Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiền Sử Dưỡng Phu Ký

Chương 173: Thế giới song song (4)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit: Tagoon

Đại Tư Tế đã sắp không khống chế nổi biểu cảm của chính mình.

Thần Thú Điện hạ vì cái gì lại ở cùng một chỗ với Hùng Dã? Lại vì cái gì phải làm ra bộ dạng như vậy?

Lúc trước Thần Thú Điện hạ khiến lão chia rẽ Hùng Dã và Sư Lệ, lão còn cho là Thần Thú Điện hạ thích Sư Lệ, hoá ra...... Người Điện hạ thích chính là Hùng Dã?

Đại Tư Tế đứng im bất động. Lúc này, Chu Tịch lại đầy mặt kích động: "Không nghĩ tới có thể ở chỗ này gặp được Đại Tư Tế! Ta...... Ta......" Hắn bày ra một bộ như được nhìn thấy thần tượng không nói thành lời.

Đại Tư Tế: "......" Lão luôn đi cầu kiến Thần Thú Điện hạ, nhưng mà Thần Thú Điện hạ nhiều nhất chỉ nói với lão mấy câu, còn không muốn gặp lão...... Bây giờ Điện hạ thế nhưng làm ra cái dạng này......

Đại Tư Tế có loại cảm giác sắp hỏng mất. Cũng chính là lúc này, lão chú ý tới Chu Tịch đưa mắt ra hiệu cho lão, cùng lúc đó, tia năng lượng khiến lão không thể nói, không thể động đậy kia cũng biến mất.

Đại Tư Tế lảo đảo một cái.

"Đại Tư Tế, ngươi làm sao vậy?" Hùng Dã hơi lo lắng.

Đại Tư Tế dùng tay bịt kín hai mắt của mình lại: "Ta không sao, chỉ là không quá thoải mái......"

"Ngài có muốn nghỉ ngơi một chút không? Ta đỡ ngài?" Chu Tịch hỏi.

Đại Tư Tế không chút nghĩ ngợi lập tức cự tuyệt: "Không cần, ta không có việc gì, đã khá hơn rồi." Làm sao lão có thể bắt Thần Thú Điện hạ dìu lão được cơ chứ?!

Đại Tư Tế cuối cùng cũng đứng vững, chỉ là nhìn hai người trước mặt, lão vẫn luôn có loại cảm giác không dám tin tưởng, cả người cũng bèn có vẻ hơi hoảng hốt.

Đại Tư Tế nhìn không quá thích hợp...... Hùng Dã nói: "Ta giúp ngươi gọi người Thú Thần Điện tới đây nhé."

Đại Tư Tế định bảo là "không cần", nhưng Chu Tịch lại nói: "Nên làm như vậy. Đại Tư Tế, sắc mặt ngươi khó coi, tốt nhất nên trở về nghỉ ngơi một chút."

Đại Tư Tế: "Cảm ơn, ta lập tức trở về nghỉ ngơi."

Rất nhanh đã có người tới đỡ Đại Tư Tế, Hùng Dã lại hỏi: "Đại Tư Tế, ngươi lại đây có việc sao?"

"Không có việc gì, ta chỉ là tùy tiện đi dạo thôi." Đại Tư Tế cười gượng nói, lại dùng tay bịt kín hai mắt —— Lão sợ không khống chế nổi biểu cảm của chính mình.

Đại Tư Tế nhanh chóng được đỡ đi.

Hùng Dã cảm thấy Đại Tư Tế có chút kỳ quái, nhưng cũng không nghĩ nhiều. Sau khi Đại Tư Tế đi rồi, y nhìn về phía Chu Tịch: "Chu Tịch, ngươi cũng có công việc phải làm, luôn tới chỗ ta thế này không sao đấy chứ?"

Chu Tịch nói: "Ta luôn làm xong công việc của mình rồi mới tới đây." Kỳ thật ngay từ đầu, Chu Tịch là định tới giả vờ đáng thương. Nhưng bộ dạng của hắn hiện giờ thật sự không thích hợp để làm điều đó.

Hơn nữa, nếu thật sự diễn đến quá đáng thương, về sau sẽ không dễ giải thích.

"Vậy thì tốt." Hùng Dã nói.

