Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiên Giả

Chương 85

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đương nhiên, Viên Minh cũng không có ý định liều lĩnh tham công, an toàn vẫn là trên hết.

Lại đi về trước thêm khoảng một dặm, chợt nghe tiếng nước chảy rào rào, lại gần nhìn, là một thác nước nho nhỏ từ trên vách núi đổ xuống, rót vào đầm nước trong xanh, tỏa ra hơi nước mát lạnh đập vào mặt.

Viên Minh nằm sấp trên tàng cây, mắt xuyên qua kẽ lá, nhìn về phía trước.

Chỉ thấy một con hung thú hình dáng lợn lòi đang vục đầu uống nước bên đầm. Da lông cả người nó đều lộ màu đỏ lửa, cơ bắp trên lưng và tứ chi nổi cục, nhìn qua đã biết là hung thú có lực lượng không kém.

Trên trán con hung thú này còn có một cái sừng dài sắc nhọn, nhìn qua vô cùng lợi hại, hai bên mép mọc ra hai răng nanh sáng bóng như hai lưỡi kiếm bén nhọn, chớp động hàn quang lạnh lẽo khiến người ta không rét mà run.

Viên Minh nhìn qua ‘con mồi’ trước mắt, khẽ nhếch miệng, xong lại nhìn hoàn cảnh xung quanh đầm nước thêm lần nữa để xác định quanh đó có tiềm ẩn nguy hiểm gì khác không.

Đúng lúc này, hung thú lợn lòi khẽ động vành tai rồi đột nhiên rút nhanh đầu khỏi nước, nhìn khắp xung quanh giống như nghe thấy động tĩnh.

Viên Minh thấy thế, vội vàng trốn sau thân cây, im lặng không nhúc nhích.

Hung thú phe phẩy lỗ tai như đang nghe ngóng động tĩnh xung quanh, sau mấy nhịp thở mới tiếp tục cúi đầu uống nước.

Viên Minh thở phào nhẹ nhõm, lặng lẽ thăm dò, cẩn thận quan sát đối phương.

- Nhìn hình thể gia hỏa này, so với con hồ ly xanh và Mưu Miêu trước đây hẳn là mạnh hơn nhiều, mục tiêu một ngàn phần, bắt đầu từ ngươi đi.

Viên Minh thầm tính toán, đồng thời lặng lẽ nhích tới gần, rất nhanh đã tới cạnh chỗ con lợn lòi.

Đúng lúc này, hung thú lợn lòi ngẩng đầu lên, rũ rũ nước trên người, thõa mãn hừ hừ hai tiếng, xong toan quay người rời khỏi đầm nước.

Viên Minh căn đúng thời cơ, từ trên cây đạp xuống, đáp đúng sống lưng dày rộng của nó, đoạn không chờ hung thú làm ra hành động gì, hắn vung hai bộ móng vuốt sắc bén cắm thẳng vào cổ con lợn lòi, ra sức kéo rạch.

- Xoẹt!

Phần cổ hung thú lợn lòi bị rạch hai vết thương đáng sợ kéo dài, sâu thấy xương, máu tươi xối xả tuôn ra.

Con thú kêu lên thảm thiết, lao thân thể cao lớn về trước, liên tục đυ.ng gãy hay gốc đại thụ, chấn cho cành lá rơi rụng tứ tung.

Viên Minh không kịp ổn định thân hình, bị hất văng ra ngoài.

- Gàooooo…

Hung thú lợn lòi hai mắt đỏ ngầu, quay đầu mãnh liệt húc thẳng về phía Viên Minh.
« Chương TrướcChương Tiếp »