Chương 2: Anh tới bắt gian tôi à

Cô gái trước mặt có làn da trắng mịn giống như sữa bò, cảm giác khi sờ vào chắc chắn sẽ rất sướиɠ.

Lâm Thiển Tiếu vẫn cười nhẹ, giống như không hề để ý đến việc này, mãi cho đến khi Lưu Hướng Minh sắp đυ.ng vào cổ áo của cô. Cô mới nhanh chóng sử dụng gót giày, đá vào cái chân thứ ba của đối phương.

Lưu Hướng Minh không hề đề phòng mà bị đá một cú, kêu ré lên một tiếng rồi bụm lấy đũng quần mà ngồi bệt xuống.

Hắn đau đớn đến mức mặt trắng bệch, kẹp chặt hai chân lại, miệng thì vẫn không quên chửi tục.

“Con đàn bà kia, mày mà cũng dám đá tao. Á! Mày chưa nghĩa đến hậu quả…”

“Tôi đá anh đấy, thì sao nào? Tôi nói này, có phải anh chính là người chuyên lừa mấy cô gái trẻ tuổi vào khách sạn không? Thủ đoạn này đã được anh dùng nhiều lần rồi nhỉ? Có phải anh vẫn chưa soi gương lần nào không? Đầu thì hói, mặt bị rỗ, tai to mặt lớn, cái bụng tròn vo giống như đang có chửa. Với cái nhan sắc cực phẩm như vậy mà anh còn không biết xấu hổ muốn chơi quy tắc ngầm? Định làm ai ghê tởm thế?”

Lâm Thiển Tiếu vừa mắng, vừa cởi giày cao gót, dùng giày mà hung hăng đánh vào mặt của Lưu Hướng Minh.

“Đau! Mau dừng tay ngay, con điếm! Đau! Đừng đánh nữa, tôi, tôi xin lỗi, bà cố nội, con sai rồi…”

Mãi đến khi, mặt mũi của đối phương bị đánh cho bầm tím, Lâm Thiển Tiếu mới cảm thấy sảng khoái mà dừng tay.

Cô lắc cổ tay đã hơi mỏi, bắt đầu tra hỏi Lưu Hướng Minh đang nằm có người trên mặt đất. “Tôi hỏi anh này, người đại diện của tôi có biết gì về việc anh định làm không?”

Cơ thể của Lưu Hướng Minh hơi cứng lại.

Lâm Thiển Tiếu lắc nhẹ chiếc giày cao gót trên tay: “ Không nói à? Tôi rất muốn biết cái đế giày của tôi hay đã mặt của anh rắn chắc hơn đấy?”

Lưu Hướng Minh sợ tới mức cả người đều run lên, vội vã gật đầu liên tục “ Tôi nói tôi nói, chính là người đại diện của cô ám chỉ với tôi rằng, chỉ cần có được vai nữ chính trong 《Y phi truyện》. Dù tôi đưa ra điều kiện gì thì cô đều đồng ý.”

Lâm Thiển Tiếu cười lạnh trong lòng, đeo lại giày vào chân, cầm túi xách đi vòng qua Lưu Hướng Minh, định rời khỏi đây.

Cũng không biết Lưu Hướng Mình nghĩ cái gì, mà khi thấy mắt cá chân tinh tế, trắng nõn thoáng qua trước mắt mình. Trong lòng hắn lại bắt đầu có ý xấu.

Hắn đã rất vất vả mới lừa được một mỹ nhân cực phẩm như vậy vào khách sạn. Hắn không cam lòng khi miếng ăn đã đến miệng rồi còn bay mất.

Đột nhiên, hắn duỗi tay nắm lấy chân của Lâm Thiển Tiếu.

Lâm Thiển Tiếu cúi đầu nhìn xuống, trong đôi mắt hạnh ấy đều là sự chán ghét “ Bỏ tay ra”.

Lưu Hướng Minh ngửa đầu lên, nhìn về phía cô, nở một nụ cười đê hèn, nói: “Lâm đại mỹ nhân à, chỉ cần cô theo tôi, tôi không chỉ cho cô mỗi vị trí nữ chính của《 Y phi truyện 》 , kể cả vị trí nữ phụ của《 Đại Đường thiên hạ 》tôi cũng có thể cho cô.”

