Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
- ---------------------
La Khang An nghe vậy ừm một tiếng, quay người lại chậm chạp không có động tác.
Gia Cát Man buông mâm đồ ăn, lại đi lấy bát đũa thất hắn còn không có phản ứng, xoa xoa tay, đi đến bên cạnh salon túm cánh tay hắn, dùng sức dắt.
- Đứng lên nào.
La Khang An hữu khí vô lực ngồi dậy, buồn bực ngán ngẩm thở dài.
- Cô muốn ăn, ta cũng biết, ta là người tu hành, mười ngày nửa tháng không ăn cũng không sao, cô ăn đi, không cần phải để ý đến ta.
Hắn thật không có tâm tình đi ăn mấy cái này, thậm chí không muốn nhúc nhích.
Với hắn, gần đây quá nhàm chán, thế cục hiện tại lại không thể chạy loạn khắp nơi, mỗi ngày đi làm trở về cùng nữ nhân này ở nhà, cuộc sống tạm bợ, đây là chuyện gì? Trái ngược hết với cuộc sống trước kia.
Sau chuyện tự tử, bây giờ Gia Cát Man lại giống như chuyện gì cũng không phát sinh, nhưng hắn luôn cảm giác khó chịu, tóm lại hắn đã mất đi tình thú trên người Gia Cát Man.
- Làm hai món ăn mới, nếm thử nào.
Gia Cát Man cứng rắn lôi hắn lên, kéo đến trước bàn cơm, nhấn ngồi xuống, ngồi ở một bên, nhấc đũa lấy đồ ăn cho hắn, mặt mũi tràn đầy mong đợi.
- Nếm thử xem, xem hương vị thế nào?
La Khang An phối hợp nếm nếm, khen.
- Mùi vị không tệ.
Trên thực tế chính là qua loa, mùi vị gì cũng không để trong lòng.
Gia Cát Man nhìn ra hắn đang qua loa, cắn cắn đầu đũa, hơi cúi thấp đầu, trong mắt lóe lên một tia ảm đạm, bỗng ngẩng đầu, miễn cưỡng vui cười hỏi.
- Anh là tu sĩ, làm sao chưa bao giờ nhìn thấy anh tu luyện?
La Khang An.
- Thời điểm cô thấy ta đều là đang bồi cô đi chơi nhưng thật ra ta tu luyện lúc làm việc.
Còn chưa nói xong, ánh mắt bỗng nhiên dừng lại trên màn hình ti vi, ngạc nhiên, trong mắt hiện ra cảm giác suy nghĩ xa sâu xa.
Gia Cát Man quay đầu nhìn lại, chỉ thấy kênh video đang phát ra tin tức tuần diễn sắp tới.
Khuyết Thành Thị Tấn hiển nhiên rất xem trọng đối với lần tuần diễn này, trong tờ rơi quảng cáo đã thông báo rằng sẽ có Tuyết Lan tiên tử tham gia biểu diễn, hiện giờ đang được phỏng vấn.
Tuyết Lan cũng sẽ đến? Gia Cát Man tự nhiên cô nàng bởi vì trên tường trong gian đã dán qua hình cô ta, chỉ bất quá sau khi nàng vào ở đã bóc xuống, lúc ấy La Khang An tựa hồ còn có chút không vui, quay đầu thử hỏi một câu.
- Ta đẹp hay Tuyết Lan đẹp hơn?
La Khang An thu hồi nỗi lòng.
- Trong mắt ta, nữ tử trên thế gian, cô đẹp mắt nhất.
Gia Cát Man cười một tiếng, mặc kệ đối phương nói có nói thật hay không nhưng cái miệng kia…vô cùng ngọt...
Tần phủ, trong phòng tu luyện, Tần Nghi mặc áo ngắn tu luyện xong một bộ luyện khí thuật, mồ hôi đầm đìa.
Vì thiên phú, tuy nàng không thể tiến hành tu luyện pháp lực đúng nghĩa, nhưng luyện khí thuật cường thân kiện thể bảo trì tinh lực sung túc vẫn có thể luyện tập, không có tinh lực dồi dào, sẽ không có sức nào mà làm việc.
Dùng khăn lông trắng lau mồ hôi, buông xuống, mở màn hình ti vi ra xem, cũng nhìn thấy thông báo về tuần diễn.
