Cố Bắc Từ mơ hồ nhớ lại, Lộ Tiểu Tang là người duy nhất được nhận vào trường trung học quý tộc S nhờ vào thành tích. Ba mẹ cô ấy đều là công nhân dọn vệ sinh, gia cảnh vô cùng bần hàn. Có điều cô ấy không chịu thua kém, dùng thành tích xuất sắc để được nhận vào lớp biên kịch ảnh, cuối cùng hai mươi tuổi đã trở thành nhà biên kịch nổi tiếng.
Cố Bắc Từ cũng biết đám người đang gây chuyện với Lộ Tiểu Tang, người cầm đầu tên là Hoàng Lị Lị, cậy nhà có tiền mà ở trong trường học hoành hành ngang ngược. Bởi vì thành tích kém, nên không vừa mắt với kiểu học bá vào trường dựa vào thành tích như Lộ Tiểu Tang, thường xuyên bắt nạt Lộ Tiểu Tang.
“Cái gì? Mày còn dám cãi lại tao! Lộ Tiểu Tang, mày có bản lĩnh lắm đấy!”
Hoàng Lị Lị sắc mặt lạnh lùng, một tay hất đổ khay thức ăn của Lộ Tiểu Tang, hai cái bánh bao lập tức rơi xuống mặt đất.
“Bánh bao của tôi!”
“Hức” nước mắt Lộ Tiểu Tang rơi xuống, vừa ngồi xổm xuống muốn nhặt nó lên, không nghĩ rằng Hoàng Lị Lị lại cố tình giẫm lên chiếc bánh bao hung hăng nghiền nát rồi mới thả ra.
“Như thế này là được rồi chứ, loại người như mày, thì chỉ nên ăn cơm giống như vậy. Ăn đi… sao mày lại không ăn?
Hoàng Lị Lị và đám nữ sinh kia vui cười nói.
“Cậu…”
Lộ Tiểu Tang tức giận ngẩng đầu, mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Hoàng Lị Lị
“Ô, còn dám nhìn tao, tao cho mày nhìn tao này!”
Hoàng Lị Lị giơ tay hướng lên mặt Lộ Tiểu Tang định tát, Lộ Tiểu Tang sợ hãi vội vàng nhắm mắt lại.
“Đủ rồi!”
Cố Bắc Từ thực sự không nhìn nổi nữa, sải bước đi qua, bắt lấy tay Hoàng Lị Lị.
Hoàng Lị Lị không kiên nhẫn quay đầu lại, khi nhìn thấy Cố Bắc Từ, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Cố Bắc Từ, sao cậu lại quản chuyện của người khác nhiều như vậy?”
Cố Bắc Từ hất tay Hoàng Lị Lị ra, kéo Lộ Tiểu Tang đang ngơ ngác dưới mặt đất đứng lên.
“Người này có tôi chống lưng, sau này ai dám tìm cô ấy làm phiền, thì chính là đối đầu với tôi, nghe có hiểu tiếng người không?”
“Cậu! Hai người hãy chờ đấy!”
Chương 12
Sắc mặt của Hoàng Lị Lị vô cùng khó coi, thế nhưng thế lực của nhà họ Hoàng so với nhà họ Cố kém không biết bao nhiêu phần, nên cô ta trước mặt không dám đắc tội với Cố Bắc Từ, chỉ có thể trừng mắt giận dữ với Lộ Tiểu Tang ném lại một câu hung hãn rồi bỏ đi.
Cố Bắc Từ kéo Lộ Tiểu Tang đi mua lại hai phần cơm trưa thịnh soạn.
“Ăn đi.”
Lộ Tiểu Tang cả người hơi hơi phát run, vừa sợ hãi vừa cảnh giác nhìn chằm chằm Cố Bắc Từ, so với Hoàng Lị Lị cô ngược lại càng sợ vị đại ma vương nổi tiếng toàn trường này hơn.
“Tại sao cậu lại cứu tôi?”