《 Đại Đường thiên hạ 》là bộ phim được công ty giải trí đứng đầu trong nước chế tác, được đánh tiếng với giới truyền thông, số tài sản đổ vào nó lên đến cả trăm triệu. Được kỳ vọng là sẽ trở thành tượng đài phim điện ảnh bởi sự chế tác tỉ mỉ. Bộ phim hiện vẫn chưa bắt đầu bấm máy, nhưng chỉ công bố những diễn viên đóng nam nữ chính thôi, cũng đủ để mười mấy đài truyền hình đua nhau phỏng vấn.

Sở hữu dàn diễn viên chất lượng nên dù chưa bắt đầu quay chụp thì bộ phim đã trở nên rất hot. Lâm Thiển Tiếu chỉ là một nghệ sĩ nhỏ ở tuyến 38, cô có thể đóng vai phụ ở trong bộ phim này thôi cũng đã là trèo cao rồi.

Thật sự là Lưu Hướng Minh cho rằng vị trí nữ phụ kia có thể khiến cô phải nghe lời hắn?

Lâm Thiển Tiếu nở một nụ cười ngọt ngào “ Nữ phụ của bộ《 Đại Đường thiên hạ 》 á ?”

Lưu Hướng Minh cho rằng cô đã bắt đầu lung lay “ Chỉ cần cô ở bên tôi, làm tôi hài lòng……”

Hắn vừa nói, bàn tay lại bắt đầu không chịu ở yên, vươn đến cẳng chân của Lâm Thiển Tiếu, muốn sờ.

Cái chân khác của Lâm Thiển Tiếu lại nhấc lên, gót giày tinh tế bị cô hung hăng ấn vào đùi của Lưu Hướng Minh.

Lưu Hướng Minh cảm thấy đau nhói, tay rụt về sau nhanh như chớp, che lại chỗ đau vừa bị Lâm Thiển Tiếu đá. Khuôn mặt hắn lộ ra dáng vẻ hung ác, “ Mẹ mày! Lâm Thiển Tiếu, đừng trách tao không nhắc nhở mày! Mày còn muốn tiếp tục ở trong cái giới này, thì bây giờ tốt nhất là mày quỳ xuống cầu xin tao, hầu hạ tao thoải mái……”

“Hầu hạ cái mẹ mày……”

Lâm Thiển Tiếu đáp trả, đạp một chân vào mặt đối phương.

Một cái đạp này đã làm cơ thể mập mạp của Lưu Hướng Minh bị đá lăn ra một vòng.

Cô bước lên, còn muốn đá thêm mấy cái nữa thì bên ngoài đã vang lên tiếng đập cửa dồn dập có tiết tấu.

Lâm Thiển Tiếu vuốt nhẹ mái tóc xoăn, thẳng lưng, đoan trang bước đến mở cửa.

Ở ngoài cửa, một người đàn ông trẻ tuổi mặc đồ tây đang đứng đó. Có năm sáu vệ sĩ mặc đồ đen, cao lớn ở phía sau ánh ta.

Lâm Thiển Tiếu đánh giá những người ngoài cửa.

Mấy người ở ngoài của cũng đang đánh giá cô.

Khi Lâm Thiển Tiếu chuẩn bị đóng cửa lại. Người đàn ông trẻ tuổi ở ngoài mỉm cười, gọi:

“Phu nhân.”

À, là người của nhà mình.

Cánh tay đang bám chặt lấy tay nắm cửa của Lâm Thiển Tiếu thả lỏng.

Cô vừa mới xuyên vào đây, ký ức trong đầu vẫn còn rất loạn. Khi nghe thấy người đàn ông trẻ tuổi trước mặt gọi cô là phu nhân, lại nhìn khuôn mặt phúc hậu, vô hại của anh. Cô lập tức nhớ đến trợ lý đặc biệt - Cao Thần của ông chồng phản diện

Cái tên Cao Thần này có nhan sắc đẹp đẽ, tình xảo, nhìn có vẻ là một người đơn thuần, ôn hoà, phúc hậu và vô hại. Thật ra, thiết lập nhân vật của anh ta chính là bánh trôi nhân mè đen.

