- Đến rồi!
Văn Nhược tiên sinh bỗng nhiên kêu lên.
Mọi người lập tức quay đầu lại nhìn về phía trước.
Thuyền nhỏ dừng lại, ba ngàn tướng sĩ cũng bỗng nhiên dừng lại.
Trước mặt được lấp kín bởi một tường khí màu vàng, nhưng mà để ý nhìn sẽ phát hiện tường khí ngăn trở này có độ cong, tường khí màu vàng hình trụ rất to lớn.
Bên trong tường khí , phía trên ánh sáng màu vàng hiện ra kim quang, phía dưới lại mang theo từng cỗ khí đen.
Khí đen ở trong ánh sáng màu vàng tàn phá bừa bãi, mơ hồ có thể thấy được bên trong ơ ngoài ngàn trượng có một đóa hoa sen màu tím đen, hoa sen có rễ cây đen kịt. Dường như đang phù phiếm trên không.
- Ánh sáng màu vàng này? Sẽ không phải là Long Mạch chi khí a!
Thanh Long kinh ngạc nói.
- Là Long Mạch chi khí!
Mặc Vũ Hề khẳng định nói.
- Đây, đây cũng quá khoa trương đi a? Long Mạch chi khí mà ta cả đời gặp được cũng không nhiều như vậy à. Đây, đây phải có bao nhiêu?
Bạch Hổ ngạc nhiên nói.
- Phong Thuỷ trận thật lớn, tà khí thật nặng nề!
Diêm Xuyên cũng sợ hãi than.
- Tà khí?
Thanh Long nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Cả Phong Thuỷ trận chính là vì trấn áp đóa Yêu Liên này a. Nhưng cho dù lực lượng Long Mạch khổng lồ như vậy cũng không thể triệt để trấn áp? Tà khí tàn phá bừa bãi, Vạn Diệu Yêu Liên, quả nhiên bất phàm!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Diêm công tử có thể có phương pháp phá giải?
Văn Nhược tiên sinh hỏi.
- Tiểu thế giới này có nhiều sương mù dày đặc, không nhìn thấy gì ở phía trên, chúng ta trước tiên lên phía trên nhìn một chút.
Diêm Xuyên nói ra.
- Ừ!
Văn Nhược tiên sinh gật gật đầu.
Chiếc thuyền nhỏ chở mọi người theo mép tường khí màu vàng mà chậm rãi nổi lên.
Càng nổi càng cao.
- Hai ngàn trượng rồi!
Thanh Long nói ra.
- Dừng!
Diêm Xuyên đột nhiên quát.
Thuyền nhỏ dừng lại, mọi người ngẩng đầu lên, sương mù phía trên càng ngày càng ít, đã có thể thấy rõ một chút.
- Đây chính là trung tâm Phong Thuỷ trận à, tại sao lại có thể nhìn thấy được ngôi sao?
Thanh Long kinh ngạc nói.
- Không thể tiếp tục lên, nếu tiếp tục đi lên liền đi ra Phong Thủy trận rồi! Nơi này đi thông bên ngoài!
Diêm Xuyên kêu lên.
- Nhưng mấy tháng trước ta ở bên ngoài căn bản chưa từng thấy qua cánh cửa này a!
Mặc Vũ Hề nghi ngờ nói.
- Cửa ra này, chỉ có thể ra, không thể vào, đi ra ngoài rồi thì không cách nào trở lại được!
Diêm Xuyên lắc đầu nói.
- Hoàn toàn chính xác, ta lúc trước thả ra một cái pháp khí, sau khi rời khỏi đây lại không thể thu hồi được!
Văn Nhược tiên sinh gật gật đầu.
- Ta ban đầu còn cho rằng đây là một cái l*иg hình bán cầu hoàn toàn khép kín, nhưng không thể tưởng được lại là một kiểu vòng bảo hộ hình trụ mở cửa!
Diêm Xuyên nhíu mày trầm tư nói.
- Như thế nào, Diêm Xuyên, lúc trước ngươi nói có thể phá giải, hiện tại sao lại không được rồi? Ngươi gϊếŧ Đinh Ngũ Cốc, nếu không lấy được Vạn Diệu Yêu Liên, ngươi sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm!
