Chương 109

Hỉ phòng to như vậy, nến đỏ đang cháy với ánh lửa lay động.

Khi Bùi Dực vào phòng, Thẩm Diên đang khoác khăn voan đỏ, ngoan ngoãn ngồi ở mép giường đợi hắn.

Khóe môi của hắn không tự chủ được mà nhếch lên, trên khuôn mặt tuấn tú lộ ra chút vui sướиɠ. Hắn đi đến mép giường, từ từ xốc khăn voan đỏ lên, ánh mắt dịu dàng nhìn Thẩm Diên.

Hôm nay nàng trang điểm theo kiểu tân nương tử, mũ phượng khăn quàng vai, gương mặt yêu kiều, môi đỏ như chu sa, lộng lẫy hơn một chút so với vẻ ngoài mộc mạc trước đây.

Sau khi sinh con, trên người nàng càng thêm mấy phần phụ nữ thành thục. Cổ họng của Bùi Dực lăn lộn khiến hắn không nhịn được nuốt nước miếng.

Nàng giống hệt tưởng tượng trong mơ của hắn. Sau khi mặc hỉ phục vào, thật sự đẹp không gì sánh được.

“Diên Diên, hôm nay nàng rất đẹp.” Bùi Dực ôm Thẩm Diên vào lòng, ngậm mυ"ŧ đôi môi đỏ mọng mềm mại kia.

Thẩm Diên mang vẻ mặt thẹn thùng, ngước mắt nhìn người đàn ông với khuôn mặt tuấn tú khí thế hào hùng, thẹn thùng nói: “Phu quân cũng đẹp.”

Khoé môi của Bùi Dực nhếch lên một độ cung lớn hơn nữa, hắn tiếp tục hôn nàng, bàn tay sờ đến trên ngực nàng, cách quần áo xoa nhẹ bầu ngực căng tròn rồi bắt đầu cởϊ qυầи áo nàng ra.

Thân thể trắng như tuyết của nàng dần dần lộ ra, vòng eo thon nhỏ, quả đào tiên phồng lên, da thịt giống như sương tuyết, mềm mại trắng muốt thật sự hấp dẫn.

“Ưm…” Thẩm Diên yêu kiều rêи ɾỉ một tiếng, ngửa đầu đánh giá người đàn ông trên người, ngờ vực hỏi: “Chàng thật sự là phu quân của thϊếp sao?”

Bùi Dực cười nhẹ, khẽ cắn lên đầu v* của nàng: “Chẳng lẽ ngoài ta ra, Diên Diên còn có phu quân giả sao?”

Thẩm Diên dùng tay kéo khuôn mặt tuấn tú của Bùi Dực, cẩn thận quan sát phản ứng của hắn mới bĩu môi, nũng nịu nói: “Người nọ luôn ngụy trang thành dáng vẻ của chàng lừa gạt thϊếp, hắn và chàng càng ngày càng giống, thϊếp cũng không phân biệt ra. Hắn hư hỏng quá rồi, lừa gạt thϊếp bày ra các loại tư thế dâʍ đãиɠ đi hầu hạ hắn ở trên giường, thϊếp muốn cẩn thận một chút, mới không cho hắn thoải mái đâu…”

Thẩm Diên còn đang lo nói chuyện của mình, đôi mắt đen hẹp dài của Bùi Dực lóe lên. Hắn dường như hơi không được vui, chống đỡ nửa người trên, đột nhiên hôn lấy đôi môi đỏ mọng lúc đóng lúc mở của Thẩm Diên.

“Ư… Phu quân…” Thẩm Diên ưm một tiếng, hơi có chút kinh ngạc nhìn người đàn ông bên trên.

Bùi Dực móc lấy chiếc lưỡi mềm mại thơm ngát của Thẩm Diên, mυ"ŧ lấy từng chút một, căn bản chưa cho nàng cơ hội nói chuyện.

Hỉ phòng tĩnh lặng vang lên tiếng liếʍ mυ"ŧ mờ ám, cùng với tiếng nước bọt khi cả hai trao đổi nuốt lấy.

Thẩm Diên bị hôn tới thở hổn hển, Bùi Dực dường như chưa đã thèm, nhẹ nhàng liếʍ một chút cánh môi bị mυ"ŧ hơi sưng đỏ của nàng mới buông nàng ra.

“Ta là phu quân thật, hay là giả phu quân giả? Nhận ra được chưa?” Hắn khàn giọng hỏi.

Mắt Thẩm Diên ngập nước, ngơ ngẩn nhìn người đàn ông phía trên. Đầu óc nàng hơi mênh mông, lại có chút phân biệt không ra.

Vừa rồi nàng có loại ảo giác cảm thấy người đàn ông trước mắt là Bùi Dực cuồng vọng tự đại, động tác thô lỗ kia.

Nhưng ánh mắt hắn nhìn nàng lại lưu luyến như vậy, động tác hôn nàng lại dịu dàng như vậy, Thẩm Diên lại cảm thấy hắn là Bùi Dực kiếp trước.

“Hử? Ta là ai?” Bùi Dực nhẹ nhàng mổ lên khoé môi của Thẩm Diên, tiếp tục hỏi.

Thẩm Diên nhìn đôi mắt đen nhánh của hắn hiện rõ sự cưng chiều và dịu dàng bên trong. Nàng do dự một lát mới ậm ừ trả lời: “Là… Là phu quân.”

Bàn tay của Bùi Dực đi xuống, dùng sức tách hai chân nàng ra. Hắn ngồi quỳ ở giữa hai chân nàng, đỡ vật nam tính cứng rắn thô to của bản thân để tại cửa động nho nhỏ rồi trượt vào.

“Là phu quân thật hay là phu quân giả?”

“Thật.” Lần này Thẩm Diên không do dự, đáp lại rất nhanh.

Bàn tay của Bùi Dực tìm kiếm âʍ ɦộ của Thẩm Diên, hắn kẹp lấy viên thịt hạch nhô lên rồi nhẹ nhàng niết lấy, đồng thời kí©h thí©ɧ phần hông, dùng qυყ đầυ lớn không ngừng đâm thọc tới chỗ thịt mềm nơi cửa động.

Cái miệng nhỏ bên dưới của nàng bị hơi hé mở, lộ ra thịt mềm đỏ tươi và chất lỏng sáng lấp lánh.

“Ưm… Ngứa…” Âm đế của Thẩm Diên bị niết sưng đỏ ngứa ngáy, nàng đá loạn, muốn lui ra sau để thoát khỏi đùa bỡn của hắn.

Bùi Dực ấn vòng eo của nàng, không cho nàng đào tẩu, “Diên Diên, lần sau phải nhìn cẩn thận một chút, cũng không thể nhận sai người nữa.”

Hắn đỡ gậy th*t cọ cọ chỗ d*m thủy dính nhớp nơi cửa động, cong eo dùng sức đè xuống. Phụt một tiếng, qυყ đầυ to phá vỡ hai mảnh thịt sò lông ướŧ áŧ, chậm rãi đi vào.

“Ư… Phu quân…” Qυყ đầυ của hắn quá mức thô to, Thẩm Diên cắn môi dưới rên nhẹ một tiếng.