Chương 26

Đàn ông thường có ham muốn chiến thắng và lòng tự trọng trên giường, họ thích nghe những lời tốt đẹp trên giường, cho dù hắn không có tình cảm gì với người phụ nữ này.

Bùi Dực thấy Thẩm Diên không lên tiếng thì lập tức hơi không được vui, chẳng lẽ người phụ nữ này không hài lòng với biểu hiện của hắn ở trên giường sao?

Các vị đại nhân trong triều ngẫu nhiên cũng có hơi không đứng đắn, Bùi Dực đã từng nghe mấy vị đại nhân thích ăn chơi đàng điếm thảo luận qua, phụ nữ ấy mà đều thiên vị đàn ông thô to kéo dài.

Bùi Dực tự nhận mình đã đủ thô dài, luận về độ kéo dài, ngoại trừ lần đầu tiên hơi nhanh ra thì hắn đều tiến rất xa ở hai lần sau.

Bùi Dực không chịu thua bèn kéo người nàng dậy, nâng cái mông nàng lên thật cao.

Hắn nhún phần eo, đẩy hông về phía trước một cách mãnh liệt, qυყ đầυ to lớn ép chặt vào cửa động.

Bùi Dực thẳng lưng dùng sức thọc về phía trước, tựa như còn muốn xuyên càng sâu hơn.

"A a... Ưʍ... Cuối cùng... Đừng vào nữa... Hu hu..." Thẩm Diên đau đến mức lưng cong lên theo phản xạ, cơ bụng rắn chắc của hắn khiến hai chân nàng run lên. Nàng nhíu chặt mày, cắn môi dưới, khóc lóc cầu xin thương xót.

Bùi Dực dồn dập thở hổn hển, trên người mồ hôi nóng đầm đìa, cái miệng nhỏ bên dưới của nàng vừa ướt vừa chặt, phần thịt mềm ép chặt nguyên vật nam tính thô dài, cắn hắn rất thoải mái.

Hắn đong đưa phần hông, tàn nhẫn dồn sức đẩy vào, nhiều lần đều dùng sức tiến vào chỗ sâu nhất, qυყ đầυ lớn mãnh liệt đẩy vào cửa động nhỏ hẹp.

Cây hàng thô dài không ngừng đẩy ra đẩy vào phát ra tiếng nước òm ọp, thọc vào cơ thể nhỏ xinh của nàng khiến nàng run lên. Hai bầu vυ" phồng lên không ngừng đong đưa theo động tác thọc vào rút ra.

"A a... Không... Không làm nữa... A a... Mau dừng lại..." Nụ hoa căng chặt bị quả chuối thô to chen đến nỗi căng đầy, không chừa lại một khe hở, căng chặt khiến dưới thân tựa như muốn nứt ra.

Thẩm Diên dồn dập thở hổn hển, dưới thân bộc phát kɧoáı ©ảʍ dâng trào, thân thể không tự chủ được run lên, nụ hồng co rút lại trói chặt vật nam tính của hắn

Bùi Dực đột nhiên thẳng thắt lưng đẩy về phía trước, qυყ đầυ lớn thọc vào cửa động nhỏ hẹp thật mạnh.

Nụ hoa tựa như bị xuyên vào nên hơi hé ra, hắn thuận thế tiến vào, qυყ đầυ lập tức chui vào đằng trước.

"Hừ... Thật chặt." Qυყ đầυ bị nhụy hoa ép chặt đến phát đau, Bùi Dực hừ nhẹ một tiếng, khàn giọng hỏi: "Thích ta làm nàng sao?"

"A a a..." Thẩm Diên trợn tròn mắt hạnh, thân thể cứng đờ, trong đầu hiện lên ánh sáng trắng. Cơ thể nàng run rẩy, động nhỏ nhất thời phun ra mật đào dính nhớp tưới lên mã mắt khẽ nhếch của hắn.

Bùi Dực được chất lỏng ấm áp kia tưới lên nên thật sự sảng khoái. Hắn nhún phần hông tiếp tục mãnh liệt đưa đẩy, xúc xích ướt dầm dề dùng sức cắm vào cái miệng nhỏ đang sưng đỏ của nàng, rút ra lại cắm vào, chơi hết lần này đến lần khác.

"A a... Hu hu... Thôi mà..." Thẩm Diên rất mẫn cảm trong lúc cao trào, đóa hoa vẫn luôn co rút lại, vừa cắn vừa mυ"ŧ cây hàng của hắn.

Sự ma sát nhanh chóng tạo nên kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt ở chỗ hai người giao hợp, đầu óc Thẩm Diên hỗn độn, cả người nàng bủn rủn, ngay cả nâng cánh tay lên cũng cố sức, chỉ có thể vô lực thừa nhận hắn mãnh liệt va chạm.

Trong ý thức không rõ ràng và hốt hoảng, nàng còn nghe thấy hắn đặt câu hỏi: "Thoải mái không? Có thích ta làm nàng hay không?"

Thẩm Diên khóc rống không thôi, là bởi vì lúc trước nàng không trả lời cho nên hắn mới đột nhiên chơi ác đến như vậy à?

Nàng vội vàng xin tha: "Ư ư... Rất thoải mái, thϊếp thân thích tướng gia làm thϊếp thân, cầu tướng gia động thϊếp thân đi... Thϊếp thân chịu không nổi."

Bùi Dực cũng sắp ra rồi, dù sao được đáp án làm hắn vừa lòng, hắn cũng không tiếp tục tra tấn bé con đáng thương nữa.

Hắn nằm trên tấm lưng trần trụi của nàng, giống dã thú giao cấu mà đưa đẩy phần hông, hăng hái đưa đẩy mười mấy cái, bạch bạch bạch, cuối cùng cắm thật sâu vào trong người nàng, ép sát ở cửa động của nàng, gầm nhẹ một tiếng phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt.