Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiếng Lòng Của Sếp Tổng

Chương 10

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tôi nhìn cô ấy, lại nhìn Lục Dã, trái cũng không phải, phải cũng không phải.

[Cô ta dám ở trước mặt bà xã nói xấu mình!]

[Cô ta còn dám nhào vào lòng bà xã của mình!]

“Lục Dã, anh trừng cái gì? Tính tình chó má, EQ thấp, đáng đời anh không theo đuổi được bà xã.”

[Là mình quá mức dung túng cô ta sao?]

[Cô ta lại dám châm chọc mình!]

Lục Dã nhìn Tiểu Thanh Mai, hạ giọng: "Không phải em muốn anh giúp em sao? Em lại đây cho anh.”

“Em không lại đấy. Anh dám qua đây không?”

Tôi nhíu mày, thoáng cái đã đứng trước mặt Tiểu Thanh Mai: "Lục tổng, anh như vậy đúng là có chút hung dữ.”

Lục Dã liếc tôi một cái, ánh mắt có chút tổn thương.

Giống như một con chó lớn bị chủ nhân răn dạy.

Anh trầm mặc xoay người, cầm lấy iPad trên bàn đưa cho Tiểu Thanh Mai.

Tiểu Thanh Mai không tình không nguyện nhận lấy.

Tiểu Thanh Mai lướt vài cái, ngôi sao nhỏ trong mắt từng chút từng chút ảm đạm.

Nước mắt to như hạt đậu từ hốc mắt của cô ấy rơi xuống, cả người cô ấy trong nháy mắt an tĩnh lại, không khóc rống nữa.

Sau một phút im lặng, cô ấy tự giễu nhếch môi, iPad từ trong tay cô ấy trượt xuống, va chạm với sàn nhà phát ra âm thanh vừa trầm vừa buồn bực.

Tôi chần chừ vài giây, vẫn ngồi xổm xuống nhặt iPad lên.

Liếc nhìn nội dung trên iPad, tôi cũng im lặng.

Những bông hồng nhỏ nên tự do nở rộ, không cần phải thỏa hiệp với một người đàn ông yêu Bạch Nguyệt Quang.

Tôi ôm cô ấy một cái, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng.

Chỉ số EQ của Lục Dã thấp, còn ở bên cạnh bổ đao: "Em nên tránh xa loại chó hoang không có phu đức này.”

Tiểu Thanh Mai phớt lờ anh: "Chị Hựu Hựu, chị có thể cùng em đến quán bar uống rượu không?”

Lục Dã: "Không được.”

[Cô ta lại còn muốn lừa bà xã mình đi bar! Tuyệt đối không được.]

Trong mắt Tiểu Thanh Mai đầy nước mắt: "Chị Hựu Hựu, nếu chị đi cùng em, em sẽ nói cho chị biết một bí mật có thể khống chế Lục Cẩu nha.”

Tôi nhìn khuôn mặt cười còn khó coi hơn cả khóc này, lòng mềm nhũn liền thở phào nhẹ nhõm.

Lục Dã hai tay nắm chặt, trong lòng tức giận.

***

Tôi và Tiểu Thanh Mai đến quán bar, nhưng lại không chỉ có tôi và Tiểu Thanh Mai.

Lục Dã ngồi trên ghế dài, vẻ mặt không vui nhìn chằm chằm tôi và Tiểu Thanh Mai, khí thế âm trầm.

Nửa giờ trước, anh ta kháng nghị không có hiệu quả, chỉ có thể buông tư thế nghẹn khuất theo tới.

Tiểu Thanh Mai cầm chén rượu, một chén tiếp một chén mà uống, xem tư thế này uống không giống rượu ngược lại như là nước.

Tiểu Thanh Mai trừng mắt nhìn anh ta: "Chị Hựu Hựu, chị mặc kệ anh ấy, bây giờ không ở công ty, anh ấy không có tư cách quản chị.”

[Cô ta có ý gì, cô ta đang xúi giục bà xã mình sao?]

[Không được, sau này mình nhất định phải để bà xã tránh xa người phụ nữ này!]

“Muốn uống rượu thì cứ uống đi, đừng nói lung tung.”
« Chương TrướcChương Tiếp »