Chu Tịch lại nói: "Ta đã cùng quản sự nói chuyện muốn tới bộ lạc Đại Hùng, công việc trong tay cũng đều đã giao cho người khác đi làm, hiện giờ đã không còn bận gì cả...... Ngày mai ta mang nguyên liệu nấu ăn lại đây làm cho ngươi thức ăn mới mẻ nhé?"

Hùng Dã lập tức đồng ý: "Được, nhưng ngươi không cần mang nguyên liệu nấu ăn, ta có thể bảo Thú Thần Điện chuẩn bị một ít."

Yêu cầu của Hùng Dã đối với chất lượng sinh hoạt vẫn luôn không cao như Sư Lệ. Tỷ như chuyện ăn uống. Sư Lệ thích ăn ngon, nhưng y vẫn luôn cảm thấy có thể no bụng đã là rất tốt rồi.

Nhưng mấy ngày nay ăn không ít đồ ăn Chu Tịch đưa tới, suy nghĩ của y chậm rãi thay đổi.

Hùng Dã đột nhiên có chút lý giải Sư Lệ vì sao lại thích ăn đồ ăn mỹ vị. Những mỹ thực đó thật sự quá ngon!

Hùng Dã cảm thấy, cho dù Chu Tịch không biết trồng trọt, mang người này theo bên cạnh cũng không tồi —— Đồ ăn Chu Tịch làm quá ngon!

Hơn nữa...... Dù sao y nuôi nổi.

Chu Tịch thương lượng với Hùng Dã xong bèn quay trở về. Mà hắn vừa đến nơi đã nhìn thấy Đại Tư Tế đang chờ trong sân.

Chu Tịch trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Đại Tư Tế.

"Điện hạ!" Đại Tư Tế lập tức định quỳ xuống.

Chu Tịch dùng năng lượng nâng lão đứng dậy: "Không cần quỳ."

"Điện hạ......" Đại Tư Tế muốn nói lại thôi.

Trên mặt Chu Tịch một chút cảm xúc cũng không có. Hắn nhìn Đại Tư Tế nói: "Lần Thần Thú tế này nhất định phải giải trừ quan hệ bạn lữ giữa Hùng Dã và Sư Lệ."

"Vâng, Điện hạ." Đại Tư Tế nói.

"An bài cho Hùng Dã một chỗ ở khác, phải có chỗ nấu nướng." Chu Tịch lại nói.

"Vâng, Điện hạ."

"Ngày mai Hùng Dã chắc hẳn sẽ bảo các ngươi không cần đưa đồ ăn đã nấu chín, trực tiếp đưa nguyên liệu nấu ăn. Ngươi đem nguyên liệu nấu ăn của ta qua đó đi...... Buổi sáng lại đến chỗ ta hái ít rau dưa."

"Vâng, Điện hạ."

Chu Tịch phân phó không ít chuyện, thuận tiện đưa ra thân phận giả của mình, cuối cùng nói: "Ngươi có thể đi rồi."

"Vâng, Điện hạ...... Điện hạ, Sư Lệ kia......" Đại Tư Tế nhìn về phía Chu Tịch.

"Chỉ cần khiến gã và Hùng Dã tách ra là được, khác không cần phải xen vào." Chu Tịch nói. Hắn cảm thấy hành vi của Sư Lệ làm người khác chán ghét, nhưng đây là chuyện của Hùng Dã, hắn không nên nhúng tay.

Hắn quản quá nhiều, về sau sợ là không dễ giải quyết.

"Vâng, Điện hạ." Đại Tư Tế lui xuống.

Từ chỗ Chu Tịch rời đi, Đại Tư Tế hít sâu mấy hơi, cảm thấy mình cuối cùng thanh tỉnh một chút.

Thần Thú Điện hạ...... Thế nhưng thật sự coi trọng một vị Thú Vương.

Chỉ là, Thần Thú Điện hạ vì sao lại coi trọng một nam nhân? Nếu như hắn coi trọng nữ nhân, bọn họ tương lai nói không chừng còn có thể có một Thần tử......

Đại Tư Tế trong lòng hiện lên rất nhiều ý niệm, lại đột nhiên ý thức được, tình huống trước mắt tổng so với Thần Thú thích Sư Lệ tốt hơn rất nhiều.

Chẳng qua, nếu Thần Thú thích Hùng Dã...... Đại Tư Tế ban đầu vốn thương hại Hùng Dã, bây giờ lại ngược lại bắt đầu thương hại Sư Lệ.

