Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiên Giả

Chương 90

« Chương TrướcChương Tiếp »
Móng vuốt sắc bén cắm vào phần xương cổ con gấu ngựa, theo một tiếng phập, cắm ngập vào trong, tiếp đó hắn vận sức kéo mạnh một đường xuống dưới.

Xương cổ bị cắt ngang, cổ cũng đứt phân nửa, máu tươi xối xả phun ra, con gấu chỉ kịp giãy giãy hai cái rồi tắt thở.

Viên Minh lấy túi trữ máu ra, thu máu con gấu ngựa xong cũng không thèm luyện hóa vội mà đặt mông ngồi phịch xuống đất, thở hổn hển từng ngụm, hiển nhiên một hồi chiến đấu vừa rồi tuy hữu kinh vô hiểm nhưng gần như đã rút cạn sức lực của hắn.

Lực lượng cơ thể của hung thú gấu ngựa này quả thực đáng sợ, hơn nữa da lông có sức phòng ngự kinh người, nếu không phải hắn dùng mưu mẹo bào mòn hơn nửa thể lực của nó, lại thêm Nhuyễn Cốt độc dịch, tuyệt đối không phải đối thủ của con thú này.

Lúc này, Viên Minh chỉ cảm thấy xương khớp khắp người đau nhức, tựa hồ chỉ động một cái cũng thấy khó khăn, có điều nơi này chỗ nào cũng đầy máu tươi, tuyệt đối không phải là chỗ nên ở lâu.

Viên Minh hung hăng cắn mạnh chót lưỡi, dùng đau đớn kí©h thí©ɧ tinh thần, xong lập tức chống tay vào một cây đại thụ đứng lên, toan men theo đường cũ quay về.

Nhưng hắn đi chưa được bao xa, dị biến phát sinh.

Cả người hắn đột nhiên như bị sét đánh, tấm da vượn trên người bỗng nhúc nhích, đồng thời một luồng khí tức điên cuồng thâm nhập vào trong người Viên Minh.

Chút pháp lực ít ỏi còn sót lại trong người bỗng trở nên xao động, hai mắt nổi lên những tia máu vằn vện, đồng thời một cỗ ý niệm gϊếŧ chóc xông lên đầu.

- Lại tới nữa.

Viên Minh thầm rùng mình, vội khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển Cửu Nguyên Quyết, sau chừng ba đại chu thiên mới miễn cưỡng áp chế được cỗ du͙© vọиɠ gϊếŧ chóc này.

Hắn ngưng tụ pháp tới tay trái, điểm lên ấn ký lư hương bên cánh tay phải.

Ánh sáng lóe lên trên ấn ký, đồng thời lư hương thần bí kia cũng xuất hiện rồi rơi vào trong tay hắn.

Một luồng khí nóng từ lư hương tỏa ra, dung nhập thân thể hắn rồi thẩm thấu vào đầu.

Viên Minh cảm giác như trầm mình trong suối nước nóng, phần đầu cảm giác này càng mạnh. Sau một thoáng, những tia máu trong mắt dần dần rút đi, du͙© vọиɠ gϊếŧ chóc cũng nhanh chóng biến mất.

Một khắc đồng hồ sau, những dị động từ miếng da vượn cũng hoàn toàn biến mất.

Viên Minh thả lỏng tinh thần, giải trừ Phi Mao Thuật, đưa mắt nhìn lư hương trong tay rồi im lặng không nói.

Tình huống tương tự đã xảy ra hai lần trong ba tháng gần đây, đều là diễn ra sau khi hắn trải qua một trận chiến kịch liệt, tiêu hao một lượng pháp lực, thể lực rất lớn.
« Chương TrướcChương Tiếp »