Bùi Dực cố gắng nhớ lại những hình ảnh rời rạc hiện lên trong đầu, hắn tựa như nhận ra một chút hận thù từ trong ánh mắt của Thẩm Diên.
Nếu là Thẩm Diên kiếp này, hẳn là nàng sẽ không hận hắn.
Suy cho cùng, trước khi sinh con, ngoại trừ thái độ lạnh nhạt với nàng một chút thì hắn cũng chưa làm qua chuyện gì có lỗi với nàng.
Trừ phi nàng cũng trùng sinh.
Trong lòng Bùi Dực đột nhiên hơi hoảng loạn, Thẩm Diên chắc chắn là nhớ rõ lúc trước khi sinh, hắn nói qua mấy câu bậy bạ kia cho nên ghi hận hắn đây mà.
Hắn vốn đang thấy may mắn vì bản thân đã sống lại kiếp này, mà mọi thảm kịch còn chưa xảy ra. Hắn có thể đối xử với nàng thật tốt, tốt với nàng, làm nàng vui vẻ, khiến nàng rất nhanh lại yêu hắn.
Hơn nữa, hắn cũng sẽ không cần con.
Như vậy, đời này, bọn họ có thể sống hạnh phúc bên nhau.
Nhưng nếu Thẩm Diên cũng trọng sinh, nàng nhất định hận hắn đến chết, sao có thể còn nguyện ý ở bên cạnh hắn.
Bùi Dực hơi đau khổ rời khỏi phòng Thẩm Diên.
Hắn phái người đi mời đại phu lại đây, nghiệm xem cái gói thuốc kia có tác dụng gì.
Đại phu cẩn thận xem rồi nói: "Hồi tướng gia, phương thuốc này chủ yếu là một ít toái cốt tử, xạ hương, hoa hồng Tây Tạng, uống sau khi thực hiện chuyện phòng the có hiệu quả tránh thai."
Tránh thai?
Sắc mặt Bùi Dực âm trầm nhìn chằm chằm đống thuốc bắc kia, chỉ cảm thấy trong lòng bi thương.
Tuy rằng kiếp này hắn không muốn có con, nhưng hắn không muốn với Thẩm Diên không muốn sinh cho hắn là hai chuyện khác nhau.
Nàng vậy mà hận hắn, hận đến mức tình nguyện uống canh tránh thai cũng không muốn mang thai con hắn sao?
Khi Bùi Dực đang đau lòng thì mã phu đã trở lại, hắn ta tiến lên bẩm báo: "Tướng gia, nô tài đi tra xét, di nương ở Kinh châu ngoại trừ Nhị di thái ở nhà họ Thẩm ra thì không có thân thích. Thẩm Nhị di thái nói di nương chưa về qua nhà, hỏi người gần đó, cũng nói không thấy di nương trở về."
Bùi Dực đỡ trán, hắn phất phất tay với mã phu, thất vọng nói: "Đi xuống đi, gọi quản gia tới."
Chỉ lát sau, quản gia tới, lão cung kính nói: "Tướng gia, ngài tìm nô tài, có gì căn dặn?"
"Đi tìm người vẽ chân dung của di nương, phái người đi tìm tung tích của di nương. Còn nữa, lấy danh nghĩa của ta liên hệ quan phủ, bảo bọn họ phái ra nhiều nhân lực, dùng hết khả năng đi tìm di nương, cho dù đều lật tung toàn bộ Kinh Châu cũng phải tìm ra nàng." Bùi Dực trầm giọng nói.
Vô luận, nàng chạy đi nơi đâu thì hắn cũng sẽ tìm nàng trở về.
Đó là người mà hắn tâm tâm niệm niệm suốt 50 năm, sao có thể bằng lòng để nàng ra đi như thế này?
Bùi Dực là Thừa Tướng đương triều, cũng là ân nhân cứu mạng của Thánh Thượng, các quan lớn cũng cho hắn mặt mũi, phối hợp với gia đinh của Bùi phủ lục soát điều tra ở Kinh Châu trong 10 ngày.
Nhưng vẫn không tìm thấy bóng dáng Thẩm Diên như cũ.
Bùi Dực cảm thấy nếu Thẩm Diên không ở Kinh Châu thì chính là đã sớm rời thành.
Nơi tìm kiếm cố gắng tìm kiếm ở các trạm kiểm soát cách xa thành.
Bùi Dực phái người đến hỏi thăm gia đình trước kia làm việc ở Thẩm phủ, biết được ngày Thẩm Diên rời đi thì mặc một thân nam sam màu xanh ngọc, buộc tóc lên, khuôn mặt tuấn tú.
Bùi Dực ra lệnh cho họa sư vẽ ra Thẩm Diên nữ giả nam trang, phái người cầm bức chân dung của nàng lần lượt dò hỏi ở các điểm rời thành chính một tháng rưỡi trước có gặp qua thiếu niên tuấn tú này hay không.
Năm ngày sau, cuối cùng cũng tìm được chút tung tích.
Có một xa phu của một lái buôn nói một tháng trước thiếu niên này thuê ông một chiếc xe ngựa, đi theo toàn bộ thương đội về phía nam.
Bùi Dực tiếp tục đề ra nghi vấn hỏi Thẩm Diên đi nơi nào phía nam.
Xa phu kia nhớ lại rằng bởi vì toàn bộ thương đội có quá nhiều người, cũng có những người bình thường khác đang đi về phía nam và cũng có một số người đã chuyển đội đi nơi khác. Gã không nhớ rõ lắm là Thẩm Diên đi Quỳnh Hải hay là đi Nam Dương.
Hai ngày này Bùi Dực đã xem xét nghiêm túc gia phả gia tộc của Thẩm Diên một lần, hắn phát hiện cha Thẩm là con trai độc nhất, Thẩm Diên vốn không có cô.
Nếu lúc trước nhà họ Bùi quan tâm Thẩm Diên nhiều thêm một chút thì chắc chắn biết nàng đang nói dối vào một tháng rưỡi trước.
Nàng vốn dĩ không có cô thì đi thăm người thân cái gì.
Này cũng trách hắn, không quan tâm đến Thẩm Diên, trong nhà nàng có mấy người thân cũng không biết.
Sau khi xem xét gia phả của Thẩm Diên trong mấy ngày qua, Bùi Dực phát hiện nguyên quán của mẹ Thẩm là Nam Dương.
Khả năng cao là Thẩm Diên chạy đến quê nhà mẹ nàng, đến cậy nhờ thân thích rồi.
Bùi Dực phái người thu dọn xong bọc hành lý, chuẩn bị xe ngựa, ngày hôm sau hắn mang theo tùy tùng đi về phía nam.
Bởi vì muốn sớm gặpThẩm Diên, hắn thường xuyên đi không ngừng nghỉ, buổi tối ít có thời gian nghỉ ngơi. Hành trình 15 ngày ban đầu bị hắn rút ngắn chỉ mất mười ngày là đến Nam Dương.