Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiên Giả

Chương 84

« Chương TrướcChương Tiếp »
Viên Minh vác một tảng đá lớn từ gần đó về chặn cửa động, sau lại đi vơ thêm không ít cành khô, cỏ khô về làm một cái giường đơn giản trong động. Một chỗ ở đơn giản liền đại công cáo thành.

Nằm trên giường cỏ khô ráo, cả người hắn an tĩnh lại, nhịn không được ngáp một cái.

Lúc trước ở trong động đất đơn sơ, hắn lại bề bộn nhiều việc, hết tu luyện rồi sẵn thú, cơ bản không để ý sinh hoạt cá nhân, giờ phút này nằm trên giường cỏ êm mềm, bao nhiêu mệt mỏi tích tụ cứ từng chút, từng chút tuôn ra, cảm giác chỉ muốn đi ngủ.

Viên Minh lần này không cố xua đi cảm giác buồn ngủ, đầu vừa gối lên cỏ khô trên giường liền nhanh chóng rơi vào giấc ngủ say.

Lần này hắn ngủ rất sâu, tới giữa trưa ngày hôm sau mới tỉnh, tinh thần phấn chấn vô cùng, sau khi ăn qua loa ít thịt khô liền rời khỏi động quật, đi tới rừng rậm bên kia khe núi.

Viên Minh đưa mắt nhìn về phía khe núi có sào huyệt con hồ ly xanh một cái rồi nhanh chóng thu lại.

Đàn hồ ly xanh kia bị hắn săn gϊếŧ quá nửa, từ nửa tháng trước, sau khi con hồ ly xanh đầu đàn trong đàn bị hắn đánh chết, những con còn lại đều phân tán đi khắp nơi, khiến hắn bị mất một địa điểm săn thú ổn định,

Viên Minh lắc đầu, cất bước đi tới chỗ sâu hơn trong rừng.

Mấy tháng qua, hắn vẫn luôn chỉ đảo quanh vùng biên giới khu rừng này, đây là lần đầu tiên tiến sâu vào trong.

Theo bước chân tiến vào sâu, hắn phát hiện cây cối xung quanh trở nên cao lớn dị thường, chỗ nào cũng có đại thụ che trời hơn trăm năm tuổi, cành khô lá úa rơi xuống thành một lớp dày, chân giẫm lên trên có cảm giác mềm nhũn, ngang tầm mắt là chi chít những cây bụi, dây leo tươi tốt che kín tầm mắt, so với mảng rừng đối diện bên kia khe núi, tươi tốt hơn nhiều.

Viên Minh thoáng cân nhắc, xong liền hóa thân thành vượn trắng, tung người leo lên cây rồi bắt đầu đu mình đi tiếp.

Kết quả đi thêm chừng mười lăm phút, dọc đường đi đều rất yên tĩnh, không gặp phải bất kỳ hung thú nào.

Hắn đối với việc này cũng không cảm thấy kỳ quái, mảng rừng này nói ra cũng chỉ phần rìa ngoài của Thập Vạn Đại sơn, dù có hung thú chiếm cứ, số lượng kỳ thực cũng không nhiều, chẳng thế mà Ô Lỗ từng than thở rằng thời gian bỏ ra để tìm kiếm hung thú còn hơn thời gian săn gϊếŧ rất nhiều.

Lúc trước có thể phát hiện một ổ lớn con hồ ly xanh cũng xem như hắn tốt số, hiện tại đã có thể dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ tháng, nhưng lại không thấy tung tích con Mưu Miêu màu vàng kia đâu, kế tiếp nếu muốn hoàn thành mục tiêu một ngàn phần tinh huyết, nhất định phải tiến thêm một bước mới được.
« Chương TrướcChương Tiếp »