Dương Chí Cửu vẫn canh cánh trong lòng mà nói.
Diêm Xuyên không để ý đến Dương Chí Cửu, mà là nhìn chằm chằm vào bầu trời.
Mơ hồ trong đó, Diêm Xuyên dường như thấy được một cây cột màu xanh lá rất nhạt, nhạt đến nỗi thiếu chút nữa không nhìn ra. Cây cột thông suốt vào trong Thiên Trì, bên kia lại hướng về tinh không xa xôi.
- Đó là?
Đồng tử Diêm Xuyên co rụt lại.
- Ồ!
Thần sắc Văn Nhược tiên sinh cũng khẽ biến.
- Sao vậy?
Dương Chí Cửu không hiểu hỏi.
- Cây cột này? Là sức mạnh của Tinh Tú?
Văn Nhược tiên sinh nhìn về phía Diêm Xuyên nói dường như muốn chứng thực.
- Rút ra Tinh lực, thật là Phong Thuỷ trận lợi hại, đây là ai bố trí a? Rõ ràng nạp sức mạnh Tinh Tú của, cùng nhau trấn áp Vạn Diệu Yêu Liên?
Sắc mặt Diêm Xuyên khẽ biến.
- Nạp sức mạnh Tinh Tú của cửu thiên?
Mặc Vũ Hề ngoài ý muốn nói.
- Người bày trận, gọi là Đại Diệu Tiên Sư!
Văn Nhược tiên sinh hơi suy nghĩ rồi mở miệng nói.
- Tiên Nhân?
Diêm Xuyên kinh ngạc nói.
- Không phải Tiên Nhân, Hẳn là một chuẩn Tiên Nhân. căn cứ vào sách cổ thì năm đó hắn là Hư cảnh cực hạn, chỉ cần độ kiếp là có thể thành Tiên, nhưng cuối cùng, chẳng biết tại sao vẫn lạc, lưu lại trận này!
Văn Nhược tiên sinh suy nghĩ một chút nói.
- Trong sách cổ kia có nói phương pháp phá giải không?
Dương Chí Cửu hỏi.
- Không có! Một chút cũng không có.
Văn Nhược tiên sinh lắc đầu.
- Diêm công tử, ngươi có thể có biện pháp?
Văn Nhược tiên sinh hỏi.
Diêm Xuyên chằm chằm vào bầu trời, nhìn vào trong tinh không.
- Sức mạnh của Tinh Tú này đến từ "Phá Quân"?
Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
Văn Nhược tiên sinh ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời, cũng gật đầu nói:
- Không sai, trận này rút ra, quả thật là Tinh lực của Phá Quân tinh!
- Xem mấy ngôi sao bốn phía Phá Quân tinh, chẳng lẽ chín sao liên tiếp ở mấy tháng trước có cả Phá Quân tinh?
Diêm Xuyên nhìn về phía Văn Nhược tiên sinh.
- Ngươi không biết?
Văn Nhược tiên sinh hiếu kỳ nói.
- Ngày ấy ta vừa vặn ngủ say, không biết là chín ngôi sao nào?
- Đúng vậy chín sao Bắc Đẩu, Tham Lang, Cự Môn, Vũ Khúc, Phá Quân, Văn Khúc, Lộc Tồn, Liêm Trinh, Tả Phụ, Hữu Bật!
Văn Nhược tiên sinh nói.
- Chín sao Bắc Đẩu? Chín ngôi sao này làm sao có thể liền thành một đường?
Diêm Xuyên kinh ngạc nói.
- Cho nên mới nói ngàn năm khó gặp. Không, lịch sử từ xưa đến nay, chín sao liên tiếp không ít, nhưng chín sao Bắc Đẩu liền thành một đường, lại là lần đầu tiên!
Văn Nhược tiên sinh suy nghĩ một chút nói.
- Chúng ta trước đi xuống!
Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.
- Ừ!
Văn Nhược tiên sinh gật gật đầu.
Thuyền nhỏ chậm rãi chìm xuống phía dưới.
- Diêm công tử, ngươi có thể có phương pháp phá giải vách tường này không?
Mặc Vũ Hề vội vàng nói.
- Phá vỡ Thiên Trì không khó, chủ yếu là sau khi phá vỡ , Mặc cô nương nhất định có thể lấy được Vạn Diệu Yêu Liên sao?
