Chương 74

Viên Minh bình tĩnh nói.

Ô Lỗ tiếp lấy Hỏa Văn thiết, sửng sốt một chút rồi nói:

- Nếu Viên Minh huynh không chịu nhận Hỏa Văn thiết này, vậy xem như ta nợ ngươi một nhân tình, ngay sau nếu ngươi có việc cần hỗ trợ, chỉ cần trong khả năng bản thân, ta tuyệt đối không chối từ.

- Ngươi khách khí rồi, sau này gặp lại.

Viên Minh cười nhạt, thả người rời đi, chỉ thoáng chốc đã biến mất trong sương mù dưới đáy cốc.

Lúc này, Viên Minh chưa đi xa mà ẩn thân trên một cây đại thụ cách vách núi mấy chục trượng, đưa mắt nhìn Ô Lỗ rời đi.

Hắn cũng không phải người thích lo chuyện bao đồng, vừa rồi sở dĩ ra tay cứu Ô Lỗ, một mặt là bởi hai người tốt xấu gì cũng xem như đồng bạn, nếu có thể tiện tay cứu được Ô Lỗ, hẵn sẽ không máu lạnh khoanh tay nhìn Ô Lỗ chết.

Mặt khác, Viên Minh cũng rất hiếu kỳ về tốc độ tăng tu vi của Ô Lỗ nên muốn nhờ việc này để kéo gần quan hệ giữa hai người, từ đó tìm hiểu tình hình Ô Lỗ.

Chỉ có điều, phản ứng của Ô Lỗ có phần vượt quá dự liệu của hắn, người này tựa hồ rất để ý việc người khác biết về tình cảnh phát bệnh của bản thân.

- Biểu hiện bệnh trạng kia quả nhiên có vấn đề.

Viên Minh lẩm bẩm.

Có điều, hắn cũng không truy xét sâu, nhảy từ trên cây xuống, nhanh chóng xuyên qua khe núi, trở về địa động rồi tiếp tục đóng cửa tu luyện.

Chuyện của Ô Lỗ cũng chỉ là khúc nhạc nhỏ, với Viên Minh mà nói, nhanh chóng nâng thực lực bản thân lên mới có thể có cơ hội trở về Trung Nguyên.

Mặc kệ nói thế nào, trực giác mách cho hắn biết, tu luyện Cửu Nguyên Quyết luôn không sai.

Thoáng cái lại ba tháng nữa trôi qua.

Trong khoảng thời gian này, Viên Minh ngoại trừ mỗi tháng bỏ ra một, hai ngày đi săn gϊếŧ con hồ ly xanh, hoàn thành nhiệm vụ Bích La Động giao, tiện thể bổ sung thức ăn ra, thời gian còn lại đều không bước ra cửa nửa bước, toàn tâm toàn ý tu luyện Cửu Nguyên Quyết.

Khổ tu như vậy, tăng thêm sự huyền diệu của Cửu Nguyên Quyết khiến pháp lực của hắn tăng lên rất nhanh.

Một ngày này, khi Viên Minh đang tĩnh tọa tu luyện, pháp lực càng lúc càng dày đột nhiên quay cuồng như nước sôi, tự hành chảy ra khỏi đan điền, tràn vào trong kỳ kinh bát mạch.

Thân thể hắn khẽ run rẩy, trong người đột nhiên vang lên âm thanh ken két như xương cốt va chạm khiến hắn nhịn không được há mồm phun ra một cái.

Một luồng sáng màu xanh từ miệng bắn ra, hóa thành một vầng sáng xanh bao phủ đồng thời quay trong quanh người hắn.