Editor: Cúi đầu.Cảnh báo: Truyện không có tam quan, khẩu vị cực nặng. Để đề phòng những bạn còn đang tuổi đi học vô tình lạc vào nên mình set pass tùy vào độ dài chương và độ H của chương ạ. Văn án 1: …
Editor: Cúi đầu.Cảnh báo: Truyện không có tam quan, khẩu vị cực nặng.
Để đề phòng những bạn còn đang tuổi đi học vô tình lạc vào nên mình set pass tùy vào độ dài chương và độ H của chương ạ.
Văn án 1:
Hai tay Thang Gia Lệ vẫn ôm trước ngực, cầm chặt lấy đôi núm vụ mềm mại. Núʍ ѵú tuyết trắng vẫn bóng loáng và co giãn như thời con gái. Ở độ tuổi hai mươi sáu, nàng vẫn giữ được dáng người thon thả, nhưng đồng thời càng tăng thêm mị lực của nữ nhân có gia đình.
Dù từng cho con gái bú trực tiếp nhưng núʍ ѵú vẫn xinh đẹp hồng hào như cánh hoa anh đào. Quầng vυ" khổng lồ xung quanh thì nhạt màu hơn chút. Ngực nàng vô cùng nhạy cảm, lúc vô tình đυ.ng phải sẽ trở nên cương cứng.
Trong bồn tắm, lớp âm mao (lôиɠ ʍυ) màu đen như hải tảo chập chờn trong nước. Âm mao vừa phải, hình thành một hình tam giác ngược trên nền da trắng như tuyết.
Thang Gia Lệ dùng ngón tay vỗ về chơi đùa âm mao, sau đó, đem mép lớn tiểu huyệt tách ra. Cánh hoa của cô đã trở lên lớn hơn nhiều so với khi chưa kết hôn, có lẽ thành quả của việc thường xuyên cùng chồng ân ái.
Trong lòng vừa động, Thang Gia Lệ dùng ngón cái và ngón trỏ nắm lấy cánh hoa mềm mại, nhẹ nhàng kéo, nội tâm liền xuất hiện cảm giác ham muốn.
Hoa viên của phụ nữ vừa mềm mại nhỏ bé lại vừa yếu ớt, đáng yêu đến thế, dễ dàng hiểu được tại sao đàn ông lại chết mê chết mệt như vậy.
Lần đầu tiên nàng ở trong gương chứng kiến bộ dạng dâʍ đãиɠ như này của mình đã kinh ngạc đến tự ghê tởm bản thân, hoàn toàn không muốn xem lại. Tuy nhiên từ sau khi được chồng khen ngợi rằng chỗ đó của nàng rất đáng yêu, xinh đẹp, nàng liền cảm thấy có lẽ thật sự như vậy, đến bây giờ trong mắt nàng chẳng có gì đáng yêu bằng cô bé này rồi.
Thang Gia Lệ nằm trong bồn tắm, không ngừng vuốt ve khắp cơ thể mình…
Văn án 2:
Thang Gia Lệ trần trụi thân mình chậm rãi quỳ gối. Nàng hướng mắt lên, nhìn hắn đợi lệnh.
“Lấy núʍ ѵú kéo cho dài ra, tôi muốn xem nó tụ có thể dài đến thế nào. Dám muốn chụp nội y quảng cáo. Hừ…” Kiều Dực Quân nắm một bên vυ" của Thang Gia Lệ, tìm cách vũ nhục nàng.
Thang Gia Lệ không dám cãi lời. Mắt nàng ươn ướt, dùm ngón cái và ngón trỏ nắm lấy hai đầṳ ѵú đỏ sậm, dùng sức kéo ra. Núʍ ѵú bị nàng càng kéo càng dài, cơ hồ phải đến hai cm.
“Cô buổi tối chưa ăn cơm có phải không? Dùng sức kéo! Mạnh một chút!” Kiều Dực Quân vẫn cảm thấy chưa đủ, tiếp tục tra tấn nàng.
“Dực Quân, van cầu anh! … Tha cho tôi đi! Núʍ ѵú… Đau quá… A!” Thang Gia Lệ chịu không được, thống khổ cầu xin trượng phu.
“Tha cho cô? Đừng hòng! Giữ nguyên tư thế này 20 phút.” Kiều Dực Quân lạnh lùng nói.
“…” Thang Gia Lệ vẫn níu chặt đầṳ ѵú, không dám buông ra.
Kiều Dực Quân cầm tạp chí lên mà đọc, không buồn để ý đến nàng nữa.
Ps: do bộ này nặng đô quá, người đọc có vẻ ko khả quan lắm nên mn muốn mình edit tiếp thì hãy cmt tạo động lực ạ
thấy truyện vẫn được đọc đều đều tui biết có người vẫn đang theo dõi... nhưng nói thật truyện này khẩu vị nặng quá. ko biết mn đọc theo chương hay theo cả bộ chứ t muốn bỏ cuộc lắm r. Nếu ai muốn bộ này hoàn thì cmt tui biết để cố gắng nha chứ thật sự give up quá