[Họ tên: Ôn Tri Hành.]
[Tuổi thọ: 17/25.]
[Thể chất: Khô Mộc Phùng Xuân (Sí kim).]
[Công pháp: Thái Cực Dưỡng Sinh Công (màu xám.]
[Cảnh giới: Thuế Phàm Cảnh Nhất Trọng.]
[Điểm tiểu hoá: 4.]
[Mảnh Vỡ Tạo Hóa: Không.]
——
"Yêu nữ này muốn lấy mạng ta đây mà..."
Ôn Tri Hành đỡ eo, hoảng hốt đứng dậy.
Mấy ngày nay, hắn tiếp tục thu thêm hai lần Mảnh Vỡ Tạo Hóa.
Chỉ tiếc, đều là Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu xám tro.
Bên trong cũng không có tạo hoá nào đáng sử dụng.
Hai lần cuối cùng Ôn Tri Hành đều lựa chọn điểm tạo hoá, tổng cộng đạt được 2 điểm.
Giờ phút này trạng thái cơ thể của hắn vẫn rất tệ, nhưng vẻ mặt lại đặc biệt phấn khởi.
Hắn có thể cảm nhận được cơ thể của mình đang dùng tốc độ nhanh nhất để khôi phục, lực lượng cũng tăng lên liên tục.
"[Khô Mộc Phùng Xuân] Không hổ là thể chất cấp bậc truyền thuyết."
So với hiệu quả nhỏ đến đáng thương như lúc ban đầu, thì bây giờ thể chất này bắt đầu lộ ra điểm nghịch thiên của nó.
Tính đến lúc này cơ thể hắn đã tiến hành lần Niết Bàn thứ hai.
Đợi Niết Bàn đủ bảy lần, có thể thoát đi phàm thai.
Ôn Tri Hành muốn đứng dậy rời đi, nhưng vô lực đi lại, cuối cùng lại mê man.
Trong lúc đó, hắn cảm giác được có người đi vào phòng, nhưng hắn lại không làm gì được.
Lại qua một ngày.
Ôn Tri Hành từ từ tỉnh lại, cảm giác trạng thái tốt hơn rất nhiều.
kẽo kẹt.
Cửa lớn bị người đẩy ra, có bóng người bước vào.
"Ôn sư đệ, ta vào đây."
Ôn Tri Hành đảo tầm mắt, thì thấy Khâu Oanh Nhi từ bên ngoài bình phong chậm rãi mà đến, khuôn mặt không trang điểm, vẫn xinh đẹp động lòng người như cũ.
"Ra mắt Khâu sư tỷ."
Ôn Tri Hành không kịp mặc quần áo, chỉ có thể vô lực kéo một tấm lụa mỏng, che khuất chỗ yếu hại.
Khâu Oanh Nhi thấy vậy, một đôi lông mày khẽ nhếch lên.
Trong đôi mắt chợt loé tinh quanh.
Nàng ta không quan tâm Ôn Tri Hành có mặc quần áo hay không.
Mà là...
Ôn Tri Hành vẫn cử động được!
Bây giờ mới qua bao lâu?
Thể chất này quả nhiên là đáng sợ.
Dưới ánh mắt nóng rực này, Ôn Tri Hành lại cảm nhận được áp lực lớn lao.
[Ánh mắt Khâu Oanh Nhi nhìn về phía ngươi không có ý tốt, Nguyên Dương của ngươi thiếu hụt, nhịn xuống.]
Ôn Tri Hành: "...”
Ngươi đang nhắc nhở cái búa a, đây là chuyện ta có thể khống chế sao?
"Ôn sư đệ, sao ngươi không nghỉ ngơi thêm chút."
Khâu Oanh Nhi đột nhiên nở nụ cười, ánh mắt còn mang theo sự quan tâm.
Dứt lời, còn tiến lên, nâng Ôn Tri Hành ngồi xuống nghỉ ngơi cho tốt.