Đương nhiên, lão hiện giờ không rảnh nghĩ quá nhiều, lão còn có rất nhiều việc cần hoàn thành.

Đại Tư Tế từ chỗ Chu Tịch rời đi, ngay lập tức phân phó người an bài chỗ ở mới cho Hùng Dã, lại tập hợp hết tất cả những người của Thú Thần Điện biết Thần Thú tồn tại, đồng thời cũng từng gặp Thần Thú tới.

Những người này, có tư tế Thú Thần Điện, cũng có hai vị lão Thú Vương.

Tân Thú Vương xuất hiện trong vòng ba mươi năm gần đây đều không biết Chu Tịch tồn tại, nhưng hai vị lão Thú Vương này thời trẻ đã từng thấy mặt Chu Tịch.

Ấn theo Chu Tịch phân phó, Đại Tư Tế nói ra chuyện Chu Tịch sẽ giấu giếm thân phận để đi theo Hùng Dã, lại bảo bọn họ nhất định phải giữ bí mật.

Những người khác trừ Đại Tư Tế: "......" Bọn họ nghe được cái gì vậy? Vị Thần Thú cả ngày rúc ở trong thần điện không ra ngoài, thế nhưng muốn đi theo một tên Thú Vương?

"Điện hạ vì sao phải làm như vậy? Hay là Hùng Thú Vương kia có vấn đề?" Có người hỏi.

Đại Tư Tế không dám nói bậy chuyện của Chu Tịch, cuối cùng nói: "Chuyện của Điện hạ các ngươi chớ nên xen vào. Điện hạ từng nhắc qua, bảo chúng ta chiếu cố người bộ lạc Đại Hùng."

Những người này đều có chút khó hiểu, nhưng Đại Tư Tế cũng đã nói như vậy...... Bọn họ sôi nổi đồng ý, đồng thời không thể tránh khỏi nổi lên tò mò đối với bộ lạc Đại Hùng.

Bộ lạc Đại Hùng này rốt cuộc có bản lĩnh gì, mà lại có thể khiến Thần Thú nhìn với con mắt khác?

Còn nữa, bọn họ đã thật lâu chưa được nhìn thấy Thần Thú, có cơ hội nhất định phải đi gặp mới được.

Bên này, trong khi cả đám người đối với hành vi của Thần Thú cảm thấy khó hiểu, bên kia, Hùng Dã đang định ngủ thì lại phải nghênh đón người Thú Thần Điện.

"Các ngươi có việc gì?" Hùng Dã hỏi.

"Chào Hùng Thú Vương. Chúng ta là người Thú Thần Điện, tới nơi này là muốn báo với ngài, chúng ta đã an bài cho ngài một chỗ ở khác......" Chiến sĩ thú cao cấp dẫn đầu trên mặt tràn đầy tươi cười.

"Vì sao?" Hùng Dã hỏi.

"Ta cũng không rõ ràng lắm, là Đại Tư Tế phân phó." Người nọ nói.

"Ta và Sư Lệ cùng dọn đi?" Hùng Dã lại hỏi.

"Không, chỉ một mình ngài thôi, Sư Thú Vương vẫn ở nơi này." Người nọ lại nói.

Hùng Dã vốn dĩ còn cảm thấy khó hiểu hành vi của Đại Tư Tế, hiện giờ nghe được lời này ngược lại hiểu rõ.

E là Sư Lệ đã nói chuyện muốn cùng y giải trừ quan hệ bạn lữ cho Đại Tư Tế, cho nên Đại Tư Tế mới làm như vậy.

Lại nói tiếp...... Đại Tư Tế lúc trước tới chỗ y sắc mặt không đúng lắm, không phải cũng là vì nói chuyện này đó chứ?

Hùng Dã nghĩ thông suốt, hỏi: "Chỗ ở mới của ta ở đâu?"

"Ở bên kia, mời Hùng Thú Vương." Người nọ nói.

Hùng Dã tới Thú Thần Điện ở vốn không mang thứ gì, lúc này cầm mấy bộ quần áo của mình lên, nhấc chân lập tức rời đi. Rất nhanh, y đã được đưa đến một nơi cách chỗ ở lúc trước khá xa.