Diêm Xuyên cười nói.
- Hả?
Mặc Vũ Hề thần sắc vừa động, lập tức ngầm hiểu, trong mắt hiện lên một tia cảm kích.
- Vậy tiếp theo phải làm phiền Diêm công tử!
Mặc Vũ Hề hít sâu một hơi nói.
- Ta sẽ cố gắng!
Diêm Xuyên gật gật đầu.
- Diêm Xuyên, vách tường Thiên Trì này làm sao để phá đây?
Dương Chí Cửu không chút khách khí nói.
- Còn phải đợi khoảng nửa tháng!
Diêm Xuyên lắc đầu. Nói xong, hắn rời thuyền, nhìn về phía ba ngàn quân giáp bạc.
- Hoắc Quang, toàn quân đóng quân nghỉ tạm!
Diêm Xuyên ra lệnh.
- Vâng!
Hoắc Quang ứng tiếng nói.
Hoắc Quang chỉ huy đại quân đi.
Diêm Xuyên nhưng lại nhìn về phía Mặc Vũ Hề nói:
- Mặc cô nương, có thể để cho đám người Thanh Long, Bạch Hổ vòng quanh Thiên Trì, dò xét xem rốt cuộc có bao nhiêu cao thủ không?
- Lời Diêm công tử nói các ngươi đã nghe chưa!
Mặc Vũ Hề trực tiếp hạ lệnh nói.
- Vâng, chúng ta đi ngay!
Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ lập tức lên tiếng bay đi ra ngoài.
- Diêm công tử muốn liên hợp chư cường, cùng đánh tường khí?
Văn Nhược tiên sinh hỏi.
- Không sai, trừ việc này ra thì không còn phương pháp khác!
Diêm Xuyên gật gật đầu.
- Đây là phương pháp chó má gì, đây thì còn cần ngươi suy nghĩ ư? Một người đánh không phá được, một đám người đánh phá được sao?
Dương Chí Cửu lập tức kêu lên.
- Dương Chí Cửu!
Mặc Vũ Hề chán ghét kêu lên.
Dương Chí Cửu vừa thấy Mặc Vũ Hề nổi giận, lập tức không hề trách cứ Diêm Xuyên.
- Không đơn giản như vậy, ta vừa rồi nhìn một chút, trận này liên kết ngôi sao, bốn vách tường chẳng những được Long khí gia cố, khả năng còn có Tinh lực trong đó, tuy là Hư cảnh cao thủ, cũng chưa chắc có thể phá vỡ. Chúng ta chỉ có chờ đến giữa tháng vào lúc Phong Thuỷ trận yếu nhất mà đồng thời công kích tám phương vị trí mạng của tường khí mới có thể phá vỡ!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Tại sao phải đợi đến giữa tháng? Ngươi làm sao biết được tám phương vị đó?
Dương Chí Cửu không tin nói.
- Trung tuần (11-20 hàng tháng) mỗi tháng, vào đêm trăng tròn chính là thời khắc âm khí rất thịnh, lực lượng Long mạch sẽ có một thời gian ngắn yếu bớt. Về phần tám phương vị, quên là chúng ta vào bằng cách nào sao?
Diêm Xuyên cười nói.
- Bát Sát Hoàng Tuyền?
Ánh mắt Mặc Vũ Hề sáng lên.
- Không sai, chính là tám phương vị này!
Diêm Xuyên gật gật đầu.
- Diêm công tử quả nhiên rất rõ về đạo Phong Thuỷ!
Văn Nhược tiên sinh cảm thán nói.
- Năm đó một người bạn thân đã từng học qua Phong Thuỷ, ta chỉ là nghe nói lại mà thôi!
Diêm Xuyên khe khẽ thở dài.
Phong Thủy sư chí thân chính là thê tử của kiếp trước, Chân Nhu! Nghĩ đến Chân Nhu, thần sắc Diêm Xuyên lại không tự giác tối sầm lại.
- Nguyên lai là Diêm Đào? Không thể tưởng được, không thể tưởng được a!
Văn Nhược tiên sinh cảm thán nói. Hắn tưởng là phụ thân của Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên lắc đầu, mỉm cười không có nhiều lời.