Nhìn thấy cảnh người dân thành Bất Khuyết nhiệt tình, Tần Nghi không khỏi nhíu mày.
Vì sao đột nhiên xuất hiện lần tuần diễn này, nàng đã nghe được đáp án, thành chủ Lạc Thiên Hà vận dụng quan hệ tranh thủ tới đây.
Bối cảnh Lạc Thiên Hà sâu cạn, trước đó không thể xác định, qua việc này để người ta xác nhận mấy phần, rõ ràng quan hệ không tệ với Tiên cung bên kia.
Phần bối cảnh bị lộ ra này để Tần Nghi nhìn trúng, chí ít,dưới cái nhìn của nàng, trong đó có lẽ ẩn giấu một ít cơ hội, mà bằng vào thực lực Tần thị hiện giờ còn không cách nào thăm dò rõ ràng mạch lạc, không dám vọng động kinh doanh, nếu không sẽ biến khéo thành vụng, việc này nhất định phải quan sát cẩn thận.
Nhưng đây cũng không có nghĩa rằng nàng tán thành việc tuần diễn sẽ xuất hiện ở đây, dưới cái nhìn của nàng, điều này có chút cao điệu.
Trên thực tế, nàng cũng không nguyện ý ngay cả việc Chu Lỵ muốn theo dõi phỏng vấn chuyện đấu thầu Cự Linh Thần, trước khi đấu thầu chưa thành công, nàng không muốn để toàn bộ Tiên giới chú ý.
Nàng trước đó một mực rất điệu thấp về sự vụ Cự Linh Thần, nếu không phải đến hạn kỳ báo danh cuối cùng để mọi chuyện không thể giấu diếm, nàng thật không muốn bại lộ.
Vì thế, nàng vất vả âm thầm dựa vào quan hệ nào đó, mượn sức bài trừ cùng nhiều chuyền khác thay đổi sự chú ý, khống chế áp lực cạnh tranh của Tần thị trên thân hai nhà Phan thị và Chu thị, nếu không các phương cạnh tranh cùng một chỗ áp bách tới, Tần thị không gánh nổi.
Dù sao, người ngấp nghé lần đấu thầu này cũng không chỉ có Tần thị, Phan thị cùng Chu thị, đối tượng đấu thầu là toàn bộ Tiên giới.
Có thể Lạc Thiên Hà không xem ra gì đối với việc Tần thị đấu thầu, từ việc để Khuyết Thành Thị Tấn theo dõi phỏng vấn có thể nhìn ra, điều này làm nàng không còn trông cậy gì vào Lạc Thiên Hà phát huy ra tác dụng của mình đối với lầm đấu thầu sắp tới, Tần thị chỉ có thể dựa vào chính mình.
Mà sự tình theo dõi phỏng vấn, nàng lại không thể làm trái ý Lạc Thiên Hà.
Nàng là người cầm lái của Tần thị, không có cách nào cũng phải tìm ra biện pháp ứng phó, binh đến tướng chắn, nước đến đất ngăn.
Điệu thấp có điệu thấp biện pháp, dưới tình huống không thể không cao điệu cũng chỉ đành cố gắng cao điệu để ứng đối, thuận nước đẩy thuyền, đẩy gia hoả La Khang An kia đi ra.
Nàng tin tưởng một vài thế lực lớn sẽ có thể điều tra rõ nội tình La Khang An, hi vọng những đại thế lực kia có thể tiếp tục coi nhẹ Tần thị.
Chính vì ứng phó, Lạc Thiên Hà bên kia lại làm ra trò xiếc cao điệu như vậy đến, thế mà giành được lần tổ chức tuần diễn tiếp theo khiến người người chú ý đến thành Bất Khuyết, còn ngại thành Bất Khuyết không đủ náo nhiệt?
Nàng có thể hiểu được ý nghĩ Lạc Thiên Hà, nhưng dưới cái nhìn của nàng, hành động của Lạc Thiên Hà quá ngu xuẩn, tựa như đang uống rượu độc giải khát.
Nhìn chằm chằm vào kênh video trên màn hình suy tư một lúc lâu sau, Tần Nghi không cách nào suy nghĩ đươc thêm, ném khăn mặt, quay người đi tắm...
Ven hồ Chu thị sơn trang, nơi Chu thị chuyên môn dùng để tiếp khách, có khách quý đến, Phan Lăng Nguyệt tới, Bành Hi tự mình nghênh đón tiếp khách.
