Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiếng Lòng Của Sếp Tổng

Chương 9

« Chương TrướcChương Tiếp »
[Thật dễ nghe, nhưng mình vẫn muốn bà xã gọi mình là anh trai.]

Nghe xong tiếng lòng của anh, ma xui quỷ khiến thế nào tôi lại mở miệng: "Anh trai?”

Lục Dã ăn canh cũng nghẹn, kịch liệt ho khan.

Đại khái là không nghĩ tới nguyện vọng của mình lại đột nhiên được thực hiện như vậy.

Tôi cuống quít đưa khăn giấy cho anh, vỗ lưng thuận khí, ảo não mình nói chuyện không kịp nghĩ.

Ánh mắt Lục Dã nặng nề nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt sâu dần, bên trong giống như có thứ gì đó đang ngủ đông.

Lỗ tai anh còn ửng hồng như hoa đào.

Tôi nhìn bộ dáng này của anh, tim đập nhanh hơn không khống chế được.

[Bà xã gọi thật dễ nghe.]

***

Sau bữa cơm đó, tiếng lòng Lục Dã càng lúc càng chói tai.

Anh bề ngoài là người mẫu nghiêm túc, sau lưng lại ở trong lòng anh ấy đang làm đủ thứ điều điên rồ.

Mà tôi mỗi ngày đều phải kiềm chế tâm tình muốn điên cuồng đánh anh ta.

Hôm nay, Tiểu Thanh Mai đầy tai tiếng của Lục Dã lao vào công ty với đôi mắt đỏ hoe..

Tiểu Thanh Mai nổi giận đùng đùng lại ủy khuất, khiến cho nhóm bát quái của công ty có một trận bàn luận sôi nổi.

Tôi làm thư ký của Lục Dã, xông lên tuyến đầu ăn dưa.

Tiểu Thanh Mai đẩy cửa phòng làm việc của Lục Dã ra, vừa gạt nước mắt vừa nhào về phía Lục Dã.

Lục Dã nghiêng người tránh đi.

[Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật, nếu cô ta nhào vào người mình, cho dù có mười cái miệng cũng không nói rõ được.]

[Bà xã nhìn làm mình thật áp lực, làm sao bây giờ?]

Tiểu Thanh Mai trừng mắt nhìn anh ta, bất mãn kêu lên: "Lục Dã!”

Lục Dã nhìn cô ấy, cau mày: "Tìm tôi có chuyện gì?”

Tiểu Thanh Mai: "Em thành thật mời anh giả làm bạn trai em, 100 một ngày.”

Lục Dã trầm giọng cự tuyệt: "Không được.”

Tiểu Thanh Mai bĩu môi, khóe miệng nhếch lên, mũi hít một hơi nói: "Cho anh tăng tới 1000 một ngày, không thể nhiều hơn nữa.”

Tôi đứng ở một bên, tri kỷ đưa khăn giấy cho Tiểu Thanh Mai.

Lục Dã bất đắc dĩ nhìn cô ấy: "Không phải em tự tìm sao? Đã bảo em đừng đuổi theo con chó hoang kia, em còn không tin.”

Tiểu Thanh Mai trong thanh âm mang theo khóc nức nở: "Em đây không đυ.ng tra nam thì quyết không quay đầu lại sao. Em muốn cho hắn ghen.”

Lục Dã ghét bỏ liếc cô ấy một cái.

Tiểu Thanh Mai nhìn thấy ánh mắt kia thì lập tức xù lông: "Em ít ra còn dám theo đuổi, ai như anh, sợ quá chẳng dám nói gì, không sợ người ta ghét anh luôn à.”

Ánh mắt Lục Dã nhìn Tiểu Thanh Mai trầm xuống.

Tiểu Thanh Mai nhếch miệng, lập tức xoay người nhào vào trong ngực tôi, ôm cánh tay tôi: “Chị Hựu Hựu, chị xem Lục Cẩu hung dữ với em kìa.”
« Chương TrướcChương Tiếp »