rên lên.
- Uhm.. aa..ưn ưn ưn... chị..nhẹ thôi..
- Bé con có muốn chị nhanh hơn không?
- Chị nhanh...hức..aaa.. nhanh lên.
Ngón tay cô ra vào nơi ẩm ướt liên tục. Căn phòng lúc này chỉ còn tiếng thở dốc rêи ɾỉ, và những câu nói đầy ám muội của Du Nhiên.
- Có thoải mái không? Có muốn chị không? Em xem, sao môi dưới em ngậm ngón tay chị chặt thế?
Nói xong cô nhanh chóng cúi xuống ngậm lấy hạt anh đào đang cưng cứng vì cơn yêu đầy kɧoáı ©ảʍ. Tiếng thở của nàng càng nặng nề, gấp gáp hơn.
- Ah..Nhiên ưn ưn aaa có gì nó aa.. sắp tới ... Nhiên lạ lắm, em khó chị...chịu ahh ahh.
Dứt lời nàng đã ra dưới tay của cô, môi tìm môi quấn quýt chẳng rời. Sau cơn yêu say đắm vừa rồi, nàng mệt lả đi ngủ quên lúc nào không hay. Cô thấy thể lấy khăn ấm vệ sinh sạch sẽ cho nàng, rồi ôm nàng ngủ thϊếp đi.