Sau khi, chủ cơ thể bị đưa vào bệnh viện tâm thần, phải ủy khuất mà chịu đựng tra tấn đến mức tự sát. Mỗi lần như vậy, khuôn mặt anh ta nở một nụ cười, gọi bác sĩ đến chữa trị cho cô. Cho đến khi cơ thể của nguyên chủ lành lặn trở lại thì tiếp tục tra tấn……

Nghĩ đến việc đấy, Lâm Thiển Tiếu cảm thấy cả người đều lạnh run, lùi nửa bước về phía sau, cố gắng bình tĩnh, hỏi: “ Anh đến chỗ này có việc gì?”

Cao Thần nở nụ cười ấm áp “ Tôi đi cùng với…… Trùng hợp lại đến khách sạn này khảo sát, thì thấy phụ nhân ở tầng dưới đang cùng một người đàn ông khác vào khách sạn…Vì sợ phu nhân gặp vấn đề gì bất lợi, cho nên tôi lên đây nhìn thử.”

Lâm Thiển Tiếu tỏ vẻ bản thân mình không để ý, vuốt nhẹ mái tóc xoăn. Thật ra trong đầu cô đang vội vàng suy nghĩ.

Khách sạn Quân Duyệt này là một trong số tài sản của Giang gia á ? Thế chẳng phải, cảnh cô ăn cơm cùng Lưu Hướng Minh , rồi bị hắn lừa đi vào phòng khách sạn, đều bị ông chồng phản diện biết hết à?

Nhưng cô nhớ rõ ràng, ở đoạn này trong truyện, không hề có cảnh Cao Thần xuất hiện.

Lâm Thiển Tiếu cố gắng nhớ lại chi tiết về cảnh này của trong cốt truyện:

Trong lòng nguyên chủ vốn ghê tởm loại đàn ông dầu mỡ như Lưu Hướng Minh, cô ấy sẽ không để mình phải chịu tủi nhục. Nhưng trong bữa tiệc, cô lại bị người đại diện ép uống rượu rồi tẩy não. Cuối cùng, cô mơ mơ màng màng cùng với Lưu Hướng Minh đi vào khách sạn.

Nếu trong câu chuyện gốc, Cao thần cũng từng xuất hiện, mà nguyên chủ lúc ấy còn đang ở phòng tắm, thì người mở cửa chắc chắn là Lưu Hướng Minh.

Cao Thần nhìn thấy người mở cửa là Lưu Hướng Minh, mà nguyên chủ thì lại ở trong phòng tắm. Dù có là tên ngốc cũng hiểu nguyên chủ muốn làm gì.

Chẳng lẽ, những bức ảnh nɠɵạı ŧìиɧ bị tuôn ra ngoài, là do người của ông chồng phản diện chụp lén?

Cũng không đúng, sau khi những bức ảnh đó bị tuồn ra. Giang phu nhân đang sống sờ sờ, bị làm cho tức đến chết.

Giang phu nhân lại là người thân mà ông chồng phản diện để ý nhất. Thậm chí, việc anh ta cùng cô ấy kết hôn cũng là vì muốn thành toàn cho tâm nguyện của Giang phu nhân.

Ông chồng phản diện hận nguyên chủ đến mức muốn hủy hoại cô ấy. Vậy nên chắc chắn sẽ không sử dụng phương pháp gây bất lợi cho mình.

“ Phu nhân à?”

Lâm Thiển Tiếu mải suy nghĩ đến thất thần, thì bị tiếng dò hỏi của Cao Thần làm cho bừng tỉnh.

Cần quái gì phải để ý đến cốt truyện, cô tự nhiên bị cho xuyên vào đây, cô mới là người bị hại!

Cô trừng mắt nhìn Cao Thần ở ngoài cửa, nói, “ Trợ lý Cao, anh đem nhiều người tới như thế là muốn bắt gian tôi hay gì?”

Cao Thần có chút sững sờ.

Lúc này, quả thật là trong lòng anh có ý định như thế. Nhưng bây giờ anh vẫn chưa tìm được chứng cứ chứng minh phu nhân nɠɵạı ŧìиɧ nên anh nhất định không thể thừa nhận.

“ Phu nhân không phải lo lắng, tôi chỉ…”