Thẩm Diên nhìn người đàn ông mang sắc mặt không vui kia thì nàng do dự, nâng cái mông lên, ngồi xổm nửa bên hông người đàn ông rồi chậm rãi vươn bàn tay nhỏ bé ra cầm hàng họ cứng cáp kia đỡ vào khe thịt nhỏ hẹp của mình.
Ép mông xuống, qυყ đầυ to lớn đẩy hai cánh hoa đầy đặn ra, từ từ chen vào hoa huy*t.
"Ưʍ..." Qυყ đầυ lớn chắn đóa hoa đến sít sao, đóa hoa của Thẩm Diên còn rất khô khốc. Lúc dùng sức tiến lên phía trước, qυყ đầυ khai phá lướt qua vách trong yếu ớt, nổi lên cơn đau.
Thẩm Diên nâng cái mông lên, phun vật nam tính của người đàn ông kia ra. Nàng đỡ đầu nấm sung huyết sưng to để tại khe huyệt, trên dưới hoạt động cọ xát.
Mã mắt tràn ra chất lỏng dính vào cánh hoa nhuộm cho hoa môi ướt dầm dề, sáng lấp lánh.
Qυყ đầυ kia cào cấu khiến cho hoa môi của Thẩm Diên ngứa ngáy, nàng khó chịu nên vặn vẹo hai lần, nụ hoa phun ra chất lỏng dính nhớp tưới lên chú rồng thô to bên dưới.
Bùi Dực híp đôi mắt đen hẹp dài, ánh mắt sâu thẳm nhìn bé con trên người mình. Hai má của nàng trắng nõn nhuốm lên một chút hồng, phúng phính hồng còn tươi đẹp hơn đóa hoa đào trên cành ấy chứ.
Hắn cho rằng người phụ nữ này ở trên giường là người không thú vị, không nghĩ tới nước của nàng nhiều đến thế. Phía trên khóc sướt mướt chảy nước, "cái miệng nhỏ" phía dưới chảy nước cũng nhiều.
"Thích gia làm thế này à?" Trong lòng Bùi Dực hơi sung sướиɠ, hắn nâng cằm Thẩm Diên lên, khàn giọng nói: "Chảy nhiều nước như vậy ư?"
Gương mặt nhỏ của Thẩm Diên đỏ ửng, nàng cúi đầu cắn lấy đôi môi đỏ mọng, tĩnh lặng không nói.
Ước chừng là kiếp trước ái ân với Bùi Dực quá nhiều lần nên thân thể của nàng đã có ký ức. Vật kia của Bùi Dực ngày thường cũng coi như có thiên phú dị bẩm, chỉ cần nắm giữ lực đạo cho tốt thì nàng cũng có thể từ giữa đạt được kɧoáı ©ảʍ.
Hiện tại nàng tự nắm giữ quyền chủ động, trong lòng cũng không sợ hãi đau đớn đến thế, bị qυყ đầυ kia cọ xát thì không khỏi hơi động tình.
Thấy Thẩm Diên giữ im lặng, Bùi Dực bế nàng lên, nâng cái mông mềm mại lên nhắm ngay dương v*t đang căng cứng của mỉnh rồi dùng sức nhấn xuống một cái.
Một tiếng ồm ọp, đầu nấm cực lớn kia nương theo nước bôi trơn thuận thế trượt vào.
Bùi Dực dùng sức đè bờ mông vểnh của người phụ nữ, không ngừng ép sát xuống, cây hàng thô to căng tầng tầng lớp lớp thịt mềm ra, từ từ đẩy vào chỗ sâu nhất trong hoa huy*t.
"Ư..." Thẩm Diên cắn môi dưới nhỏ giọng rêи ɾỉ, gian nan chứa đựng gậy th*t thô to của người đàn ông kia.
Nàng rũ mắt nhìn chỗ hai người giao hợp, xúc xích của hắn còn có nửa thanh lộ ở bên ngoài, bị hoa huy*t của nàng nhỏ giọt d*m thủy xuống dưới xối đến ướt hồng bóng lưỡng, làm cho người ta nhìn hơi sợ hãi.
Thẩm Diên sợ tới mức dường như phản xạ có điều kiện co rút người dưới, hoa huy*t chặt chẽ nóng ẩm cắn lấy con rồng thô to kia của hắn, Bùi Dực sảng khoái rên nhẹ.
Đôi mắt hắn đỏ bừng chứa đầy du͙© vọиɠ, bàn tay to dùng sức sức ép cái mông của Thẩm Diên xuống, đồng thời nhún hông lên trên phụt một tiếng, súng ống thô dài đẩy thịt mềm chặt chẽ ra, cắm tới chỗ sâu nhất.
"A... Thật sâu..." Thẩm Diên nhíu mày, nhịn không được khẽ ngân ra tiếng, tay nhỏ nắm lấy cánh tay người đàn ông này thật chặt.
gậy th*t thô dài của hắn mạnh mẽ va chạm vào chỗ sâu trong tử ©υиɠ, gậy th*t thô to nóng bỏng tựa như một cây sắt nóng lấp đầy hoa huy*t của nàng, căng chặt đến độ nàng không thở nổi.
"Hừ... Thật chặt..." hoa huy*t nóng bỏng ẩm ướt của người phụ nữ vặn chặt lấy dương v*t sung huyết sưng tấy, bụng dưới tê rần, Bùi Dực thoải mái rêи ɾỉ một tiếng, hắn vỗ lên mông Thẩm Diên, nói với giọng khàn khàn: "Tự mình động."
Thẩm Diên chớp đôi mắt đầy nước, từ từ nâng cái mông lên, lộ ra dương v*t ướt dầm dề, tiếp theo dùng sức ngồi xuống phụt một tiếng, hàng họ thô to đẩy ra tầng tầng lớp lớp thịt mềm cắm sâu vào bên trong.
"Ư... Thật căng..." gậy th*t thô dài chôn thật sâu ở trong rừng đào, qυყ đầυ cực lớn ép chặt vào miệng huyệt nhỏ hẹp, Thẩm Diên thở gấp, từ từ nâng cái mông lên nhả dương v*t của người đàn ông ra.