"Khâu sư tỷ... Ta... Ta không...không sao..."
Ôn Tri Hành thở hổn hển, trạng thái cơ thể vẫn rất tệ
Chỉ là loại trạng thái này, vẫn tốt hơn so với những người khác.
Hắn có thể cảm nhận được thái độ khác biệt của Khâu Oanh Nhi đối với mình.
Lúc trước Khâu Oanh Nhi chỉ khách khí ngoài mặt với hắn, loại miệt thị đó không hề che giấu.
Nhưng bây giờ…giống như là muốn lấy lòng mình vậy, trong ánh mắt nàng ta còn chứa khát vọng khó hiểu.
Đúng rồi!
Khâu Oanh Nhi cũng thèm muốn cơ thể hắn!
Nghĩ tới đây, trong lòng Ôn Tri Hành liền cười lạnh.
Đối với những yêu nữ này mà nói, bản thân hắn chỉ là một lô đỉnh tuyệt phẩm, tất nhiên sẽ không cam lòng gϊếŧ đi.
Ta có lực lượng!
Không hoảng loạn!
Đã như thế, hắn đơn giản cũng liền thuận thế ngồi ở trên giường nghỉ ngơi.
Đồng thời, ánh mắt nhìn lêи đỉиɦ đầu Khâu Oanh Nhi.
Vầng sáng ba màu xám trắng lam hơi chớp động.
[Phát hiện Mảnh Vỡ Tạo Hóa, có muốn tiêu phí một tháng tuổi thọ ngẫu nhiên thu thập.]
Bây giờ hắn rốt cuộc đã hiểu.
Cấp bậc của Mảnh Vỡ Tạo Hóa càng cao.
Thì xác suất nhận được càng thấp.
Cho đến bây giờ, cấp bậc của Mảnh Vỡ Tạo Hoá mà hắn rút được đều là màu xám tro.
"Thu lấy!"
Tâm niệm Ôn Tri Hành vừa động, trực tiếp thu lấy.
[Bắt đầu thu thập ngẫu nhiên Mảnh Vỡ Tạo Hóa.]
Ngay sau đó, trên đỉnh đầu Khâu Oanh Nhi có một vầng sáng màu trắng bắt đầu xoay tròn nhảy nhót, chui vào trong đầu Ôn Tri Hành.
[Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu trắng: +1.]
[Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu trắng trước mắt: 1/2, tập hợp đủ có thể hợp thành, đạt được tạo hóa.]
——
"Lại là Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu trắng!"
Trong lòng Ôn Tri Hành vui vẻ, chỉ có điều mảnh vỡ màu trắng này cần hai mảnh mới có thể hợp thành tạo hóa màu trắng.
Một ngày hắn chỉ có một cơ hội để rút ra Mảnh Vỡ Tạo Hóa.
Tạm thời chỉ có thể đợi đến lần sau.
[Phát hiện Mảnh Vỡ Tạo Hóa, có muốn tiêu phí hai tháng tuổi thọ thu thập ngẫu nhiên.]
"Hả?"
Thấy hộp nhắc nhở xuất hiện, Ôn Tri Hành sửng sốt, vẫn rút được à?
Có lẽ bởi vì nguyên nhân hắn học được Thái Cực Dưỡng Sinh Công, số lần rút lấy tạo hóa cũng bắt đầu được gia tăng.
Ánh mắt Ôn Tri Hành chớp động, thọ nguyên tiêu hao hơn hai tháng, vẫn có thể chấp nhận được.
"Tiếp tục rút!"
[Bắt đầu thu thập ngẫu nhiên Mảnh Vỡ Tạo Hóa.]
[Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu trắng: +1.]
[Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu trắng (2/2) đã tập hợp đủ, có thể tiêu phí một tháng tuổi thọ hợp thành, sẽ thu được một hạng tạo hóa sau:]
[Một: đạt được thể chất: Khổng Võ Hữu Lực.]
[Hai, đạt được 4 điểm tạo hoá.]
