- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Tiên Sinh, Cà Vạt Của Ngài Lỏng Rồi
- Chương 16: Cô thật sự không có đỏ mặt
Tiên Sinh, Cà Vạt Của Ngài Lỏng Rồi
Chương 16: Cô thật sự không có đỏ mặt
Editor + Beta: Crashpike
Tiếng di động vang thật lên đúng lúc, Sở Dung bừng tỉnh lại, cô nhanh chóng rụt đầu về: "Em, em phải nhận điện thoại."
"Ừm."
Sở Dung run rẩy lấy di động ra.
Lục Trạch Nhất lười biếng dựa người vào ghế sô pha, thu tay lại, dùng tư thế thoải mái nhất nhìn cô.
Đại luật sư sử dụng ánh mắt này nhìn người thật sự có thể khiến người khác hốt hoảng!
Sở Dung liếʍ môi, cố gắng đè nén cảm xúc lại hạ giọng để nghe điện thoại.
Là Nghê Duyệt.
"Vâng?" Sở Dung trả lời.
"Bản kế hoạch em đưa chị rất hài lòng." giọng nói Nghê Duyệt tràn ngập sự sung sướиɠ, nói, "Nhân vật, cốt truyện gì đó chỉ cần bên trạm kiểm soát kiểm tra một ít là có thể thông qua."
"Cái gì?"
Sở Dung nâng giọng lên, dùng sức gật đầu, "Có thời gian, hiện tại em cũng có thể qua!"
Nghê Duyệt hỏi: "Em nói gì vậy?"
Lục Trạch Nhất nhích người lại gần, áp tai vào sát người cô.
Cái này động tác này có phải có chút ái muội không?!
Người Sở Dung cứng đờ, nhưng cũng không quên trả lời bên kia: "Không có, hiện tại em đang ở bên ngoài."
"Em có nghe chị nói không vậy?" Nghê Duyệt nói, "Ngày mai người bên kia sẽ liên hệ với em đấy."
Cô dừng lại hai giây, giọng nói bất giác mềm mại hơn: "Ban ngày ban mặt, đừng uống nhiều quá."
"Gấp lắm sao?" Sở Dung đứng phắt dậy, "Em lập tức qua liền!"
Nói xong cô nhanh chóng cúp điện thoại.
Thế giới nợ cô một giải Oscar về diễn xuất.
"Lục Trạch Nhất, em......" Sở Dung vừa muốn mở miệng nói chuyện, ánh mắt không tự chủ được dừng lại ở trên sô pha.
Đại não cô phát ra một tiếng ong, cả người đều sửng sốt.
Lục Trạch Nhất: "......"
Một mảng màu đỏ thình lình xuất hiện ở nơi đó.
Không phải chứ, bà dì tới lúc nào thì không tới lại chọn ngay lúc này?
Rõ ràng còn hẳn mấy ngày nữa!
"Em không phải cố ý," Sở Dung mếu mặt, "Em sẽ lau cho anh."
Ông trời muốn cô quẫn bách đến chết phải không?
"Được rồi." Lục Trạch Nhất bắt được tay cô, chậm rãi đứng lên.
Không lẽ anh muốn đuổi cô đi?
"Bụng đau không?"
"Có chút." Sở Dung ăn ngay nói thật.
"Nhà tôi không có thứ kia" Lục Trạch Nhất nói, "Để tôi đi mua cho em."
Vì cái gì anh lại không hoảng hốt?
Những việc này ở trong mắt anh tập mãi thành thói quen sao?
Quả thực quá không công bằng!
Từ từ, thứ kia?
Sở Dung sửng sốt, lúc này đây mới phản ứng lại, ấp úng nói: "Chính là......"
"Công ty bên kia gấp lắm sao?" Lục Trạch Nhất hỏi.
Nào có chuyện gì, rõ ràng mọi chuyện chỉ là do cô bịa ra.
Sở Dung há miệng thở dốc, hoảng hốt muốn nói gì đó, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn nuốt xuống.
"Không có." Cô lắc lắc đầu.
"Em ở nhà chờ tôi," Lục Trạch Nhất nhấc chân hướng về phía cửa, dừng một chút, chuyển hướng về phía vòi nước giơ tay mở van ống nước ra.
Lục Trạch Nhất cứ như vậy mà để cô ở đây?
Nói thế nào thì anh cũng là luật sư, một chút khẩn trương cũng không có sao?
Cho dù cô xinh đẹp lại đáng yêu, nhưng lần đầu mang người xa lạ về nhà chả lẽ một chút cảnh giác cũng không có.
"Ly thì tự mình lấy, chính là cái mới mua."
Sở Dung gật đầu hỏi: "Anh thật sự có thể chứ?"
Đường đường là đại luật sư độc thân trứ danh lại đi mua băng vệ sinh?
Chắc chắn sẽ trở thành tin hot.
"Có thể." Lục Trạch Nhất trả lời.
Ánh mắt anh bình thản, động tác đổi giầy cũng lưu loát như nước chảy mây trôi
Xong đời, thậm chí cô còn cảm thấy bộ dạng mang giày của anh cũng đẹp trai.
"Vậy cái sô pha thì phải làm sao bây giờ." Sở Dung nhỏ giọng nhắc nhở.
May là chiếc ghế sô pha màu đen nếu nhìn thoáng qua cũng không thấy rõ.
Lục Trạch Nhất nhìn lướt qua cô, khẽ cười một tiếng: "Ngày mai đem sô pha đi giặt ủi là được."
Đây là cái biểu cảm gì!
"Anh cười em!"
"Nào có."
"Rõ ràng là có." Từ tai đến má Sở Dung đều là một màu hồng ửng nhạt.
Cô nhanh chóng đi đến phía sau anh, dùng sức đẩy anh ra phía cửa, "Anh mau đi đi, em ở nhà chờ anh."
Lục Trạch Nhất cười phát ra tiếng, đẩy cửa đi ra ngoài.
Rốt cuộc cũng đi rồi.
Cửa bị đóng lại trong nháy mắt, thế giới yên tĩnh hơn không ít.
Cùng như là đồng lúc, Sở Dung nhanh chóng ngồi xổm xuống.
A a a a a!
Thật mất mặt.
-
Ngoài cửa.
Lục Trạch Nhất dựa người vào trên tường, sau một lúc lâu, nâng tay che kín hai mắt của mình.
Pass chương 17: Công ty của Sở Dung có tên là gì?
- -------
Chương sau sẽ hé lộ một bí mật~
Chương 17 sẽ được set pass, mọi người vào wordpress của mình để đọc. Tối mình sẽ đăng nội quy về pass và link wordpress ở thông báo mọi người nhớ chú ý đón đọc.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Tiên Sinh, Cà Vạt Của Ngài Lỏng Rồi
- Chương 16: Cô thật sự không có đỏ mặt