Chuyển ngữ: Bún Đậu Giới thiệu: Thẩm Tứ lúc cấp ba hoàn toàn xứng đáng được coi như đứa con cưng của trời, khôi ngô tuấn tú, khó mà với tới. Đó cũng là bí mật lớn và khiêm tốn nhất trong thời con gái …
Chuyển ngữ: Bún Đậu
Giới thiệu:
Thẩm Tứ lúc cấp ba hoàn toàn xứng đáng được coi như đứa con cưng của trời, khôi ngô tuấn tú, khó mà với tới.
Đó cũng là bí mật lớn và khiêm tốn nhất trong thời con gái của Diệp Thư Từ.
Vào ngày quyết định từ bỏ, Diệp Thư Từ đã gửi một lá thư không có tên.
“Thẩm Tứ, yêu thầm một người cũng giống như đi trên cầu độc mộc, tôi run rẩy, nhát gan, trong lòng coi cậu như cả thế giới nhưng tôi khóc, tôi cười, tôi vui, tôi giận. Cậu sẽ không bao giờ biết được.”
“Hãy để tôi thích thầm cậu một giây cuối cùng”
Mười năm sau, Diệp Thư Từ mới nhìn thấy câu trả lời.
…
Hai người gặp lại nhau tại công ty luật nổi tiếng nhất thành phố Hải, người đàn ông ngồi trước bàn làm việc mặc bộ vest chỉnh tề, khí chất ưu tú, phong cách trầm ổn, gương mặt bị tháng năm làm cho sâu sắc hơn.
Vốn tưởng Thẩm Tứ đã không còn nhớ tới cô nhưng người đàn ông lại khẽ cười nói: “Cô Diệp, tôi là Thẩm Tứ.”
Thẩm Tứ lẳng lặng đi vào trong cuộc sống của cô.
Vào một đêm mưa to, giao thông tắc nghẽn, người đàn ông cầm dù đi vòng qua phía sau cô, mùi thơm thoang thoảng lọt vào mũi cô.
Thẩm Tứ ghé sát vào tai cô, uể oải cười giống như hồi đó: “Anh muốn theo đuổi em.”
“Không biết có được vinh hạnh này không?”
Sau đó là một nụ hôn cháy bỏng.
Pháo hoa nổ bên tai Diệp Thư Từ.
…
Sau đó, Thẩm Tứ đích thân nói: “Đó không phải là tình yêu thầm kín trong một giây, mà là tình yêu cả đời một cách công khai.”
“Từ giờ phút này, Diệp Thư Từ, anh muốn mời em bước vào thế giới của anh.”
Thẩm Tứ của tuổi mười bảy và Diệp Thư Từ của tuổi mười bảy không dũng cảm.
Nhưng Thẩm Tứ của tuổi hai mươi bảy lại kiên quyết không chút do dự đi về phía Diệp Thư Từ của tuổi hai mươi bảy.
Thích thầm có kết thúc đẹp, truyện ngọt.