"A... Vâng... Đau... Hu hu... Tướng gia mau ra đi, thϊếp thân chịu không nổi..." Thẩm Diên đau đến nỗi cắn chặt môi dưới, thân thể căng chặt, không dám lộn xộn.
Nàng vừa đau vừa siết chặt phía dưới, cắn chặt quả chuối của hắn.
"Hừ... Thật chặt." Bùi Dực bị kẹp đau đớn, gân xanh và mạch máu trên cây hàng nổi lên, kɧoáı ©ảʍ kịch liệt từ bụng dưới dâng lên.
Hắn sảng khoái gầm nhẹ một tiếng, vỗ lên cái mông mềm mại của nàng rồi thở dài: " Sao cái miệng nhỏ của nàng lại chặt đến vậy, chẳng lẽ nàng là yêu tinh từ nơi nào tới, muốn đào sạch của cải của gia, lại ép khô gia đó à?"
"Hu... Tướng gia oan uổng, thϊếp thân sao lại là người như vậy chứ?"
Thẩm Diên lén chửi thầm, đào sạch của cải của hắn à, lúc trước nàng có cái ý tưởng này nhưng ép khô cơ thể hắn thì nàng không cần.
Nàng lại không thích thân thể của tên đàn ông già này, chờ qua mười năm nữa, hắn đã 40, mà nàng mới 25 hơn, độ tuổi xuân rất tốt.
Bùi Dực liếc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn sắp khóc của nàng thì cười nhẹ nói: "Cũng phải, cơ thể mảnh mai này của nàng, làm mạnh một chút đã khóc sướt mướt, yêu tinh nào vô dụng giống như nàng vậy, sợ còn chưa quyến rũ đàn ông đã bị nện đến hôn mê."
Thẩm Diên cắn môi không nói, hai đời này của nàng đều chỉ có một người đàn ông là Bùi Dực, cũng không biết người đàn ông khác ở trên giường là thế nào, lớn hay không? Có kéo dài hay không?
Nàng không biết bản thân có ứng phó được với gã đàn ông khác hay không, nhưng việc ứng phó Bùi Dực là chuyện không thể nào, nàng thật sự ăn không tiêu.
Nụ hoa của nàng thật sự chặt, Bùi Dực cố sức rút vật nam tính đang chôn sâu trong cơ thể của Thẩm Diên ra, tầng thịt mềm liên quan đến bên ngoài vật nam tính cũng bị lôi ra ngoài.
Tầng tầng nếp gấp thịt cọ xát hết những đường gân xanh nổi lên trên thân cây hàng, sinh ra cảm giác từng đợt từng đợt điện giật tê dại khiến eo hắn tê dại.
Hắn nâng mông vểnh của nàng lên, thẳng lưng đẩy về trước, dương v*t thô to đẩy ra thớ thịt mềm mới vừa khép kín, cắm vào thật sâu.
"Bốp" một tiếng, hai quả trứng nặng trĩu đập vào bắp đùi trắng nõn của nàng, qυყ đầυ cực lớn áp vào cửa động của nàng, đâm thọc nghiền nát từng cái.
"Ư... Tướng gia... Ưʍ... Nhẹ chút..." Thẩm Diên nhíu mày thật sâu, ngâm nga liên tục ở dưới thân hắn, rêи ɾỉ không thôi.
"Nàng cắn chặt đến vậy, còn không phải là hy vọng ta làm nhanh chút à?" Bùi Dực véo lên vòng eo nhỏ của Thẩm Diên, kí©h thí©ɧ phần hông nhanh chóng đưa đẩy lên, gậy th*t thô dài ra ra vào vào ở phần giữa đùi trắng nõn của nàng, từng chút lại từng chút cắm vào chỗ sâu trong nụ hoa.
"A a... Hu hu... Quá nhanh..." Thẩm Diên yếu ớt nằm sấp trên giường, hai tay nhỏ bé nắm chặt chăn ga gối đệm phía dưới, mười ngón chân co quắp lại, không biết là sướиɠ hay là đau.
Hắn nâng cái mông của nàng, từng chút từng chút một khuấy đảo trong đó.
Cây hàng thô to nhanh chóng cọ xát vách trong mềm mại, chỗ hai người giao hợp chỗ sinh ra luồng cảm giác nóng rát. Cái miệng nhỏ bên dưới của Thẩm Diên rất mẫn cảm, chảy ra không ít mật đào.
Bùi Dực thẳng lưng, đột nhiên va chạm về phía trước kêu lên òm ọp một tiếng, khe hở giữa hai người bắn ra một luồng mật đào dính nhớp dính ở bụng nhỏ của hắn
Ánh mắt Bùi Dực u ám, chỉ cảm thấy thứ dưới đáy quần càng thêm đau đớn, cứng ngắc. Hắn nhún phần hông, đưa đẩy mãnh liệt, bạch bạch bạch, hai túi tinh nặng trĩu không ngừng đánh vào mông Thẩm Diên.
"A a a... Tướng gia... Thϊếp thân chịu không nổi, cầu ngài chậm một chút..." Thẩm Diên liên tục kêu thảm, đầu gối quỳ gối trên giường bị cọ xát đến phát đau.
Bùi Dực rút vật nam tính chôn sâu ở trong cơ thể nàng ra, mang theo chất lỏng trong suốt, hắn châm chọc: "Chảy nhiều nước như vậy, nàng có sướиɠ không? Nàng nhất định rất thích ta cưỡi nàng như vậy ấy nhỉ?"
Thẩm Diên cắn môi khóc nức nở, nàng muốn nói không thích nhưng Bùi Dực mỗi khi đâm nàng một lần sẽ hỏi nàng có thích hay không một lần
Nàng sợ hắn nghe xong sẽ không vui, sẽ càng tức giận, chơi chết nàng nên cắn chặt môi dưới không phản bác.