Cố Bắc Từ lười giải thích nhiều, ngữ khí lãnh đạm, giả vờ mở miệng hung hăng nói.
“Đem vở ghi chép học tập của cậu cho tôi mượn, là chúng ta hoà nhau.”
“A?”
Lộ Tiểu Tang lập tức ngẩn cả người, vị học tra có tiếng toàn trường lại muốn mượn vở ghi chép của cô?
“A cái gì mà a? Ăn cơm!”
Cố Bắc Từ làm bộ lườm một cái hung hăng.
“Ừ!”
Lộ Tiểu Tang bị dọa sợ tới mức run lên như thỏ, lập tức cầm đũa ăn ngấu nghiến.
Trong lúc ăn còn lặng lẽ ngẩng đầu nhìn trộm Cố Bắc Từ, mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Vị hỗn thế ma vương trong lời đồn này hình như cùng không xấu đến như vậy.
Ăn cơm xong, Lộ Tiểu Tang vô cùng trung thực mang toàn bộ vở ghi chép học tập tới cho Cố Bắc Từ.
Có vở ghi chép của lớp A, Cố Bắc Từ có thể học hành dễ dàng hơn.
Chỉ là sự yên tĩnh này không kéo dài được lâu…
Tiết học thể dục buổi chiều vừa kết thúc, lúc có mặt tất cả mọi người trong lớp, Tưởng Ngọc Đường ôm một bó hoa hồng lớn đứng trước cửa lớp học của Cố Bắc Từ.
“A Từ, em có thể nào đừng giận nữa được không? Anh là thật tâm yêu em!”
Đột nhiên nhìn thấy diện mạo rực rỡ hẳn lên của Cố Bắc Từ, trong mắt Tưởng Ngọc Đường chợt lóe lên vẻ ngạc nhiên tột độ, không nghĩ tới sau khi bỏ qua lớp trang điểm lộn xộn đó, Cố Bắc Từ vậy mà lại xinh đẹp như vậy.
Trước đây, anh ta căn bản không nhìn tới Cố Bắc Từ, nếu không phải Hứa Vận Nhi khuyên anh ta, cùng Cố Bắc Từ qua lại, Cố gia sẽ giúp đỡ công việc kinh doanh của gia đình anh ta, anh ta mới dỗ dành Cố Bắc Từ một cách miễn cưỡng, giả vờ cùng cô qua lại.
Anh ta từ đầu đến cuối đều cảm thấy Cố Bắc Từ là phế vật, căn bản không xứng với anh ta, có điều bây giờ, anh tại lại cảm thấy với thân phận và bộ mặt hiện tại của Cố Bắc Từ ngược lại có thể miễn cưỡng để cô làm bạn gái anh ta.
Vả lại một người đàn ông thông minh như Hoắc Tư Triệt, mà anh ta lại cướp được vị hôn phu của anh, loại chuyện này chẳng phải nghe rất sảng khoái hay sao?
Chương 12
Tưởng Ngọc Đường vẫn còn đang chìm đắm trong mộng tưởng của mình, thì Cố Bắc Từ nói với khuôn mặt lạnh lùng.
“Anh còn tới làm gì? Lời tôi nói hôm qua không lẽ chưa đủ rõ ràng sao?”
Tưởng Ngọc Đường căn bản bỏ lời nói của Cố Bắc Từ ngoài tai, còn tự cho mình là đúng.
“A Từ, anh đều hiểu, ngày hôm qua lúc ở Hoắc gia em là muốn bảo vệ anh, để lấy được sự tin tưởng của Hoắc Tư Triệt, cho nên mới nói vậy. Em yên tâm, chắc chắn anh sẽ nghĩ ra một kế hoạch hoàn hảo để đưa em đi.”
“Tưởng Ngọc Đường, tôi nhắc lại một lần nữa, tôi đã đính hôn với Hoắc Tư Triệt rồi, anh đừng mơ tưởng nữa, tôi và anh căn bản là không có khả năng! Nếu anh còn làm phiền tôi nữa, đừng trách tôi không khách khí với anh!”