[Ba: Đạt được tạo hóa của Khâu Oanh Nhi.]
——
"Vận khí không tệ!"
Trong lòng Ôn Tri Hành vui vẻ.
Xem như hôm nay gặp vận may.
"Rút hai lần đều là Mảnh vỡ màu trắng."
Ba phần thưởng này khiến Ôn Tri Hành có chút do dự.
Về phương diện thể chất, hắn đã có [Khô Mộc Phùng Xuân].
Thể chất này nhìn qua tuy rằng không tệ, nhưng có thể chất cấp truyền thuyết, thì có vẻ rất bình thường.
Thậm chí có chút gân gà.
Đến lúc đó, sớm muộn gì bản thân cũng sẽ thoát ly phàm thể, thể chất này không có ích lợi gì.
Nhưng nếu lựa chọn bốn điểm tạo hoá, hắn không mấy cam lòng.
Thật vất vả mở ra tạo hóa màu trắng, chỉ lấy bốn điểm tạo hoá , luôn cảm giác có chút thiệt thòi.
"Nếu không, liều một phen!"
Ôn Tri Hành nhắm mắt làm bộ nghỉ ngơi, trên thực tế là đang trầm tư.
Khâu Oanh Nhi ở bên cạnh cũng không lộ ra vẻ mặt cao cao tại thượng, cứ lẳng lặng chờ đợi như vậy.
[Lựa chọn ba, thu hoạch tạo hóa của Khâu Oanh Nhi.]
Ôn Tri Hành không suy nghĩ quá lâu, rất nhanh liền hạ quyết định.
Hắn không biết tạo hóa của Khâu Oanh Nhi là gì, coi như đánh cược một phen.
——
Nháy mắt Ôn Tri Hành vừa lựa chọn thu hoạch tạo hóa của Khâu Oanh Nhi, trong đầu hắn nhất thời hiện lên một vài hình ảnh.
Một khuê phòng nữ tử, hiện ra trong ánh sáng dập dờn.
Lư hương lượn lờ, màn lụa bay lên, bên trong có bóng người yểu điệu.
Trên người Khâu Oanh Nhi mặc áσ ɭóŧ màu trắng đơn bạc, đai lưng thắt dây tơ đỏ, nằm trên giường.
Đôi mắt nàng ta mê ly, môi anh đào khẽ nhếch, dáng vẻ mặc quân hái.
Mà bên cạnh nàng ta còn ngồi một gã đàn ông khác, ánh mắt mơ màng, thấy thế rốt cuộc nhẫn nại không được, trực tiếp nhào tới.
"Phu quân, đừng nóng vội mà!"
Trên mặt Khâu Oanh Nhi lộ ra nụ cười duyên, mặc cho gã đàn ông hành động.
Rất nhanh, gã đàn ông liền chìm đắm trong hoan lạc.
"Phốc!"
Hàn quang hiện lên, một con dao găm đâm vào ngực gã.
Gã đàn ông cứng đờ, trừng to mắt nhìn Khâu Oanh Nhi, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin.
"Oanh Nhi, chúng ta là đạo lữ..."
Khâu Oanh Nhi nghe vậy, thần sắc trở nên lạnh lẽo, dao găm trong tay nhanh chóng xẹt qua cổ gã.
Máu tươi cuồn cuộn, nhuộm đỏ giường.
Hai tay gã đàn ông che cổ, ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm cô gái trước mắt: "Ngươi..."
Chợt khí tức nhanh chóng tiêu tán, chết không nhắm mắt.
"Đạo lữ? Ngươi cũng xứng?"
Khâu Oanh Nhi hừ lạnh một tiếng.
Từ trên người nam tử lấy ra một cái ngọc giản.
Đến đây, hình ảnh chậm rãi biến mất.
Tâm thần Ôn Tri Hành cũng tỉnh táo lại.
——
[Đạt được bí pháp: Huyết Độn Đại Pháp.]