Sau khi chào hỏi khách sáo, hai người dạo bước trong hành lang đình đài lầu các, nhìn qua có chút xứng đôi vừa lứa.
Đi chưa được mấy bước, Bành Hi đã nói vào chính đề.
- Trở về từ Tiên Đô, không có về Thiên Cổ thành mà trực tiếp đi tới đây?
Phan Lăng Nguyệt.
- Tin tức ngươi rất linh thông, xem ra đã nắm giữ hành tung của ta. Làm sao, không chào đón?
- Sao dám!
Bành Hi một câu hai nghĩa, cười nói.
- Tuần diễn tiếp theo sẽ đến Thành Bất Khuyết đã được quyết định, bằng năng lực Nhị tiểu thư, chuyện Tuyết Lan chắc hẳn cũng không cần nói nhiều.
Phan Lăng Nguyệt.
- Đã an bài Tuyết Lan tiếp nhận phỏng vấn của thành Bất Khuyết, tin tưởng La Khang An sẽ biết Tuyết Lan tới, nếu còn không được, ngươi bên kia lại dùng thêm lực, cái này đối ngươi mà nói cũng không phải việc gì khó. Chuyện Phan thị phụ, ta bên này đã thỏa hết, bộ phận Chu thị các ngươi phụ trách thì thế nào?
- La Khang An vào Thần Vệ doanh một ngày cách một ngày, nghe nói lần trước còn bị tạm dừng làm rối loạn tiết tấu ra vào vốn có, nói rõ ngày La Khang An ra vào Thần Vệ doanh quá không chắc chắn, các ngươi giải quyết như thế nào? Chuyện đã đến mức độ này, nếu không có gì ngoài ý muốn, cũng không có thời gian đợi thêm các ngươi từ từ chuẩn bị đâu.
Bành Hi.
- Cái này thì không cần lo lắng, ta đều cân nhắc đến chỗ này, cũng sắp xếp xong xuôi, nếu ngày ra vào của La Khang An có gì điều chỉnh, sau khi đội ngũ tuần diễn đến thành Bất Khuyết sẽ xảy ra chút việc ngoài ý muốn, để ngày tuần diễn dời lại thêm một ngày, cam đoan phù hợp với ngày La Khang An đi vào.
Nói rồi lấy ra một cái điện thoại di động đưa cho nàng.
- Trong này có thứ cô muốn, địa hình cùng hoàn cảnh trong Thần Vệ doanh, sau khi người tiến vào, bên trong sẽ có người tiếp ứng.
Phan Lăng Nguyệt tiếp nhận đồ vật.
- Nhanh như vậy đã phát triển người ở trong Thần Vệ doanh, tốc độ ngược lại rất nhanh, so với biểu ca kia của ngươi thì mạnh hơn nhiều.
Bành Hi không cùng nàng nhắc đến Triệu Nguyên Thần.
- Trong Thần Vệ doanh có người, nhưng địa phương cất giữ Cự Linh Thần là trọng địa, không phải ai đều có thể tuỳ tiện tiếp xúc, cho nên cuối cùng vẫn cần nhờ Tuyết Lan. bên trong đồ vật đưa cho cô đã phát họa ra phương pháp ứng biến kỹ càng hết mọi chuyện, cô bên này cần phải nắm chặt thời gian để Tuyết Lan hiểu hết rõ ràng mọi chuyện.
Phan Lăng Nguyệt gật đầu.
- Chỉ cần bên ngươi không có vấn đề, ta bên này sẽ không có vấn đề. Ta hiện tại lo lắng chính là, Tuyết Lan có phải đã bại lộ hay không, chúng ta không phải đang làm không công.
Bành Hi.
- Coi như Tuyết Lan sớm đã bị đối phương chú ý, nhất định thất bại, ta nghĩ cô cũng sẽ không để nàng khai ra Phan thị. Lo trước khỏi hoạ, coi như làm nhiều thêm một chuẩn bị cũng không có gì không tốt. Ta không quá lo lắng đối với kế hoạch của chúng ta, lo lắng chân chính ngược lại là Tần Nghi, nữ nhân này không đơn giản, dễ dàng sẽ phát sinh ra biến số.
Phan Lăng Nguyệt.
- Lo lắng cái gì, nói cụ thể một chút?