Chương 49

Bùi Dực nhìn cô bé nhỏ dưới thân thì hơi bất đắc dĩ, nàng rõ ràng cũng có cảm giác, nếu không sẽ không chảy nhiều nước như vậy.

Nhưng vì sao nàng kháng cự chuyện phòng the với hắn như vậy chứ?

Bùi Dực cúi người dựa sát vào bên tai Thẩm Diên, hắn ngậm lấy vành tai mượt mà nhỏ nhắn của nàng, cẩn thận mυ"ŧ vào, giọng nói khàn khàn mê hoặc: "Diên Diên của ta, vì sao không cho phu quân đi vào? Phu quân sẽ làm cho nàng rất thoải mái."

Làn da bên tai mỏng và mẫn cảm, hơi thở ấm áp của hắn phun ở nơi đó, ngứa ngáy, Thẩm Diên hơi khó chịu mà vặn vẹo cổ.

Nàng nhớ rõ lần trước, Bùi Dực cũng nói nhẹ nhàng nhưng sau khi cấy vào thì không màng cảm thụ của nàng, mạnh mẽ cày cấy, chơi nàng đến mức phía dưới sưng đỏ, hai chân run lên, ngay cả đi đường cũng khó khăn.

Trong lòng Thẩm Diên vô cùng căm phẫn, nàng sẽ không tin tưởng chuyện hoang đường của người đàn ông này nữa.

Nàng đẩy ngực hắn ra, nói bằng vẻ mặt ghét bỏ: "Ngài không phải phu quân của ta, chúng ta đã không có quan hệ. Hơn nữa, kỹ xảo chuyện phòng the của ngài rất tệ. Mỗi lần quan hệ với ngài, ta đều không thoải mái chút nào. Ngoại trừ đau, cảm giác gì cũng không có."

Vẻ mặt ham muốn của đột nhiên hơi hậm hực.

Mỗi lần khi hắn cắm vào thì bị lối giữa nóng ẩm bao bọc chặt lấy, chỉ muốn cọ xát chuyển động trong cơ thể nàng.

Đút vào càng sâu, bên trong càng chặt, kɧoáı ©ảʍ càng mãnh liệt hơn.

Hắn thoải mái không cách nào tự khống chế được, chỉ muốn nhiều lần đều cắm vào chỗ sâu nhất, va chạm cái miệng nhỏ kia.

Banner cv timviec

Hắn bị cái miệng nhỏ kia quấn lấy thật sự thoải mái, hắn cho rằng Thẩm Diên cũng thoải mái nên đè Thẩm Diên không ngừng cày cấy.

Kiếp trước, sau khi Thẩm Diên qua đời, lúc hắn bị kí©h thí©ɧ sẽ ngầm xem chút xuân cung đồ, hoặc là diễm tình thư tịch rồi thủ da^ʍ với bức hoạ của Thẩm Diên.

Xem nhiều xuân cung đồ và thư tịch, hắn mới biết được cách bản thân đã từnglàm trong chuyện phòng the là sai lầm. Phụ nữ yêu cầu âu yếm ở chuyện phòng the, lực đạo vừa phải mới có thể khiến các nàng đạt được kɧoáı ©ảʍ. Tiểu nhan chế làm

Mà việc mãnh liệt đâm vào sẽ chỉ khiến phía dưới các nàng đau, kɧoáı ©ảʍ giảm dần.

Rất nhiều thứ, đều là sau khi Thẩm Diên qua đời, hắn mới học được.

Nhưng Thẩm Diên không còn phúc để hưởng thụ, hắn hiểu được quá muộn màng.

Bùi Dực ảo não nhìn Thẩm Diên, hắn hôn lên cái miệng nhỏ của nàng, dịu dàng dỗ nàng: "Ta sai, là ta không tốt. Sau này ta sẽ sửa, nàng không thoải mái thì ta dừng lại, về sau không bao giờ làm nàng đau nữa."

"Ưʍ... Ta sẽ không tin ngài đâu, ngài buông ta ra." Thẩm Diên tiếp tục đẩy ngực Bùi Dực ra.

Hai người xô đẩy lôi kéo một lát, vặn vẹo giãy giụa thì vật nam tính sưng to cứng rắn của hắn theo d*m thủy trơn trợt cắm vào một đoạn nhỏ.

"Ưʍ..." Thẩm Diên cứng người không dám động đậy nữa, vật cứng nóng bỏng kia nóng đến mức hoa huy*t nàng co rụt lại. Thậm chí nàng có thể cảm giác được gân xanh trên cây hàng đang nhô lên đang đập âm ỉ.

"Hừ... Thật chặt..." Bùi Dực cuối cùng cũng cắm vật nam tính sưng đau. Thẩm Diên hóp bụng lại như cũ cắn chặt gậy th*t, quấn lấy khiến hắn vừa đau vừa sảng khoái.

Hắn thở gấp, ấn hai chân của Thẩm Diên rồi cong eo tiếp tục đẩy vào trong. Vật nam tính thô dài đẩy ra tầng tầng thịt mềm căng mịn, hoàn toàn đi vào hoa huy*t từng chút.

Thẩm Diên có thể cảm giác được vật kia của hắn khiến người ta sợ hãi càng cắm càng sâu. Nàng sợ làm đau đứa bé trong bụng nên khóc kêu lên: "Hu... Đừng tiến vào, ta sợ đau..."

Vừa nghe nàng khóc, Bùi Dực lập tức dừng động tác cắm vào lại.

"Đừng sợ, ta không đi vào." Hắn lùi về phía sau một chút, kéo thịt mềm bám vào người đặt ở cửa động, rút ra gậy th*t ướt dầm dề.

Thẩm Diên mới vừa nhẹ nhàng thở ra thì Bùi Dực đã tiến về trước, phụt một tiếng, súng ống thô dài lại hoàn toàn đi vào nửa thanh.

"Huhu... Ngài gạt người..." Thẩm Diên giơ nắm đấm nhỏ vào l*иg ngực rộng lớn của hắn, lên án hắn không giữ lời hứa.