Chương 55: Lại một cú lừa

"Lần đầu tiên ta thấy lương khô ngon như vậy." Trương Hàn xé một miếng cứng ngắc lương khô bỏ vào miệng nhai, vốn dĩ khó ăn cực kỳ lại bị hắn ăn cho ngon lành.

Triệu Thiếu Kiệt ngồi ở một bên gặm lương khô, nói:"Ngon là đúng rồi, nhịn đói đều gần 1 tuần ăn cái gì cũng thấy ngon a."

"ăn nhanh, ăn nhanh, việc chính còn đợi làm đây." Liễu Như Mộng đứng ở một bên thúc giục.

Một lúc sau, Trương Hàn và Triệu Thiếu Kiệt đã lót dạ xong.

Liễu Như Mộng gật gật đầu nói:"Đi theo ta."

Sau đó nàng thuần thục luồn qua các kệ sách mà dẫn đường cho hai người.

Thực ra là Liễu Như Mộng nàng trước đó khi cả hai người Trương Hàn ngất xỉu thì đã khám phá hết cái này tầng hai.

Trương Hàn và Triệu Thiếu Kiệt đi theo, không biết đi qua bao nhiêu cái kệ sách thì đã tới nơi.

Chung quanh kệ sách cách nhau khá xa, chừa lại một khoảng trống rất lớn, mà ở giữa lại có một cái đường hầm, nhìn qua có vẻ như hướng xuống tầng ba.

Trương Hàn đánh giá chung quanh, có chút bất mãn nói:"Mặc dù biết xây lăng mộ thì cần tối với âm u một chút nhưng cái này cũng hơi quá đáng a!"

Nói thật là từ đầu khi bước vào tầng một tới giờ hắn chưa từng thấy cái gì điểm sáng hay ngọn lửa gì cả, tất cả mọi thứ tối om như mực, nếu không phải con mắt của Tu Luyện Giả nhìn vào ban đêm vẫn được, không thì hắn nghi ngờ chính mình tầng một đều đi không qua.

Liễu Như Mộng đánh giá Trương Hàn một chút sau đó nói:"Ngươi không biết dùng trong thân thể cái kia ngọn lửa?"

"Nha!" Trương Hàn như nhớ lại cái gì, kinh ngạc thốt lên một cái, lòng bàn tay từ từ cháy lên ngọn lửa.

Chung quanh âm u khí tức lập túc biến mất, nhưng ngọn lửa chập chờn chiếu sáng cũng không nhiều lắm.

Trương Hàn:"Đại tỷ! ngươi đi đầu đi."

Liễu Như Mộng nhún vai bước xuống đường hầm.

Đường hầm chiều rộng chỉ có thể chứa được một người đi, hai người thì gần như là bất khả thi.

Trương Hàn tiếp sau liền đi theo, còn Triệu Thiếu Kiệt thì bọc hậu.

Càng đi sâu, Trương Hàn cảm thấy không khí nhiệt độ càng hạ xuống, Thú Hỏa độ sáng cũng không mạnh bằng tầng hai, thậm chí là Thú Hỏa độ lớn cũng càng ngày càng bé.

"Các ngươi có cảm thấy lạnh không?" Triệu Thiếu Kiệt bên cạnh có vẻ cũng cảm thấy như vậy.

"Lạnh." Trương Hàn đáp.

Liễu Như Mộng vẫn tiếp tục đi, nàng nói:"Cái này là do Địa Hỏa."

Trương Hàn nghi ngờ hỏi:"Địa Hỏa?"

"Đúng vậy là Địa Hỏa, có nhớ ta từng nói nơi này có chứa Quỷ Hỏa không?" Liễu Như Mộng nói:"Quỷ Hỏa cũng tính là một loại Địa Hỏa, Cực Âm chi địa có khả năng sinh Ma Hỏa, Quỷ Hỏa là một trong nhưng loại Ma Hỏa."

Trương Hàn cảm thấy trong lăng mộ bỗng dưng có chút quỷ dị, liền hỏi:"Cái kia cường giả khi xây lăng mộ ở chỗ này, thì cũng phải biết phân biệt thuộc tính Địa Hỏa chứ? Ít nhất thì phong thủy thuật cũng phải biết sơ sơ?"

Liễu Như Mộng gật gật đầu:"Khi các ngươi vào đây ta có nghe các ngươi nói hắn dùng Địa Hỏa trấn thi để không cho thi biến xảy ra, thực ra còn có cách nghĩ thứ hai là hắn muốn thi biến để sống ra đời thứ hai."

Triệu Thiếu Kiệt biến sắc nói:"Nếu như hắn thoát ra khỏi đây thì sẽ biến cả mảnh đất này thành hung địa?"

"Ma Đạo Thượng Cổ một trong những thủ đoạn, Quỷ Sát Thi." Liễu Như Mộng từ từ nói:"Dùng Quỷ Hỏa thẩm thấu vào Thi thể sau khi chết, đợi ngày trùng sinh thành công, vạn dặm chỉ còn cỏ khô."

Trương Hàn như nhớ lại cái gì, sắc mặt có chút quái dị lại gần Liễu Như Mộng sau đó nói nhỏ:"Ngươi lúc kia không phải còn xem thường người ta các thứ sao? Cái gì tưởng Quỷ Hỏa là bình thường Địa Hỏa dùng để trấn thi nên mới xây lăng mộ, sau bây giờ lại cua gắt thế."

"Ta lúc đầu là quên~" Liễu Như Mộng nháy nháy mắt nói.

