Chương 5: Các chỉ số khởi đầu

Liam ngồi trên một tảng đá, ngay bên ngoài ngôi làng tân thủ, và mở màn hình trạng thái của mình. Bên cạnh anh ta, một vài người đã bắt đầu chiến đấu với các con thỏ và con sóc là các loài động vật cấp độ mới bắt đầu.

Tuy nhiên, Liam không vội vàng. Trên thực tế, anh ta không có kế hoạch để tích lũy điểm kinh nghiệm trong thời gian này. Anh ta bình tĩnh thao tác và bắt đầu xem qua màn hình trạng thái.

------------------------

Tên: Chang Liam

Chủng loài: Con người

Giới tính: Nam

Cấp độ: 1 [0/200]

Danh hiệu: Không có

Chức nghiệp: Không có

HP: 10/10

MP: 10/10

------------------------

Sức bền: 2

Trí tuệ: 2

Sức mạnh: 2

Phòng thủ: 2

Sinh lực: 2

Nhanh nhẹn: 2

------------------------

Ha ha ha! Liam cười nhẹ khi nhìn thấy các chỉ số khởi đầu tệ hại quen thuộc và nhanh chóng đóng màn hình lại.

Các chỉ số khởi đầu sẽ dao động từ 0 đến 20 tùy thuộc vào điều kiện trước đó của từng người.

Liam là một người bị suy dinh dưỡng và cơ thể hiện tại không được luyện tập gì cả, không có gì ngạc nhiên khi tất cả các chỉ số khởi đầu của anh ta đều nằm ở mức thấp.

Dù sao, anh ta cũng đã bắt đầu với các chỉ số như thế lần trước, nhưng khác biệt ở đây là anh ta đã biết mình phải làm gì.

Sự khác biệt nhỏ về năng lực lúc đầu không có vẻ quá lớn nhưng đến cuối cùng nó sẽ làm cho bạn phát triển chậm lại và đẩy bạn xuống đáy, ngay trước khi trò chơi kịp bắt đầu.

Liam lắc đầu thở dài và sau đó mở kho đồ của mình. Có một cặp quần rách nát, một đôi giày không hợp thời trang, một chiếc áo không tay rách rưới và cuối cùng là một thanh kiếm dài bị gỉ sét.

Đây là các vật phẩm mới bắt đầu được đồng thời trao cho tất cả người chơi khi đăng nhập game, tất cả đều ở cấp độ 1 và tất cả đều vô dụng.

Nhưng vì Liam vẫn chỉ đang mặc mỗi chiếc qυầи ɭóŧ, anh ta vẫn lấy những vật phẩm rác rưởi này và trang bị mọi thứ. Ba món đồ mỗi món đều cho 1 điểm phòng thủ và điểm phòng thủ của anh lập tức tăng thêm 3 điểm.

Sự tăng cường này không quá nhiều nhưng đi dạo xung quanh với cơ thể bán khỏa thân có thể khiến một số NPC phát điên và Liam không thể nhớ được tất cả các đặc điểm của từng NPC. Vì vậy, để an toàn hơn, anh ta trang bị tất cả mọi thứ lên người.

Sau khi vấn đề quần áo được giải quyết, Liam sau đó mở tính năng bản đồ để kiểm tra mình đang ở đâu.

Người chơi mới thường xuất hiện trong các ngôi làng tân thủ tập trung ở vùng ngoại ô của các thị trấn và thành phố ,và Liam xuất hiện trong ngôi làng Coldwater.

Đó là một ngôi làng nhỏ không có nhiều tài nguyên nằm ở phía bắc của Vương quốc Gresh. "Hmmm... Vậy là cần mất một giờ để đi đến thị trấn tiếp theo ... Được rồi. Bắt đầu thôi."

Tất nhiên, cũng có thể đến thị trấn tiếp theo một cách nhanh hơn, nhưng Liam lại chọn con đường chính quanh co thường được sử dụng bởi dân làng và các thương nhân.

Anh ta làm điều này vì không muốn gặp bất kỳ con thú hoang dã nào và buộc phải chiến đấu với chúng. Không phải anh ta quá yếu để đánh những con thú này. Ngược lại, anh ta muốn giữ cho mình sạch sẽ.