- Mặc cô nương, ta thấy Vạn Diệu Yêu Liên kia vô cùng chí ta, không thể sờ vào à!
Diêm Xuyên cau mày nói.
- Trước đó, Mão Nhật Đạo Quân có cho ta mượn thần hộp Bát Bảo, ta dùng nó để lấy!
Mặc Vũ Hề lấy ra một cái hộp ngọc màu tím .
- Cái này được không?
Diêm Xuyên lo lắng nhìn xem hộp ngọc màu tím .
- Hừ, phàm phu tục tử, ngươi có kiến thức gì, đây là cha chí bảo ta, Bát Bảo Ngọc Hạp, cửu phẩm pháp bảo!
Dương Chí Cửu lập tức không vui nói.
- Cửu phẩm pháp bảo? Như thế rất tốt!
Diêm Xuyên gật gật đầu.
- Còn có nửa tháng, chúng ta ngẫm lại thất tốt làm thế nào để đoạt được Vạn Diệu Yêu Liên trong tay quần hùng a!
Diêm Xuyên lại lần nữa nói.
- Ừ!
Mọi người gật gật đầu.
Bên kia, lều trại cũng được nhanh chóng dựng xong.
Diêm Xuyên xin lỗi một tiếng liền rời đi rồi đi đến lều chủ soái.
- Hoắc Quang vào đây! Lưu Cẩn canh giữ ở bên ngoài, bất luận kẻ nào không được đi vào!
Diêm Xuyên nói ra.
- Vâng!
Lưu Cẩn ứng tiếng nói.
Vào trong lều, Diêm Xuyên ngồi ở chủ vị, Hoắc Quang cung kính đứng trước mặt Diêm Xuyên.
- Hoắc Quang, ngươi theo ta đã bao lâu?
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi.
- Bảy năm lẻ năm tháng!
Hoắc Quang cung kính nói.
- Bảy năm lẻ năm tháng , ngươi có chí hướng gì?
Diêm Xuyên hỏi.
Chí hướng? Hoắc Quang hơi khó hiểu, nhưng suy nghĩ một chút liền cung kính nói:
- Chí hướng trước kia của Hoắc Quang chính là khôi phục lại Hoắc gia, khiến cho tước vị "Chiến Thần Hầu" tái hiện sự huy hoàng. để an ủi tổ tiên trên trời linh thiêng! Nhưng mà hiện tại, chí hướng của thuộc hạ đã thay đổi, hy vọng có thể đi theo bước chân của Vương gia, bước vào tu hành giới, dù không thể trường sinh bất tử, cũng muốn kiếp này không hối hận!
- Chiến Thần Hầu? A, ngươi có tiềm chất làm mãnh tướng, có cơ duyên, dù là tại tu hành giới, cũng có thể dùng dánh tiếng Chiến Thần Hầu mà kinh sợ ngàn vạn Tiên môn!
Diêm Xuyên khẳng định nói.
- Vâng!
Hoắc Quang hướng tới nói.
- Biết rõ làm sao để tiến vào Tinh cảnh sao?
Diêm Xuyên hỏi.
- Nghe nói qua, Lực cảnh là tu tập nội lực. Nhưng lực lượng dù có nhiều hơn, cường thịnh hơn thì cũng theo già yếu mà chậm rãi tán đi. Mà Tinh cảnh khác biết, tu giả Tinh cảnh mở ra huyệt khiếu trong người tụ nội lực làm Tinh nguyên, Tinh nguyên ẩn vào trong huyệt khiếu, nếu bộc phát ra thì uy lực vô cùng. Tinh nguyên càng có thể làm dịu thân thể, hồn phách, tăng cường tuổi thọ!
Hoắc Quang suy nghĩ một chút nói.
- Ừ!
Diêm Xuyên tiếp tục nghe.
- Lực cảnh, Tinh cảnh, là một khoảng cách lớn, người có Lực cảnh viên mãn cần tìm được phương pháp dẫn động thiên kiếp, dẫn động lôi kiếp trời giáng, mượn lôi kiếp mở huyệt khiếu, bước vào Tinh cảnh!
Hoắc Quang trịnh trọng nói.
- Không sai, ngươi có muốn đột phá không?
