Chương 9

Ánh mắt của hắn rơi xuống trên quan tài đen của Diệp Cửu Thu.

"Thi thể của m Thi tông giống như pháp bảo của các tu sĩ khác. Quan tài đen và thi thể của ngươi đến từ vạn mộ tràng. Chúng rất trân quý cũng rất cường đại, ngươi cần phải quý trọng, tu luyện thật tốt, xứng đáng với hai loại chí bảo này.”

Diệp Cửu Thu không tính là quá ngốc, nháy mắt đã hiểu được lời Phong Ngọc Thư. Đây là nói quan tài đen và mệnh thi của y quá lợi hại, cho nên hiện tại y mới không có cách nào thao túng?

Tâm tình lo lắng bất an của y bị xóa sạch, khóe môi nhếch lên nụ cười nho nhỏ, nói như vậy, đây là chuyện tốt. Chỉ cần y kiên nhẫn nuôi dưỡng mệnh thi của y, một ngày nào đó sẽ thu hoạch gấp bội.

Y hoàn toàn không để ý đến Phong Ngọc Thư có nói "đến cuối cùng, pháp bảo vẫn như cũ không cách nào sử dụng".

Phong Ngọc Thư thấy thiếu niên không che giấu được vui mừng, trong nháy mắt ánh mắt trở nên sáng ngời, lặp đi lặp lại một lần.

"Nhớ kỹ, việc này đối với ai cũng không thể nói!”

Diệp Cửu Thu liên tục gật đầu.

“Ta hiểu được, thất phu vô tội mang ngọc mắc tội, đại ca đã dạy ta.”

"Thi khôi của ngươi tạm thời không có cách nào dùng được, cái này cầm đi, đủ để ứng phó một hai."

Phong Ngọc Thư lấy ra một thanh trúc kiếm màu xanh biếc, ánh mắt không dấu vết xẹt qua vết bùn đất dính trên y bào Diệp Cửu Thu, ngữ khí lạnh nhạt.

"Ngươi còn nghi hoặc gì nữa?”

Diệp Cửu Thu lắc đầu, tự giác hiểu được sư phụ đang đuổi y đi.

"Tạ ơn sư phụ."

Y thật cẩn thận tiếp nhận thanh kiếm trúc, cung kính đứng lên nói lời tạm biệt. Rất muốn ở lại đây, nhưng... y lưu luyến nhìn lướt qua căn nhà trúc này, cuối cùng dưới ánh mắt không gợn sóng của Phong Ngọc Thư rời khỏi.

Nhẹ nhàng đáp xuống đất, Diệp Cửu Thu ngẩng đầu nhìn bệ đá, càng cảm thấy sư phụ nhà mình cùng m Thi Tông không hợp nhau. Nếu như nói mọi người ở m Thi tông đều nhiễm khí tức u minh âm trầm, như vậy Phong Ngọc Thư chính là núi cao nước chảy mây trắng xuất trần. Điểm tương đồng duy nhất của bọn họ chính là đều không có nửa điểm nhân khí.

Phong Ngọc Thư cho dù mang theo quan tài, cũng không giống trưởng lão m Thi tông.

Nhưng nếu để Diệp Cửu Thu chọn lại một lần nữa, y vẫn sẽ chọn Phong Ngọc Thư làm sư phụ của y.

Diệp Cửu Thu nhìn kiếm trúc trong tay, tùy ý khoa tay múa chân mấy tư thế, càng nhìn càng thích, so với thi khôi tốt hơn nhiều. Y cõng quan tài đen chạy về chỗ ở của mình, khẩn cấp muốn luyện hóa kiếm trúc, thử một lần cảm giác thao túng pháp bảo.

Lúc trở lại chỗ ở, y nhìn thấy Bạch Nhiên đang chờ ở ngoài cửa.