Vì vậy, trong khi những người khác bận rộn săn bắt các con thú và bắt đầu nhiệm vụ mới để tăng cấp độ, Liam thoải mái đi bộ đến thị trấn tiếp theo một mình.

Mất một khoảng thời gian lâu hơn một giờ, nhưng như những gì anh ta muốn, anh ta đã đến đích mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.

May mắn thay, khác với các thành phố, các thị trấn không có bất kỳ phí vào cửa nào, vì vậy anh ấy cũng có thể dễ dàng đi qua các người bảo vệ thị trấn.

"Nếu tôi nhớ không nhầm..." Liam dừng lại ở cửa vào của thị trấn đông đúc và hít một hơi thật sâu trước khi cố thoát ra khỏi con đường đông đúc nhộn nhịp.

So với ngôi làng tân thủ, thị trấn Basla lớn hơn nhiều và có nhiều cửa hàng và người bán và thậm chí cả một nhà đấu giá.

Liam trực tiếp đi đến một trong những tòa nhà nổi bật hơn ở phía bắc của thị trấn, ngân hàng.

Tuy nhiên, anh ta không vào trong ngân hàng vì để có thể vay tiền từ ngân hàng cần có một chút danh tiếng và tiếng tăm nhất định. Thay vào đó, anh ta vào một tòa nhà nhỏ nằm trên cùng một con phố, chỉ cách ngân hàng vài dãy, có biển hiệu ghi là "Tiệm cầm đồ của LeeLani".

Trong cửa hàng, một nhân viên bán hàng béo ú đang ngồi và ngay lập tức nhếch môi ngay khi nhìn thấy Liam bước vào.

"Xin chào. Xin chào. Chào buổi sáng tốt lành chàng trai trẻ. Điều gì đã mang anh đến với cửa hàng nhỏ của tôi?"

Liam đảo mắt và trả lời thẳng thắn, không quan tâm đến các thủ tục và sự giả tạo. "Tôi cần vay mượn 100 đồng vàng."

Anh ta biết rằng không có ý nghĩa gì trong việc nịnh bợ tên béo này khi những tên cho vay nặng lãi đều cực kì tàn ác.

"Ồ ... Một số lượng lớn đối với một chàng trai nhỏ như anh. Rất tốt. Người trẻ phải có tham vọng! Tôi thích sự dũng cảm của anh chàng trai trẻ!"

"Nhưng tôi có nên cho anh mượn hay không? Hmmm ..." Người bán hàng đập bàn ngay trước mặt anh ta, nhìn Liam từ trên xuống.

"Được thôi. Tôi đã quyết định. Hôm nay là ngày may mắn của anh. Mặc dù anh trông không được đáng tin cho lắm, tôi vẫn sẽ cho anh vay số tiền này."

Thật là một tên lừa đảo! Liam cười khẽ trong lòng.

Tên đàn ông này đã nói nhiều lời lẽ vô cùng tốt đẹp, nhưng cuối cùng, đó đều là những lời dối trá vì hắn ta sẽ cho vay bất cứ thứ gì và bất cứ ai. Đơn giản vì mức độ lãi suất cực kì tàn nhẫn!

[Ding. Nhận được 100 đồng vàng]

[Ding. Lãi suất: 10 đồng vàng mỗi ngày]

[Ding. Nếu số tiền không được trả lại đầy đủ vào cuối tuần cùng với lãi suất, người chơi sẽ bị tước bỏ mọi thứ và bị giam cầm vĩnh viễn.]

[Ding. Anh là người đầu tiên nhận được khoản vay.]

[Ding. Anh đã nhận được danh hiệu "Nợ Sập Sàn"]

[Nợ Sập Sàn: Khi trang bị danh hiệu, bán sản phẩm tại nhà đấu giá, người chơi sẽ nhận được một khoản tiền bán hàng cao hơn 5%.]

Liam nhìn chăm chú vào thông báo không biết nên cười hay nên khóc. Dù danh hiệu này hơi khó chịu với hiện trạng của anh, nhưng anh ta vẫn cảm thấy hạnh phúc vì bất ngờ nho nhỏ này. Anh ta cười khẩy và rời khỏi tiệm cầm đồ.