Căn phòng này có vẻ hẻo lánh, nhưng rất lớn, hoàn cảnh cũng rất tốt, thậm chí có vài gian nhà ở.

"Phụ cận Thần Điện không có đủ phòng, đành phải ủy khuất Hùng Thú Vương ở nơi này." Chiến sĩ thú cao cấp kia nói.

"Nơi này rất tốt." Hùng Dã nói. Nơi này thật sự rất tốt. Tuy rằng cách Thú Thần Điện hơi xa, nhưng phòng ốc so với nơi y ở lúc trước khá hơn nhiều.

"Hùng Thú Vương thích thì tốt rồi. Nơi này vốn là chỗ ở của người nhà Đại Tư Tế, nhưng đệm chăn các thứ đều là mới, Hùng Thú Vương cứ việc sử dụng." Người nọ lại nói.

Hùng Dã nghe vậy, không khỏi kinh ngạc —— Thú Thần Điện thế nhưng nhường chỗ ở của người nhà Đại Tư Tế cho y...... Là sợ y không vui?

Y kỳ thật cũng sẽ không cảm thấy phật ý.

Trời đã sớm tối đen, Hùng Dã cho người rời đi, lập tức vào trong phòng ngủ.

Trong phòng này có mùi vị của những người khác, nhưng rõ ràng đã được quét tước sạch sẽ, mùi rất nhạt. Không chỉ có thế, nơi này giường, gia cụ, chăn chiếu linh tinh đều là hoàn toàn mới.

Thú Thần Điện làm việc thật sự rất tri kỷ.

Hùng Dã ở bên ngoài lưu lạc trải qua rất nhiều năm, đã dưỡng thành thói quen ở nơi nào cũng có thể ngủ, buổi tối hôm nay y ngủ cực kỳ ngon giấc.

Sáng hôm sau, y dậy từ rất sớm, sau đó trở về nơi y ở cùng Sư Lệ.

Y đã hẹn với Chu Tịch bảo Chu Tịch lại đây. Nhưng y thay đổi chỗ ở, sợ Chu Tịch tìm không thấy, bèn dứt khoát tới chờ Chu Tịch.

Căn phòng y cùng Sư Lệ ở lúc trước vẫn y nguyên kể từ khi y rời đi. Thực rõ ràng, Sư Lệ tối hôm qua không có trở về.

Hùng Dã một chút cũng không cảm thấy kỳ quái. Y cười khổ một cái, sau đó lập tức nhìn thấy Chu Tịch tới.

Chu Tịch rất chú trọng tướng mạo, luôn sửa soạn bản thân đến vô cùng sạch sẽ. Quần áo tuy rằng là dùng da thú bình thường làm thành, nhưng được cắt may rất tinh tế, hẳn là do chính hắn khâu.

"Ta thay đổi chỗ ở rồi, chúng ta tới nơi đó đi." Hùng Dã dẫn theo Chu Tịch tới chỗ ở của mình.

Kỳ thật, nếu như đổi thành thời điểm khác, y sẽ không tiếp xúc với Chu Tịch nhiều như vậy.

Nhưng tình huống bây giờ lại không giống bình thường.

Từ sau khi đi vào Thú Thần Điện, Sư Lệ bắt đầu khiến cho mọi chuyện trầm trọng thêm, cả ngày cùng người khác ở bên nhau...... Những việc này y không muốn để người bộ lạc Đại Hùng biết, cũng bèn không quá thích ở chung với người trong bộ lạc.

Chờ biết được Sư Lệ muốn giải trừ quan hệ bạn lữ, y lại càng không muốn khiến người trong bộ lạc thương hại chính mình.

Cố tình ngoại trừ người trong bộ lạc, y lại không quen biết ai khác......

Y vốn cho rằng mình chỉ có thể một mình thui thủi, bây giờ lại có thêm Chu Tịch tới trò chuyện, quả thực là niềm vui ngoài ý muốn, y đối với Chu Tịch đương nhiên cũng nhiều thêm vài phần thân cận, càng đừng nói Chu Tịch còn giảng cho y rất nhiều thứ hữu dụng.

"Hùng Dã, căn phòng này thật không tồi, so với lúc trước lớn hơn. Ở đây còn có phòng bếp!" Chu Tịch kinh hỉ nhìn nhà mới của Hùng Dã, dáo dác nhìn ngó khắp nơi.

