Quỷ khí bức người, âm tàn ớn lạnh hơi thở làm cho 2 người không thể rét run.
Quỷ trảo trực tiếp đập nát chiêu thức của hai người rồi công thẳng vào thân thể hai người.
Bành!
Trương Hàn trực tiếp bị đập bay rơi thẳng xuống đất, máu me đầm đìa, cả cơ thể không có chỗ lành lặn.
"Phốc!"
Trương Hàn thổ huyết, ngẩng đầu nhìn xem Triệu Thiếu Kiệt tình trạng thế nào, thì bông dưng tầm mắt có vật gì đang đâm thẳng tới.
"Thảo!"
Bành!
Trương Hàn lại tiếp tục bị đâm bay lộn nhào, trên người hắn còn nằm đang thổ huyết Triệu Thiếu Kiệt.
"Không ngờ Dẫn Khí Bát trọng lại kinh khủng như vậy." Trương Hàn nhìn trước mặt mình Lệ Quỷ cười thảm.
Lệ Quỷ lúc này nhào thẳng tới Trương Hàn hai người, không cho Trương Hàn cơ hội nghĩ cách.
"Gào!!"
Nó tiếp tục một cái Quỷ Trảo tiến tới.
"Triệu Thiếu Kiệt, Hư Kính đâu? Sao không nhanh lên dùng?!" Trương Hàn sửng cả da đầu nhìn Triệu Thiếu Kiệt không nhịn nổi hét lên.
"Ngươi nghĩ ta không muốn dùng? Hư Kính đang hồi phục bên trong, không đến 1,2 tuần là dùng không được!" Triệu Thiếu Kiệt cười khổ nói.
"Vậy ngươi còn có cái gì bảo mệnh thủ đoạn hay không?"
"Hết!" Triệu Thiếu Kiệt từ từ phun ra một chữ.
Nghe thấy Triệu Thiếu Kiệt câu trả lời, Trương Hàn khóe miệng run run, ngươi cũng không cần nói tuyệt vọng như thế thêm hai ba từ không được sao?
Quỷ Trảo rốt cuộc tới chỗ hai người, trong lúc hai người nói chuyện thì ánh mắt của Lệ Quỷ càng tỏ ra hung lệ.
"Gào!!(Đôi cẩu nam nam! Sắp chết còn tú ân ái! Chịu chết đi!!"
Lệ Quỷ nô hống, tiếng hống tràn ngập vị chua và sự cô tịch~
Bành!
Thế là Trương Hàn, Triệu Thiếu Kiệt lại tiếp tục bay~
"Phốc! Ngươi đại gia, không đợi cho bọn ta nói xong một câu được không?!"
Trương Hàn nhìn Lệ Quỷ hét lên, lúc này hắn cũng xem như từ bỏ, thật sự là tuyệt vọng.
Con Lệ Quỷ trước mặt đối với hắn mà nói gần như là không có nhược điểm, mặc dù sợ ánh sắng với Cực Dương chi lực nhưng mấu chốt là lúc này cả hai hắn đều không có.
Cái gì ngươi nói hắn có Thú Hỏa? Làm ơn cả hai cách nhau Lục trọng thiên đánh thế nào....Còn nói tại sao không dùng độc? Nó nuốt Trương Hàn một khối thịt lớn tới bây giờ còn sống nhăn răng kia kìa.
"Haiz, không ngờ tuổi đời ta còn trẻ như vậy thì đã chết rồi, thôi dù gì thì cũng có người đi chung xuống uống trà!" Trương Hàn nhìn Triệu Thiếu Kiệt ý vị thâm trường nói.
"Ai đi cùng ngươi xuống uống trà! Đừng có tự mình nâng cao, ta cảm thấy mời ngươi đi thám hiểm mê cung cùng là một sai lầm." Triệu Thiếu Kiệt khẽ gắt Trương Hàn.
"Này, Thiếu Kiệt ngươi cảm thấy không khí có mùi chua không?" Trương Hàn quái dị hỏi.
"Ngươi cũng cảm thấy?" Triệu Thiếu Kiệt kinh ngạc nhìn Trương Hàn.
"Gào!(Cẩu nam nam các ngươi lại tiếp tục xem thường ta!"
Lệ Quỷ lúc này tức a, từ khi nó có Linh Trí thì ở mê cung chỉ có một số khủng bố tồn tại mới khiến nó cụp đuôi mà làm quỷ, còn lại thì nó hoành hoành bá đạo, từ khi nào bị sỉ nhục như thế.
Khí thế xung quanh bốc lên, Quỷ khí âm trầm, khóc thét âm thanh quanh quẩn, đặc biệt là nó chua a~
"Mùi giấm chua này càng ngày càng nồng hậu." Trương Hàn dùng mũi ngửi ngửi thì nhíu mày nói.
"Đồng ý." Triệu Thiếu Kiệt gật đầu.
Ầm!
Một cái Quỷ Trảo đập vào ngực hai người, nhất là Trương Hàn khối thịt mới lành lại bị móc ra.
Bành!
Hai người té xuống đất thì lại tiếp tục thổ huyết.
"Thiên Tàn này, ngươi có cảm thấy hình như nó có chừa lại lực lượng không? Ta cảm thấy hình như nó đang muốn đùa chết hai ta." Triệu Thiếu Kiệt chùi khóe miệng huyết cười nói.
