Chương 20: Cảm ơn vì sự giúp đỡ

"Sẵn sàng để chết chưa thằng khốn?"Jin Wei lầm bầm vói nụ cười trên môi, vui vẻ khi thấy Liam tỏ ra lúng túng.

"Mày đang nhìn gì đấy? Đang băng khoăng không biết tại sao bọn tao có thể đến được đây à?"

"Tao đã theo dõi mày suốt thời gian qua! Heh! Tôi cá là mày còn không biết điều đó." Anh ta đặt tay lên eo và ra vẻ kiêu ngạo và cười nhạo chàng trai giàu có đứng trước mặt anh ta.

Liam, mặt khác, đang bận nhìn xung quanh. Anh ta nhăn mặt khi đang những kịch bản khác nhau chạy ngang qua não mình.

Anh ta đã tính đến nhiều thứ khi lên kế hoạch khai thác kho báu nhỏ này nhưng chưa bao giờ anh ta tưởng tượng đến kết quả như này.

"Puff! Sao nhìn mày giống như con khỉ ăn phải miếng gừng thế? Chết đi cho xong!" Jin Wei tiến lên và vung dao xung quanh.

"Sau cùng, bọn tao không có thời gian để lãng phí với mày. Bọn tao sẽ khám phá cái hầm ngục mà mày dẫn bọn tao tới. Ke ke ke. Tao nói đúng không? Đó là một cái hang động mà phải không?"

Tuy nhiên, khi anh ta tiến gần Liam, anh ta nhận ra một điều kỳ lạ.

Người đứng trước mặt anh ta trông không có vẻ sợ hãi như anh ta hy vọng. Trên thực tế, anh ta không hề sợ hãi. Thay vào đó, anh ta có một nụ cười lớn trên môi.

"Cảm ơn vì sự giúp đỡ." Liam lẩm bẩm.

"Eh? Mày bị điên à?" Jin Wei cười và vẫy con dao găm.

Sau lưng anh ta, một người chơi khác đã phù phép hồi máu lên anh ta, trong khi một màn sương màu xanh bao phủ anh ta.

Jin Wei đã thực hiện các biện pháp phòng thủ để đảm bảo rằng anh ta sẽ không bị hủy diệt trong 1 đòn như tên trộm trước đó.

Anh ta lao về phía Liam và đâm dao vào dạ dày của anh, nhắm vào vùng bụng, khi đột nhiên một tiếng nổ lớn vang lên từ trong hang động trên đỉnh núi.

Gần như ngay lập tức, một con quái vật đỏ to lớn bay ra khỏi hang động như một viên đạn và nhảy thẳng xuống đất với tiếng động lớn.

ROARRRR!

Niria ngẩng cái đầu rồng nhọn và phun ra ngọn lửa nóng bừng trút xuống đám người chơi bên phải.

Mọi thứ xảy ra chỉ trong vài giây và không ai mong đợi và cũng không sẵn sàng cho điều này.

Họ vẫn còn bận nhìn con rồng với cái miệng mở toạc khi những ngọn lửa thiêu đốt họ, lấy đi một phần HP của họ.

Một vài người chơi thậm chí còn trực tiếp bay màu chỉ với 1 đòn tấn công của con rồng.

"Cái quái gì vậy?!" Jin Wei la lên trong sự kinh ngạc.

Anh ta quay lại để hỏi Liam xem điều gì đang xảy ra thì nhận ra người mà anh đang đánh cũng đã "bay màu" nốt.

"Đù má! Bị lừa gòy!" Jin Wei gào lên. "Tất cả vào vị trí. NGAY BÂY GIỜ!"

Khi Niria ngửa đầu và rống lần nữa, chuẩn bị cho cú phun lửa tiếp theo, Jin Wei và nhóm người chơi cuối cùng đã lấy lại được sự tỉnh táo và dồn một loạt các đòn tấn công vào con rồng.

Tuy nhiên, làm sao lại có thể dễ dàng đánh bại một con sinh vật Elite như vậy được.

Chỉ cần đu đưa cái đuôi, con rồng đã tạo ra một vòng tròn bảo vệ xung quanh nó, không để ai đến gần thân thể của nó.

Sức phòng thủ vật lý của nó cũng ngang bằng với sức tấn công vật lý của nó và mỗi lần nó mở miệng, các con số sát thương cực lớn xuất hiện trên nhóm người chơi.

Và như thế, nhóm người tập hợp để bắt nạt một người chơi và có thể khám phá một hầm ngục, giờ đang chiến đấu nắm chắc phần thua chống lại con quái vật giống như con trùm của một cuộc đột kích.

Jin Wei tức giận. Trước mắt anh là một cơ hội tốt và vẫn không thể nắm bắt được nó nhờ vào yếu tố bất ngờ.

Nếu họ có thể có 1 phút để chuẩn bị, kết quả sẽ tốt hơn nhiều và họ thậm chí có thể đánh bại được con rồng, trở thành những người chơi đầu tiên trong game đạt được kỳ tích như vậy.

Nhưng bây giờ họ chỉ còn cố gắng sống sót một cách chật vật.

"Con chó khốn kiếp! Nếu tao mà bắt được mày lần nữa!!!" Jin Wei la hét khi anh ta một lần nữa cố gắng đâm vào con rồng từ phía sau.

Thêm vào nỗi thất vọng của anh ta, các người chơi khác cũng bắt đầu đi vào khu vực này, chú ý đến sự hỗn loạn ở đây.

Không nhắc đến việc thị trấn và rừng nằm rất gần làng tân thủ, điểm xuất phát cho một số người chơi.

Mỗi lần con rồng di chuyển, mặt đất rung chuyển, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

Tất nhiên, sự chú ý của tất cả mọi người trừ một người, đang bận leo núi từ nơi mà anh vừa nhảy xuống vài giây trước .

Chân và tay của Liam bám vào dãy nũi, leo lên càng nhanh càng tốt. Ngay khi mà anh nhìn thấy đám người chơi trước mặt, anh đã quyết định sẽ hành động.

Anh ta không chắc liệu kho báu đã biến mất từ hang động hay chưa nhưng miễn là anh ta có thể đến đó trước khi con rồng bị gϊếŧ, anh ta biết rằng vẫn còn cơ hội để lấy hết tất cả.