Hùng Dã cũng bị sự vui sướиɠ của hắn cảm nhiễm, lộ ra vẻ tươi cười.

Chu Tịch nói: "Nguyên liệu nấu ăn đều đã đưa tới, ta lập tức đi nấu cơm cho ngươi!"

Hùng Dã gật gật đầu: "Ừ."

Nguyên liệu nấu ăn xác thật đã đưa tới, có cá đã làm sạch và thịt, đều đặt ở trong phòng bếp.

Đây vốn dĩ dành cho Chu Tịch, đương nhiên đều là tốt nhất, đặc biệt là cá. Bởi vì Chu Tịch thích mới mẻ, nên nó mới vừa được gϊếŧ cách đây không lâu.

"Không nghĩ tới thế nhưng có cá! Vừa hay ta mang theo một ít dưa chua tự ướp tới, nấu cho ngươi cá hầm cải chua nhé." Chu Tịch nói.

Hùng Dã chưa từng nghe cái tên cá hầm cải chua bao giờ, nhưng vẫn đáp lại lời hắn.

Chu Tịch bèn làm một nồi cá hầm cải chua đầy ụ, lại dùng dầu mình mang đến để chiên thịt. Ngoài ra, hắn còn làm bông cải xanh xào tỏi, nấu thêm mấy món chay.

Còn món chính, Chu Tịch nấu cơm. Trong lúc nấu cơm, hắn còn đặt một cái giá bên trên chưng một bát canh trứng.

Năm món ăn phân lượng đủ mười phần bày đầy một bàn, Hùng Dã sợ ngây người: "Sao lại làm nhiều đồ ăn như vậy?"

"Ta muốn ở lại bộ lạc Đại Hùng, tổng phải cho ngươi nhìn xem bản lĩnh của ta chứ." Chu Tịch cười nói: "Kỳ thật sau khi phụ thân chết, ta sở dĩ có thể ở Thú Thần Điện sống tốt như vậy cũng liên quan đến việc ta nấu ăn ngon."

"Ngươi nấu cơm ngon thế này, bọn họ nguyện ý thả ngươi đi?" Hùng Dã nhịn không được hỏi. Y cảm thấy nếu y là Đại Tư Tế, một người nấu ăn ngon như vậy y tuyệt sẽ không thả chạy.

"Bọn họ đều đã học được," Chu Tịch cười nói, "Đây cũng không phải thứ gì khó học."

Thì ra là như thế. Hùng Dã không hỏi gì nữa, bắt đầu ăn.

Hai người đang ăn thì có kẻ tới: "Hùng Thú Vương, nghe nói ngươi dọn tới nơi này, chúng ta lại đây nhìn xem."

Cùng với thanh âm, hai vị Thú Vương già cả bước vào.

Bởi vì phòng không có cửa sổ hoặc là cửa sổ rất nhỏ, người thời này ban ngày cơ bản đều mở cửa lấy ánh sáng.

Không chỉ có thế, phòng ở hiện nay còn thường là toàn bộ quay hướng nam, như vậy mỗi gian nhà đều có thể đón được ánh sáng.

Lúc Hùng Dã và Chu Tịch ăn cơm, cửa lớn cũng đang mở ra, hai vị Thú Vương vừa vào đã nhìn thấy Chu Tịch.

Bước chân của hai người khựng lại.

Bọn họ đã biết chuyện Chu Tịch sẽ đi theo Hùng Dã, còn tốn cả một buổi tối để tiếp thu, nhưng bây giờ thật sự thấy được, bọn họ vẫn cảm thấy có chút khϊếp sợ.

Chẳng qua, hai vị Thú Vương sống lâu như vậy cũng không phải uổng phí. Bọn họ không hề thất thố, ngược lại hỏi: "Vị này chính là?"

Hùng Dã đứng lên chào hỏi lại bọn họ, nghe bọn họ hỏi tới Chu Tịch, bèn nói: "Đây là bạn của ta, Chu Tịch." Nói xong, y còn giới thiệu hai vị Thú Vương cho Chu Tịch.

Hai vị lão Thú Vương: "......" Người này gọi thẳng tên Thần Thú cũng thôi đi, thế nhưng còn nói Thần Thú là bạn của y......

