Chương 24

Nhìn thấu nhưng không nói toạc, Đoạn Dịch nhướng mày, cúi đầu ăn thêm một miếng bò bít tết.

Nuốt miếng thịt bò xuống bụng, một người đi tới trước mặt anh, là Lâm Nhạc Xuyên.

Ngước mắt liếc hắn một cái, Đoạn Dịch nói: "Tôi ở phòng 207. Khuya rồi nói, hiện tại ăn cơm trước."

Lâm Nhạc Xuyên bưng mâm đồ ăn gật đầu, đi đến bàn bên cạnh, không quấy rầy Đoạn Dịch.

Buổi tối 10 giờ, Đoạn Dịch tắm rửa xong, nằm trên giường lớn nhắm mắt dưỡng thần.

Tiếng gõ cửa vang lên, đoán người tới là Lâm Nhạc Xuyên. Đoạn Dịch ngồi dậy đi mở cửa, quả nhiên hắn đang đứng ngoài cửa, tay cầm một chai rượu vang.

Mời hắn vào phòng, Đoạn Dịch tìm dụng cụ mở nắp rượu, lại tìm hai cái ly rót rượu.

Xong việc anh bưng hai ly rượu vang đỏ đi tới chỗ cửa sổ sát đất, phát hiện Lâm Nhạc Xuyên đã ngồi xuống cạnh cửa sổ.

Hắn mặc một chiếc áo hoodie màu đen có mũ. Không biết vì sao hắn lại đội mũ áo hoodie, cả khuôn mặt bị bóng mũ che khuất, nhìn chả khác gì nhóc thiếu niên bất lương.

Bóng đen che khuất ngũ quan tinh xảo của hắn, thứ duy nhất anh nhìn thấy là cặp mắt sáng.

Lâm Nhạc Xuyên sở hữu đôi mắt rất đẹp, có điểm giống mắt đào hoa, đuôi mắt rất dài, đuôi mắt trái có một nốt ruồi nhỏ như một dấu chấm. Nguyên bản nét bút này sẽ tạo thành nét quyết rũ, nhưng đường cong đôi mắt hắn lại thập phần sắc bén, khiến cảm giác này bị hòa tan, chỉ còn dư lại cái đẹp.

Đặt ly rượu lên bàn tròn thủy tinh, Đoạn Dịch ngồi xuống đối diện hắn. "Rượu đêm nay chúng ta uống là rượu thẳng thắn à?"

"Ừm." Lâm Nhạc Xuyên gật đầu.

"Vậy cậu muốn bắt đầu thẳng thắn từ chỗ nào?" Đoạn Dịch hỏi.

Lâm Nhạc Xuyên kéo mũ choàng xuống, cầm ly rượu nhấp một ngụm, nói: "Vậy bắt đầu từ việc tự giới thiệu đi. Để tôi giới thiệu bản thân một chút."

Đôi môi dính chút rượu vang đỏ như nhiễm máu, Lâm Nhạc Xuyên chậm rãi mở miệng: "Tôi 23 tuổi, giới tính nam, độc thân chưa từng yêu đương, tốt nghiệp đại học chuyên ngành phân tích dữ liệu, nhận chức ở một công ty về khoa học kỹ thuật, chức vị là trợ lý của anh..."

"Từ từ," Đoạn Dịch ngắt lời hắn, "Mấy chuyện cậu nói tôi biết rồi."

Lâm Nhạc Xuyên nhàn nhạt nói: "Cũng không hẳn vậy."

Nghĩ đến câu "độc thân chưa từng yêu đương", Đoạn Dịch nói: "Ờ, nhưng sinh hoạt tình cảm của cậu tôi không có hứng thú. Cậu có thể nói thẳng trọng điểm."

Tạm dừng một lát, nhìn thẳng vào mắt Đoạn Dịch, Lâm Nhạc Xuyên nói: "Tôi họ Minh, Minh Thiên."

"Cậu họ Minh?" Đoạn Dịch trợn to mắt, "Đại cổ đông Minh Hạo Nhiên của tập đoàn Hồng Mộc, hắn và cậu có quan hệ gì?"

Cầm ly rượu nhấp một ngụm, ngữ khí Minh Thiên hờ hững. "Là bố tôi."

Đoạn Dịch thầm chửi má nó.

Tập đoàn Hồng Mộc là nhà đầu tư lớn thứ hai của công ty Đoạn Dịch, chính là kim chủ ba ba trong truyền thuyết.

Minh Thiên là con trai của đại cổ đông tập đoàn Hồng Mộc, nghĩa là gì? Nghĩa là con trai của kim chủ ba ba!

Hai tay đan nhau đặt trên đùi, lông mày Đoạn Dịch hơi nhăn: "Tôi còng lưng cày bừa cung phụng nhà cậu, để cậu tới công ty tôi làm trợ lý?"

Minh Thiên nói: "Tôi tự nguyện. Đều làm ngành IT, tôi theo anh có thể học hỏi được nhiều thứ. Họ "Minh" này khá hiếm gặp, rất dễ để công ty anh đoán được tôi là ai. Tôi không muốn chuyện này sẽ làm ảnh hưởng tới công việc. Cơ mà đây không phải là nguyên nhân chủ yếu. Tôi đổi tên, bởi vì không muốn theo họ bố mình."

Quan hệ cha con bất hòa? Đoạn Dịch không khỏi nhíu mày: "Cậu tự đặt tên mình là Lâm Nhạc Xuyên, mẹ cậu họ Lâm?"

Minh Thiên lắc đầu: "Không phải. Tôi cũng không thích mẹ tôi."

Đoạn Dịch: "............"

Sao quan hệ gia đình tên này phức tạp thế nhỉ? Chà, đúng là xuất thân hào môn. Đoạn Dịch não bổ một đống ân oán hào môn, phân tranh gia tộc cùng drama cẩu huyết.

"Tôi có một người anh ruột, thần kinh có chút vấn đề. Cha mẹ tôi cảm thấy mình đã tạo ra "sản phẩm thất bại", cho nên bọn họ sinh thêm tôi. Bọn họ đặt tên tôi là "Minh Thiên," ngụ ý "hy vọng". Vì họ khá thích câu "Tomorrow is another day"."