Chương 38: Chị dâu rất có năng khiếu buôn bán

Lâm Ái Hoa không còn cách nào khác ngoài việc đưa cô đến chợ đen.

"Nhớ để ý đường, ngày mai tôi sẽ không đến đây, ta phải học bài."

Chị dâu Lâm lo lắng nhìn quanh, cố nhớ lại những cột mốc bên đường.

Thị trấn Hưng Thái không lớn nên hai người đi một lúc là đến chợ đen. Nhìn thấy bên đường có nhiều người lén lút, chị dâu Lâm có chút căng thẳng.

"Đó không phải đội duy trì chật tự đi? Ái Hoa, chúng ta nên làm gì đây?"

Chị ta không dám tiếp tục đi về phía trước.

Lâm Ái Hoa liếc nhìn chị ta, bình tĩnh nói:

"Những người đó cũng giống như chúng ta, đến đây không phải đi mua thì là đi bán thứ gì đó. Chị sợ gì? Nhìn thấy người mang băng tay màu hồng lúc đó chay vẫn chưa muộn."

"Ồ, chị hiểu rồi."

Chị dâu Lâm cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy nhiều người bán đồ như vậy, chị ta đẩy mũ xuống và cùng Lâm Ái Hoa xách giỏ đi tới.

Cô cũng muốn hạ vành mũ của Lâm Ái Hoa xuống, nhưng em gái chồng đã cởi mũ ra, cầm chiếc giỏ trên tay, đặt xuống đất rồi thản nhiên mở nắp.

Vừa vào chợ đen, cô đã thấy mấy người hôm trước không mua được trứng, vậy còn chờ gì nữa? Bắt đầu ngay thôi. Quả nhiên, cô vừa cởi mũ ra thì đã có người đi tới.

"Cô bé, hôm nay cô lại đến bán trứng nha, giá vẫn như ngày hôm qua, cho tôi ba mươi."

Một người phụ nữ trung niên đi tới.

Lâm Ái Hoa mặt vô cảm nói:

"Hôm nay là một mao, ba đồng ba mươi cái."

"Tại sao chỉ trong một ngày lại tăng lên hai xu rồi? Cô làm như vậy ta không mua nữa!”

Người phụ nữ tự nhiên mất hứng nên không vui.

Quả trứng hôm nay là do hai con gà đẻ ra sau khi hấp thụ linh khí ở Thanh Minh Giới, lớn hơn quả trứng ngày hôm qua hai lần, cho nên dù bán một mao là bà ta đã chiếm hời của cô rồi.

Lâm Ái Hoa không hề lay động, kiên quyết nói:

"Mỗi cái một mao, nếu không mua thì đứng sang một bên."

Chị dâu Lâm sợ em chồng đắc tội người ta lên tiếng giải thích:

“Gà của tôi là giống khác nhau. Hãy nhìn những quả trứng này, chúng to hơn một nửa so với những quả trứng được bán ở cung tiêu xã, hương vị chúng ngon hơn nhiều. Thím sẽ biết sau khi thử chắc chán thím sẽ không thất vọng.”

Vừa nói, chị ta vừa nhặt cái trứng lớn nhất trong giỏ và cầm trên tay.

Nhìn thấy nụ cười thật thà của cô, người phụ nữ nhìn những quả trứng trong giỏ, quả thực to hơn những quả trứng bà ta mua trước đó rất nhiều, liền gật đầu nói:

“Một mao thì một mao vậy, cho tôi ba mươi.”

"Được rồi thím, để tôi lấy cho thím." Chị dâu Lâm nhanh chóng đếm ra ba mươi quả trứng và bỏ vào giỏ rau của người phụ nữ, cô lấy tiền đưa cho Lâm Ái Hoa, rồi vội vàng chào đón khách hàng tiếp theo.

Nhìn không ra, chị dâu cô ấy rất có năng khiếu làm ăn. Lâm Ái Hoa hài lòng gật đầu, giao cho chị ta sân chơi, cô chỉ chịu trách nhiệm thu tiền.

Trứng ngày nay có màu đỏ tươi và to, hai quả bằng như ba quả thông thường. Mặc dù nó đắt hơn những quả trứng khác hai xu nhưng ít nhiều ai nhìn thấy nó cũng mua nó.

Tuy rằng hôm nay trứng nhiều hơn hôm qua, nhưng buổi sáng cô đã ăn hơn mười quả, mẹ Lâm không biết ngày mai gà có đẻ trứng điên cuồng như hôm nay hay không nên để lại một ít, hai người chỉ mang đến tám mươi quả trứng đi bán.

Chỉ tần ấy quả trứng thôi, mỗi người lấy mười hai mươi quả, chỉ một lát sau, cả giỏ trứng đã bán hết. Chị dâu Lâm cất chiếc giỏ trống đi và nói với những người đến sau, hôm nay không còn nữa, muốn mua thì có thể đợi đến ngày mai.”

Một bà già đến muộn, giữ cô lại không cho đi, hỏi:

“Cô ơi, nhà cô nuôi nhiều ít gà? Ngày mai còn bán hay không?”

Chị dâu Lâm nhanh chóng kéo tay cô ra, giải thích:

“Không phải trứng của nhà tôi, tôi bán cho người khác, ngày mai nếu bà quay lại vào giờ này, tôi sẽ bán cho bà.”

Nói xong, cô kéo Lâm Ái Hoa rồi nhanh chóng bỏ chạy.

"Được rồi được rồi, cô nhất định phải tới nhé!"

Bà cụ vẫn đuổi theo chị ta kêu lên.

Sau khi đi xa, chị dâu Lâm vỗ ngực cười nhẹ: "Má ơi, người thành phố cũng quá có tiền, rất hào phóng."

"Mau, lấy tiền ra đếm đi, cũng đừng đếm sai."

Lâm Ái Hoa âm thầm trợn mắt nói:

"Làm sao có thể? Tôi đã đếm qua."

“Được rồi, em cất đi, dẫn chị dâu đi mua bát chân cao.”

Sau khi tự mình kiếm tiền, Lâm chị dâu mới có đủ tự tin để nói chuyện.

Hai người lại bước vào cửa hàng bách hóa, chị dâu Lâm hai mắt sáng rực, cảm thấy bẩn thân nhìn không thấy đủ.