Đương nhiên, càng khiến cho bọn họ khϊếp sợ hơn vẫn là Thần Thú thế nhưng mỉm cười với bọn họ: "Vượn Thú Vương, Ngưu Thú Vương, buổi sáng tốt lành!"

Hai Thú Vương này, một người hình thú là cự vượn, người còn lại hình thú là trâu.

Vượn Thú Vương là nam, Ngưu Thú Vương là nữ, hai người tuổi đã không sai biệt lắm, đều đã mặt đầy nếp nhăn.

Hiện giờ, nếp nhăn trên mặt bọn họ rúm ró thành một nhúm, lược hiện cứng đờ cười nói: "Ngươi cũng khoẻ."

Chu Tịch không nói gì. Hai vị Thú Vương nhớ rõ hắn muốn giữ bí mật nên không dám nhiều lời với hắn, thậm chí có chút lo lắng, lo lắng mình tùy tiện lại đây sẽ chọc hắn không vui.

Cuối cùng, Vượn Thú Vương nói: "Hùng Thú Vương, không ngờ tài nấu nướng của ngươi tốt như vậy!" Thần Thú Điện hạ muốn đi theo Hùng Thú Vương, chẳng lẽ là vì ăn?

"Đây không phải ta làm, là Chu Tịch làm." Hùng Dã nói: "Các ngươi muốn cùng ăn không?"

Mấy món này thế nhưng là Thần Thú Điện hạ làm? Hai vị Thú Vương đều sợ đến ngây người, hận không thể lập tức ngồi xuống nếm thử cho thoả. Nhưng sợ Chu Tịch không hài lòng, bọn họ chỉ có thể len lén nhìn Chu Tịch, đồng thời nói: "Sao có thể không biết xấu hổ như vậy được?"

"Không sao, các ngươi cũng ăn chút đi." Hùng Dã đứng lên, xới cơm cho hai vị Thú Vương.

Y không giống Sư Lệ thích đi kết bạn khắp nơi, nhưng cũng nguyện ý cùng Thú Vương khác giao hảo, đặc biệt là dưới tình huống y và Sư Lệ sắp tách ra.

Chu Tịch biết suy nghĩ của Hùng Dã, cũng tán thành cách làm của y, đương nhiên không hề phản đối.

Tên Chu Tịch ở trong mộng của hắn bởi vì thích Hùng Dã nên cơm mình nấu chỉ cho mỗi Hùng Dã ăn, nhưng hắn sẽ không như vậy.

Dù sao cũng đã nấu ra rồi, cho người khác nếm một chút cũng chẳng sao.

Sau khi Chu Tịch tới Thú Thần Điện, người Thú Thần Điện đã bắt đầu dùng đũa. Hai vị Thú Vương kia dùng đũa rất khá.

Ngưu Thú Vương rất thích ăn các loại rau củ. Bà xưa nay chưa từng thấy bông cải xanh bao giờ, bèn trước tiên gắp một đũa ăn thử, sau đó đã bị hương vị của bông cải xanh làm cho kinh hỉ.

Loại thực vật bà chưa từng ăn này hương vị ngon vô cùng!

Ngưu Thú Vương lại bắt đầu nếm các loại rau dưa khác.

Còn Vượn Thú Vương, lão gắp một đũa thịt chiên ăn trước.

Thịt chiên này Chu Tịch có rắc thì là.

Hắn đưa rất nhiều hạt giống thực vật và dạy phương pháp gieo trồng cho người Thú Thần Điện, nhưng loại gia vị này lại không để cho người Thú Thần Điện đi trồng. Hắn cảm thấy trình độ phát triển của đại lục Thú Nhân hiện giờ còn chưa đến trình độ theo đuổi mỹ thực.

Đương nhiên, chính hắn sẽ dùng.

Vì thế, rất nhiều thứ mà Vượn Thú Vương và Ngưu Thú Vương đang ăn hiện tại, chính là những thứ bọn họ lúc trước chưa bao giờ được ăn.

Hai vị Thú Vương hận không thể vùi đầu vào ăn thoả thích.

Đồ ăn do Thần Thú làm, sau khi ăn xong nhất định sẽ có chỗ lợi đối với bọn họ!

Nhưng cố tình...... Đồ ăn này Thần Thú cũng không phải nấu cho bọn họ, bọn họ không dám ăn nhiều.