Diêm Xuyên cười hỏi.
- Nghĩ, chỉ là ta vẫn ở Lực cảnh tầng chín, vẫn chưa đến Lực cảnh viên mãn, càng đừng nói độ kiếp rồi!
Hoắc Quang cười khổ nhìn về phía Diêm Xuyên mà nói.
- Không sao, có ta, Văn Nhược tiên sinh, Mặc cô nương, nửa tháng làm cho ngươi thành Lực cảnh viên mãn cũng không khó, về phần lôi kiếp của nhất trọng thiên, lại càng dễ dàng hơn!
Diêm Xuyên khẳng định nói.
- Tạ Vương gia!
Hoắc Quang cảm thấy nội tâm đều đang âm ầm đập.
Tinh cảnh? Vào mấy tháng trước, Hoắc Quang nghĩ cũng không dám nghĩ, giờ phút này lại bày ở trước mặt? Muốn hái thì hái?
- Những thứ này không phải điểm mấu chốt khi ngọi ngươi vào, mấu chốt là tinh lực ý chí!
Diêm Xuyên hít một hơi sâu nói.
- Tinh lực ý chí?
- Người tiến vào luyện Thần hoàn Hư đều sẽ tìm bổn mạng ngôi sao riêng của mình. Một khi kế thừa ý chí bổn mạng ngôi sao thì thậm chí có thể điều động sức mạnh của Tinh Tú cho chính mình sử dụng, tăng cường bản thân.
Diêm Xuyên nói ra.
- Bổn mạng ngôi sao? Điều động sức mạnh của Tinh Tú?
Hoắc Quang há miệng ngạc nhiên nói.
- Không sai, cũng giống với Mão Nhật Đạo Quân, mặc dù ngươi chưa thấy qua hắn, nhưng từ tên hắn thì có thể hiểu, hắn khẳng định vô cùng cuồng ngạo, dùng Thái Dương tinh làm bổn mạng ngôi sao, điều động sức mạnh của Thái Dương!
Diêm Xuyên suy nghĩ một chút nói.
- Bổn mạng ngôi sao, Thái Dương!
Hoắc Quang một hồi kinh ngạc.
- Người bình thường, sau khi đã đến Hư cảnh mới tìm kiếm bổn mạng ngôi sao của mình, cùng với bổn mạng ngôi sao tương khế (tương hợp với nhau), kế thừa ý chí ngôi sao(tinh thần ý chí), lớn mạnh bản thân. Nếu như ngươi có thể đến luyện Thần hoàn Hư, cũng có thể đi tìm! Bầu trời có vô số ngôi sao, luôn luôn ngôi thích hợp vơi ngươi!
Diêm Xuyên nói ra.
Hoắc Quang liền hướng tới, nhưng hắn biết rõ Diêm Xuyên khẳng định còn có lời muốn nói.
- Nhưng mà, hiện tại liền có một cơ hội, có thể làm cho ngươi đang ở Tinh cảnh liền có thể kế thừa ý chí ngôi sao, ngươi có muốn?
Diêm Xuyên hỏi.
- Hiện tại?
- Đúng thế, Phá Quân tinh! Ta có thể để cho ngươi nhanh chóng kế thừa, hiện tại kế thừa, có thể sớm hơn người khác vô số năm tháng, nhưng một khi kế thừa ý chí Phá Quân tinh thì sau này cũng không còn có cơ hội kế thừa ý chí ngôi sao khác!
Diêm Xuyên suy nghĩ một chút nói.
Hoắc Quang nhìn xem Diêm Xuyên, hít một hơi nói:
- Không có Vương gia, sẽ không có thuộc hạ hôm nay, hết thảy toàn bộ nghe theo lời Vương gia.
- Tốt, Phá Quân chủ sát! Cần phải bên trong gϊếŧ chóc mới có thể càng ngày càng cường, ngươi cũng nên chuẩn bị một chút, chờ ngươi hoàn toàn kế thừa ý chí Phá Quân tinh, Chiến Thần Hầu cũng không phải là hư danh!
Diêm Xuyên thoả mãn nói.
- Cả đời Hoắc Quang thề chết theo Vương gia!
Hoắc Quang quỳ một gối, trịnh trọng thề.