Cố Bắc Từ nói một mạch xong, mặc kệ Tưởng Ngọc Đường mà lên lầu.
Tưởng Ngọc Đường lúc này mới cảm thấy có gì đó không đúng, lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Hứa Vận Nhi.
“Vận Nhi, Cố Bắc Từ đối với anh sao lại lạnh lùng như vậy? Hôm qua chẳng phải em nói cô ta có cảm tình với anh sao?”
Trong điện thoại, Hứa Vận Nhi cau mày ngạc nhiên.
“Lạnh lùng với anh? Em nghe dượng nói, gần đây Cố gia và Hoắc gia có hợp tác. Có lẽ Cố Bắc Từ chỉ giả vờ như vậy để thúc đẩy việc hợp tác giữa hai nhà thôi. Anh yên tâm, em sẽ nghĩ cách, anh có ghi âm cuộc đối thoại vừa rồi của hai người không?”
Nghe Hứa Vận Nhi nói, Tưởng Ngọc Đường mới cảm thấy có chút yên tâm, cười mà trả lời cô ta.
“Em yên tâm, anh đều ghi âm lại hết rồi, có điều đoạn đối thoại này dường như có lợi cho Cố Bắc Từ, em cần nó để làm gì?"
Hứa Vận Nhi cười nhẹ một tiếng, sắc mặt u ám trả lời.
“Đến lúc đấy tự nhiên anh sẽ biết thôi. Yên tâm đi, em sẽ khiến Cố Bắc Từ không thể rời xa anh được!”
Tan học lúc nhá nhem tối, Cố Bắc Từ thu dọn đồ đạc rồi đi về phía cổng trường, từ chiều lúc Tưởng Ngọc Đường xuất hiện, cô liền cảm thấy có chút bất an.
Đi đến cổng trường, nhìn thấy bóng người quen thuộc, còn có Chiến Anh biểu cảm lạnh lùng đứng bên cạnh, Cố Bắc Từ đột nhiên hiểu ra nguyên nhân khiến cô bất an.
“Cố tiểu thư, mời lên xe!”
Chiến Anh nhìn thấy Cố Bắc Từ, trên mặt liền hiện lên vẻ coi thường và khinh miệt.
Trong lòng anh ta, Cố Bắc Từ chết một vạn lần cũng đáng.
Người phụ nữ ngu xuẩn này, ông chủ không dễ gì mới tin tưởng cô một lần, cô vậy mà lại muốn tìm chỗ chết! Ở dưới nơi đông người, cùng với cẩu nam hẹn hò! Căn bản là không thèm để ông chủ vào mắt!
Hiện tại đã chọc giận ông chủ, làm cho anh ta cũng bị vạ lây theo!
“Anh hai của tôi sẽ đến đón tôi tan học.”
Cố Bắc Từ liếc nhìn bóng người phía sau anh ta, cửa sổ xe đóng chặt nhìn không rõ bên trong có người hay không, nhưng dựa vào bản năng cô cảm nhận được một luồng khí vô cùng nguy hiểm.
Đại ma vương nhất định đang ở trong xe, đã vậy còn rất tức giận, bằng không cô bây giờ sẽ không bắt đầu run rẩy theo bản năng như thế!
Bản năng sinh tồn làm cho Cố Bắc Từ muốn khéo léo từ chối, kiếp trước nỗi sợ hãi đối với Hoắc Tư Triệt đã ăn sâu bén rễ giờ đây một lần nữa lại bị đánh thức!
Cố Bắc Từ căn bản không có cách nào khống chế được loại sợ hãi này, cô đã cố gắng hết sức kiềm chế bản thân mới không cất bước chạy trốn!
“Cố tiểu thư, mời lên xe.”
Chiến Anh sắc mặt lạnh lùng, ngữ khí lạnh nhạt nhắc lại câu nói vừa rồi. Và đồng thời, nhiệt độ xung quanh dường như lại giảm xuống mấy độ!