"Ta càm thấy ngươi bị nó bỏ qua! Nó rõ ràng đang tập trung chiếu cố ta! này ngươi xem." Trương Hàn cười nói, rồi sau đó vạch ra ngực của mình vết thương.
"Kinh như vậy ngươi cũng dám đem ra cho người khác xem, uống vào rồi che lại đi." Triệu Thiếu Kiệt dùng ngữ khí ghét bỏ nói rồi đem một loại cầm máu dược tán đưa cho Trương Hàn.
"Xùy có như vậy cũng thấy tởm." Trương Hàn nghe vậy thì nhe răng cười.
Hai người cười cười nói nói như là đang ở trong nhà mình vui vui vẻ vẻ nói chuyện không có tí giác ngộ đang kề bên tử vong làm cho Lệ Quỷ bên kia lại nộ khiếu một lần nữa.
"Gào!!!(Cẩu nam nam! Ta lần này sẽ không tha cho các ngươi!!)"
Lệ Quỷ nhào vào đánh thẳng tới hai người.
Thời gian cứ trôi qua, Lệ Quỷ vẫn không lựa chọn gϊếŧ chết hai người, mà là từ từ dằn vặt tra tấn hai người.
Nhất là Trương Hàn, hắn thế nhưng là đối tượng trọng điểm chiếu cố của Lệ Quỷ, đánh gãy xương rồi hồi phục thì tiếp tục đánh gãy, da thịt bị nó từng chỗ đều ăn qua rồi hồi phục rồi lại bị nó tiếp tục móc ra ăn tiếp, nhất là khuôn mặt xém bị nó cào hủy 2 lần có thể nói là Trương Hàn trực tiếp trong thời gian này bị chỉnh cho dục tiên dục tử~
Đặc biệt thêm một chuyện chính là hắn thế nhưng bị đánh trực tiếp lên Dẫn Khí Tam trọng Sơ kỳ.
Đúng vậy chính là Dẫn Khí cảnh Tam trọng thiên! Dược hiệu của Thực Cốt Linh Quả ẩn trong cơ thể Trương Hàn trực tiếp bị Lệ Quỷ đánh cho chảy dài hết cả cơ thể.
Trong thời gian này hắn có thể nói là đau sướиɠ lẫn lộn.
"Thảo! Ta nói ngươi đừng có đánh mặt!"
Trương Hàn lúc này đang bị Lệ Quỷ đè lên đánh thẳng vào khuôn mặt, cả khuôn mặt vốn là anh tuấn bức người giờ thì cứ như đầu heo.
Triệu Thiếu Kiệt thì không thể chịu nổi bị Lệ Quỷ giày vò thế nên bị Lệ Quỷ bỏ qua, hắn đang ở bên cạnh chữa thương rồi nhìn Trương Hàn bị Lệ Quỷ treo lên đánh.
Trương Hàn lúc này thực sự muốn hét lên:"Ngươi đây là phân biệt có biết không! Mọi người phải cùng nhau hưởng thụ mới là vương đạo, đừng chỉ có đánh ta mà là hãy đánh thếm hắn!"
Triệu Thiếu Kiệt lúc đầu chỉ chịu nổi Lệ Quỷ 3,4 lần tàn phá thế là không chịu nổi bị Lệ Quỷ cho bỏ qua, thế nhưng là hắn cũng trực tiếp lên Dẫn Khí Nhị trọng Đỉnh Phong.
Không biết có phải hay không chơi chán mà Lệ Quỷ không tiếp tục đánh Trương Hàn nữa mà là từ từ lơ lửng lên không trung, hai bên Quỷ Trảo hiện ra dầy đặc Quỷ Khí.
"Gào!(Không tiếp tục cùng các ngươi chơi!)"
"Hô, rốt cuộc thì cũng kết thúc!" Trương Hàn và Triệu Thiếu Kiệt cùng nói, trong ánh mắt đều tràn đầy một loại đối với thế gian luyến tiếc.
Lúc này nếu như không có kỳ tích thì hai người chết chắc, hai người đối với cái cũng có một loại chết lặng cảm giác.
Bị giày vò không biết bao lâu cũng làm cho hai người có một loại cảm giác chết lặng đối với tử vong.
"Gào!"
Lệ Quỷ nộ khiếu rồi quăng xuống hai cái Quỷ Tráo về phía Trương Hàn, Triệu Thiếu Kiệt.
Quỷ Trảo tới gần người, Trương Hàn và Triệu Thiếu Kiệt đều nhắm mắt lại như có một loại nhận mệnh giác ngộ.
Quỷ Trảo gần đầu, trong cơ thể hai người thoáng có lực lượng gì đó rung động lên như muốn đi ra ngoài rồi lại im lặng.
"Xùy, ngươi cái Lệ Quỷ Bát trọng lại cứ thích ức hϊếp một cái Dẫn Khí Tam trọng cùng với một cái Dẫn Khí Nhị trọng."
Bỗng nhiên có một giọng nói êm tai nhưng lại có một loại âm trầm quỷ khí vang lên, sau đó Quỷ Trảo thế là biến mất.
Nhìn trước mặt mình một cái Lệ Quỷ mặc huyết y, Trương Hàn cười một cách quẵn bách cả khuôn mặt đều xanh nói: "Đại tý, ta ngươi lại gặp mặt."