Phó lão sư chính là người chủ đạo thanh lý khu vực ô nhiễm tiết khí trung tâm lần này đấy, nếu không có nàng ra tay, e rằng lần ô nhiễm này sẽ không dễ dàng giải quyết như vậy.
Còn có thành viên tổ chức tà giáo phóng đạn tiết khí, hơn nửa cốt cán đều đã bị Phó lão sư tiêu diệt.”
“Ồ? Thì ra phụ trách khu vực trung tâm chính là Phó lão sư, thảo nào thuận lợi như vậy.
Có điều nhắc tới cũng đúng dịp, lần này bạn học Hứa Hằng sư đệ của Phó lão sư đi nhầm vào trong ô nhiễm tiết khí, vừa lúc ở quảng trường mà ta phụ trách, tiểu tử là một tên thần... khụ khụ, tiểu tử này là một nhân tài đó!”
Medusa cười dài nói, đi đến ngồi xuống một chiếc ghế.
“Hắn... có gây phiền cho các ngươi không?” Phó Vịnh Tình hỏi, suy đoán có phải Hứa Hằng lại gây phiền toái gì không.
Dù sao lấy kinh nghiệm trước kia trường học thường hay gọi điện thoại trách cứ nàng, nàng đã quen rồi.
“Phiền phức? Không không không, Phó lão sư hiểu lầm rồi, lần này bạn học Hứa Hằng đã lập công lớn đấy.” Medusa khoát tay.
Theo sát đó, nàng kể lại cặn kẽ từng chuyện xảy ra trong khu vực ô nhiễm tiết khí.
Ngoài việc lúc đầu Hứa Hằng và nàng tán tỉnh nhau là nàng không dám kể ra, thì chuyện Hứa Hằng cùng quỷ dị xưng huynh gọi đệ, hỗ trợ cứu hai thành viên phu quét đường, nàng kể lại từng chuyện không bỏ sót.
Cuối cùng khi nàng cũng nói ra chuyện Hứa Hằng bán môn thần.
Cả cái phòng họp lớn trong nháy mắt lâm vào sự im ắng chết chóc.
Các lãnh đạo lớn nhỏ cua phân cục đều nghe bối rối, đều cho rằng có phải mình nghe lầm hay không.
“Hắn bị môn thần phủ xuống, trở tay lại bán môn thần đi?”
“Hơn nữa trước khi phu quét đường chạy tới trợ giúp, hắn lại bán mất hai mươi mấy môn thần?”
“Quỷ dị bên trong đó, còn che chở hắn đi hỗ trợ cứu người?”
Trong phòng hội nghị, mấy lãnh đạo của phân cục đều khó tin, cứng họng.
Sau khi lặp đi lặp lại xác nhận vấn đề một phen, mà Medusa đều cho ra câu trả lời khẳng định.
Phòng họp lại lần nữa rơi vào im lặng.
Sau một lúc lâu, chủ chỗ ngồi cục trưởng chỉ có gật đầu cảm khái: “Tiểu tử quả thực... là một nhân tài mà.”
Những người khác nhao nhao gật đầu phụ họa, đúng vậy, con mẹ nó thật là một nhân tài.
Bán môn thần?
Môn thần thế mà có thể bán à?
Trước đây sao chúng ta lại không nghĩ tới chứ?
Suy nghĩ của người tuổi trẻ bây giờ đúng là kỳ lạ, có ý tưởng có can đảm có sức sáng tạo mà.
“Chuyện này mau chóng làm ra một phần báo cáo chính thức, nếu như báo cáo lên rồi nghiệm chứng phương pháp này có thể thực hành rộng rãi được, bạn học Hứa Hằng sẽ lập công lớn.” Lúc này cục trưởng nói.
“Vâng!” Medusa gật đầu.
Một nữ lãnh đạo trung niên bên cạnh cũng đúng lúc mở miệng: “Vị sư đệ này của Phó lão sư, ta nhớ vẫn còn đang học cấp ba nhỉ, hơn nữa thiên phú võ đạo cũng tương đối trác việt, tuổi còn trẻ mà đã có biểu hiện như thế, đúng là rất tốt.”
Medusa mỉm cười: “Ta nghe nói hắn bị thương, con đường võ đạo đã bị chặt đứt, nhưng lại thức tỉnh tiết lệnh Tiểu hàn, hơn nữa một đêm Dựng Khí, có vẻ như còn không chỉ là Dựng Khí tầng một.”
“Cái gì? Một đêm đã Dựng Khí thành công?”
Những người ngồi ở đây nghe vậy, lại hơi kinh ngạc một chút.
Một đêm Dựng Khí, thiên phú như thế cũng không thấy nhiều.
Người thường sau khi thức tỉnh tiết lệnh, đa số đều phải tĩnh tâm cảm ngộ năm ba ngày mới có thể thành công.
Đương nhiên, cũng có trong nháy mắt liền Dựng Khí, giống như vị đang ngồi ở bên cạnh mặt không thay đổi kia.
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Phó Vịnh Tình.
Thật không hổ là thiên tài tiết lệnh đệ nhất đã từng của châu Thiên Hạt, nghe được sư đệ nhà mình có biểu hiện như vậy, còn có thể vân đạm phong khinh, không chút sứt mẻ như thế.
Có điều ngẫm lại cũng phải, so với Phó Vịnh Tình, chút biểu hiện ấy của Hứa Hằng cũng chỉ có thể coi là thiên phú khá tốt, xa xa còn chưa tới mức có thể đặt chung bàn luận với nàng.
Trừ phi có thể một đêm Dựng Khí tầng ba tầng bốn gì gì đó, bằng không làm sao có thể so thiên phó với vị đại lão tương lai đã từng trong nháy mắt Dựng Khí, nửa năm liền Dựng Khí chín tầng chứ?
Đừng thấy người ta bây giờ còn chỉ đảm nhiệm đạo sư tại trường đại học Thiên Tư, chỉ cần nàng nguyện ý, vị trí nhân vật số một số hai ở bao nhiêu ngành tại thành thị tuyến hai này đều có thể mặc cho nàng lựa chọn.
Tiền đồ của nàng sáng sủa, vượt xa người đang ngồi đây.
Mọi người nhìn Phó Vịnh Tình, nội tâm lại là một hồi cảm thán không thôi, thành phố Đại Dung có thể có được một vị thiên tài như thế, thật là không dễ dàng nha.
“Phó lão sư, trước đây không biết bạn học Hứa Hằng ở phương diện tiết lệnh lại cũng có thiên phú, ngươi xem phần thưởng kia có cần thay đổi không?” Cục trưởng mở miệng lần nữa, cười ha ha hỏi.
Trong nhiệm vụ thanh lý ô nhiễm tiết khí lần này, Phó Vịnh Tình có thể coi là công đầu, có thể xin đổi phần thưởng thành dược vật trị liệu gãy kinh mạch mới nhất.
Giá thành để chế tác dược vật kia rất lớn, cần đào tạo các loại dược vật quý hiếm, lại trải qua thời gian điều chế rất dài, vài ngày trước đó vừa mới thí nghiệm thành công.