Hai vị Thú Vương cuối cùng chỉ rưng rưng ăn một chén cơm, một chút đồ ăn rồi ngừng lại.

Hùng Dã nhìn bọn họ như vậy, cảm thấy kiến thức của mình thật sự hơi ít.

Đồ ăn Chu Tịch làm quá ngon, y ăn đến độ không dừng được. Hai vị Thú Vương này lại có thể chỉ ăn mỗi tí như thế, có phải bình thường cũng ăn ngon như vậy hay không?

Hùng Dã vừa ăn vừa cùng hai vị Thú Vương nói chuyện phiếm, sau đó liền phát hiện thái độ của hai vị Thú Vương này đối với y vô cùng tốt.

Mới đầu y còn cảm thấy hơi kỳ quái, cẩn thận ngẫm nghĩ lại cảm thấy bình thường.

Nếu đến độ tuổi giống như hai vị Thú Vương này, y nhất định cũng sẽ rất thân thiện với các Thú Vương trẻ tuổi khác, miễn cho sau khi mình qua đời, các Thú Vương trẻ đó gây bất lợi cho bộ lạc của mình.

Hai bên nói chuyện hồi lâu, thức ăn cũng đều ăn hết, lúc này, Chu Tịch chủ động đứng lên: "Ta đi thu dọn."

Vượn Thú Vương và Ngưu Thú Vương nào dám để Thần Thú dọn dẹp? Bọn họ đang định nói gì đó thì nhìn thấy Chu Tịch ra dấu bảo bọn họ rời đi.

Vượn Thú Vương và Ngưu Thú Vương không dám trì hoãn, lập tức cáo từ.

Hùng Dã không nghi ngờ gì, ra ngoài tiễn hai vị Thú Vương trở về.

Hai bên hàn huyên vài câu rồi tách ra. Vượn Thú Vương và Ngưu Thú Vương mới đi được vài bước đã nhìn thấy Chu Tịch xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Hai người ngay lập tức quỳ xuống.

Chu Tịch nói: "Các ngươi về sau ít tới, dặn người khác cũng ít tới."

"Vâng, Điện hạ!" Hai vị Thú Vương đáp, sau đó liền phát hiện Thần Thú đã không còn nữa.

Thần Thú của bọn họ có phải trở về rửa bát rồi đấy không?

Vượn Thú Vương và Ngưu Thú Vương hai mặt nhìn nhau, đầu tiên là không dám tin tưởng, ngay sau đó lại hưng phấn —— Bọn họ được ăn đồ ăn do Thần Thú làm!

Không chỉ có thế, bọn họ còn là kẻ duy nhất...... Thần Thú bảo bọn họ ít tới, bảo người khác cũng ít tới, người khác khẳng định không cơ hội được ăn rồi!

Chỉ là...... Thần Thú rốt cuộc vì sao phải đối tốt với Hùng Dã như vậy? Hùng Dã kia bọn họ nhìn cũng không thấy chỗ nào xuất chúng......

Trong khi hai vị lão Thú Vương nghĩ nát óc cũng không ra, Hùng Dã tính toán đưa Chu Tịch trở về bộ lạc Đại Hùng một chuyến.

Việc y và Sư Lệ tách ra đã xác định, tuy rằng y cảm thấy có chút mất mặt không muốn nói cho người khác, nhưng vẫn là phải nói.

Mặt khác, Chu Tịch phải trở về, cũng nên để người trong bộ lạc nhận thức hắn một chút.

Trên đường tới bộ lạc Đại Hùng, Hùng Dã nói với Chu Tịch: "Chúng ta những năm đầu vẫn luôn lưu lạc. Mười một năm trước, sau khi ta trở thành chiến sĩ thú cao cấp, chúng ta mới dàn xếp được ổn định. Hiện giờ bộ lạc Đại Hùng tổng cộng có 89 người."

Mới 89 người...... Bộ lạc Đại Hùng quả thật là bộ lạc rất nhỏ.

Nhưng nó lại là một bộ lạc vô cùng cường đại, rốt cuộc bộ lạc này có tận hai vị Thú Vương.

Bởi vì có hai Thú Vương, người bộ lạc Đại Hùng nhận được một khu vực rất rộng rãi để dựng trại đóng quân, thậm chí còn có người từ bộ lạc khác giúp bọn họ xây nhà.