Trương Hàn trợn mắt, ngươi cái này quên đều có thể chết người a!

"Tốt! Tới nơi rồi!" Liễu Như Mộng nói.

Không hề để ý lại đi hết cái này đường hầm, Trương Hàn nhanh chóng bước ra sau đó nhìn xem cảnh vật chung quanh như thế nào.

Ân, một trăm linh tám cái quan tài được xếp ngay ngắn tạo thành một cái kì quái vòng tròn, những này quan tài là dựng đứng, nắp quan tài không có, nhìn rõ bên trong là những thi thể già trẻ không đồng đều, nam nữ đều có.

Những này thì thể không biết ở đây đã bao lâu nhưng thân thể lại không hề có tí nào thối rữa dấu vết, chỉ có điểu cả thân thể đều xám trắng tái nhợt một mảnh, uhm thi thể mà~

Trương Hàn tự giác hạ giọng nói:"Ngươi lên phía trước rải độc gϊếŧ chết những cái này Cương Thi a Đại tỷ."

Liễu Như Mộng không tình nguyện trợn mắt một cái nhưng vẫn cầm lấy lọ thuốc đen từ tay Triệu Thiếu Kiệt sau đó liền đi lên.

Nàng thậm chí không cần dùng chân, trực tiếp lơ lửng bay lại gần từng cái thi thể dùng ngón tay đã chấm một ít bột thuốc màu đen ấn nhẹ vào mi tâm của những này Cương Thi.

Những Cương Thi khi bị dính bột thuốc đen trực tiếp bị tan thành thi nước, hôi thối kinh người.

Khi Liễu Như Mộng nàng ta gϊếŧ con thứ 36 Cương Thi, thì toàn bộ Cương Thi còn lại tự động hóa thành cát bụi, xương khớp đều không thèm gãy, da thịt còn không có nứt liền hóa thành một nhúm cát trong chiếc quan tài.

Trương Hàn nhìn những này cảnh tượng khóe miệng run run, hắn nói thầm:"Chỉ có nhiêu đây a?"

Triệu Thiếu Kiệt tiếp lấy lọ thuốc Liễu Như Mộng đưa, trợn mắt nhìn hắn nói:"Ngươi còn muốn gì a? Đánh nhau sống chết vối nó?"

"Khục! Ta chỉ là có chút bất ngờ, sau những gì trải qua lại không ngờ nó lại dễ dàng như vậy" Trương Hàn ho khan một tiếng nói.

Triệu Thiếu Kiệt bĩu môi không nói gì, hắn cũng thật là có chút khó tin cái này tầng ba lại dễ dàng như vậy.

Liễu Như Mộng cười nói:"Không phải là dễ, mà là cái này độc có chút mạnh. Đối với các ngươi những cái này tu vi thấp người, thì chỉ cần một hạt thôi cũng đủ để quy thiên."

"Bất quá đáng tiếc là cái này độc dược đối với tu vi cao cũng không có mấy tác dụng, với cái này lượng thì chả làm được gì nhiều."

Liễu Như Mộng có chút đáng tiếc, cái này độc vốn dĩ rất mạnh, nhưng mà cái rất mạnh độc dược đó nàng đều ăn hết rồi, cái này còn lại là độc dược cặn bã mà thôi.

Trương Hàn nói:"Được rồi, đi xem thử tầng 3 có cái gì đồ vật."

Cả hai người một quỷ gật đầu, sau đó tự giác chia ra tìm kiếm.

Trương Hàn đi một hồi thì thấy có Hoàng Kim Quang Đoàn lấp lóe, cơ duyên đây a~

Hắn ánh mắt sáng lên, chạy nhanh chạm vào này Hoàng Kim Quang Đoàn.

Một loạt hình ảnh xuất hiện trong đầu hắn, sau đó Trương Hàn nhanh chóng gọi Triệu Thiếu Kiệt và Liễu Như Mộng tụ họp.

Còn vì sao không nuốt riêng? Toàn bộ đều do cái kia quái quỷ khế ước a!

Trương Hàn sau đó liền đạp nhẹ xuống một hòn đá bình thường lại không thể bình thường hơn, nhưng khi đạp lên lại không bình thường vì nó vốn dĩ không bình thường.

Rắc rắc!! Rầm rầm!!

Dưới đất truyền ra tiếng cơ quan hoạt động, sau đó mặt đất từ từ chia ra làm hai, một cái cầu thang dẫn xuống dưới xuất hiện.

Trương Hàn ba người nhanh chóng đi xuống dưới, đến lúc nhìn thấy cảnh tượng phía dưới Trương Hàn có loại nhồi máu cơ tim xúc động.

"A!!!" Trương Hàn thống khổ phát ra từng tiếng như con tim vỡ vụng khi bị crush từ chối.

Triệu Thiếu Kiệt đứng ở một bên cũng có loại kia muốn thổ huyết cảm giác.

Ân, đúng là bảo khố, nhưng mà khâu bảo quản có chút sai a! Linh Dược thì bị khô héo, Linh Khí bên trong thậm chí là bằng không! Đan Dược đều thành bụi! Rồi đây là Khoáng Thạch hay là đá cuội a!

Liễu Như Mộng không biết từ khi nào đã nhào vào bên trong đống đồ bới móc, một lúc lâu sau nàng lao ra nói:"Đây rôi!"

Trương Hàn nghe vậy thì có chút kinh ngạc nhìn nàng, hoặc là nói nhìn trên tay nàng chiếc nhẫn......