Bữa tối cô và anh chỉ có ăn ,nhìn nhau đôi khi nói được vài câu ,không khí khá yên lặng , dù đã ở bên nhau lâu nhưng cô ấy vẫn còn ''e thẹn'' ,chắc vì đó là anh .....
Ăn xong , cô cứ than rằng chán muốn anh đưa đi chơi chứ thực chất muốn tránh 'chuyện tối nay '
Anh cũng đành chiều theo ý của cô vợ nhỏ này thôi ,đưa cô đi chơi .....
Hai người dừng lại ở một cây cầu .
Đứng trên đó như có thể thu cả thế giới vào tầm mắt .
Khung cảnh tuyệt đẹp ,không khí mát mẻ làm con người ta thoải mái không khỏi nhớ đến những kỉ niệm tốt đẹp .
Dù đã là mẹ của hai đứa con nhưng cô vẫn không mất đi sự tình nghịch của mình .
Cô nói với a về những kỉ niệm hai người ở bên nhau .
Không biết đã thϊếp đi từ lúc nào.
...
Vẫn là người con trai ấy bế cô về
Và cũng có lẽ chỉ có người con trai âý là người cô luôn tin tưởng , thoải mái bộc lộ mình khi ở bên .
A ôm cô vào lòng ,họ cùng chìm sâu vào giấc ngủ ấm áp .
-"Em yêu anh"
Vừa mở mắt đã nghe thấy giọng nói ngọt ngào của cô khiến lòng a cảm thấy thật dễ chịu .
A cũng đáp lại bằng một ánh mắt yêu thương cùng giọng khàn khàn :
"Anh rất yêu em ".