Lúc Hùng Dã và Chu Tịch tới thì nhìn thấy có không ít người bộ lạc khác ở nơi bộ lạc Đại Hùng cư trú, đang cùng người bộ lạc Đại Hùng nói chuyện, lôi kéo tình cảm.

Nhìn thấy Hùng Dã tới đây, bọn họ càng thêm sôi nổi đến chào hỏi.

Chu Tịch đứng ở phía sau, hạ thấp tồn tại cảm của chính mình, sau đó lập tức phát hiện có mấy lão tư tế của Thú Thần Điện biết hắn đều đang nấp ở chỗ tối nhìn trộm hắn.

Chu Tịch: "......"

Hùng Dã đơn giản nói vài câu rồi đi đến căn nhà bộ lạc Đại Hùng dành cho y và Sư Lệ, lại gọi Hổ Nguyệt và một người trẻ tuổi tên Hùng An tiến vào.

"Hùng Dã, ngươi tìm chúng ta có việc?" Hổ Nguyệt hỏi.

"Là có việc." Hùng Dã nói, dừng một chút sau đó giới thiệu Chu Tịch: "Đây là Chu Tịch, Hổ Nguyệt ngươi còn nhớ không?"

Hùng An được sinh ra sau khi bộ lạc Đại Hùng xảy ra chuyện, khẳng định không biết Chu Tịch, nhưng Hổ Nguyệt hẳn là còn nhớ rõ.

"Chu Tịch?" Hổ Nguyệt hơi kinh ngạc nhìn về phía Chu Tịch, hồi ức một lát sau đó ánh mắt nhu hoà hẳn xuống: "Đã lâu không gặp."

"Chu Tịch về sau sẽ gia nhập bộ lạc Đại Hùng, đến lúc đó các ngươi chiếu cố hắn nhiều một chút." Hùng Dã nói.

Hổ Nguyệt và Hùng An ngay lập tức đáp ứng: "Vâng."

Hùng Dã muốn nói lại thôi.

Hổ Nguyệt nhìn ra Hùng Dã có chuyện muốn nói, hỏi: "Ngươi có phải gặp chuyện phiền toái hay không?"

"Không phải phiền toái...... Hổ Nguyệt, ta muốn cùng Sư Lệ giải trừ quan hệ bạn lữ." Hùng Dã nói.

Hổ Nguyệt lập tức thay đổi sắc mặt, khuôn mặt mang sẹo nhìn phá lệ dữ tợn: "Gã có phải làm ra chuyện gì có lỗi với ngươi không?"

"Không có," Hùng Dã nói. Sư Lệ hiện tại xác thật còn chưa làm ra chuyện gì có lỗi với y, "Chúng ta chỉ là không còn cảm tình."

"Không còn cảm tình cái gì? Gã chính là dựa vào ngươi biến cường, sau đó......" Hổ Nguyệt định nói Sư Lệ là dựa vào Hùng Dã biến cường, sau đó cảm thấy Hùng Dã không có giá trị lợi dụng, bèn lập tức muốn một chân đá văng. Nhưng nàng rất nhanh ý thức được nếu thật sự nói như vậy, Hùng Dã khả năng sẽ khó chịu trong lòng, cuối cùng đành nhịn xuống.

Hùng Dã nói: "Mặc kệ thế nào, chúng ta sẽ ở Thần Thú tế tách ra...... Ngươi chờ lát nữa có thể nói cho người trong bộ lạc. Đến lúc đó ai muốn đi theo hắn thì đi theo hắn, ai muốn đi theo ta thì đi theo ta."

Hùng Dã cũng không hy vọng người bộ lạc Đại Hùng phân liệt, nhưng y không có khả năng để Sư Lệ mang tất cả người bộ lạc Đại Hùng đi...... Đây dù sao cũng là bộ lạc mà y vì nó phấn đấu nửa đời.

Y chỉ có thể để mọi người lựa chọn như vậy.

"Hùng Dã ngươi yên tâm, trừ tên em trai của Sư Lệ kia, chúng ta khẳng định đều đi theo ngươi!" Hổ Nguyệt ngay lập tức nói: "Ta sẽ đuổi em trai Sư Lệ ngay bây giờ!"

Hổ Nguyệt nói là làm, trực tiếp đi ra ngoài.
« Chương TrướcChương Tiếp »