- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Truyện Nam
- Tiên Giả
- Chương 72
Tiên Giả
Chương 72
- Hình như tâm mạch xảy ra vấn đề.
Trái tim Ô Lỗ đập kịch liệt, nhanh gấp mười lần người thường, kinh mạch gần ngực rối loạn, cơ bắp co rút, khí huyết vận hành gặp phải trở ngại cực lớn.
Viên Minh vận khởi pháp lực, dùng ngón tay điểm mấy chục cái lên ngực Ô Lỗ, cuối cùng áp bàn tay lên ngực gã, tức, pháp lực bành trướng, đả thông kinh mạch Ô Lỗ.
Một khắc sau, Viên Minh thu tay về, trán lấm tấm mồ hôi.
Nơi này chẳng có dược liệu hay khí cụ gì, hắn chỉ có thể làm được mấy chuyện này, Ô Lỗ sống hay chết đều phải trông vào tạo hóa của gã.
Có thể mệnh Ô Lỗ còn chưa tuyệt, khí huyết trong người chậm rãi thông thuận trở lại, màu đỏ máu trên gương mặt rút đi không ít, người cũng tỉnh táo lại.
- Viên Minh… Là ngươi?
Ô Lỗ gian nan mở miệng.
- Tình trạng của ngươi rất nghiêm trọng, khí huyết toàn thân chảy ngược tại tim, sao có thể như vậy?
Viên Minh hỏi.
Ô Lỗ há to miệng, muốn nói lại thôi.
- Ngươi không muốn nói cũng không sao, chỉ là bệnh trạng của ngươi rất nghiệm trọng, ta chỉ có thể giúp ngươi giảm bớt một chút, cơ bản không trị tận gốc, rất nhanh sẽ tái phát, ngươi có thuốc trị bệnh chứ?
Viên Minh khoát tay, nói tiếp.
Ô Lỗ thoáng lộ vẻ do dự nhưng cũng rất nhanh trở nên kiên định, nhìn về chỗ cạnh eo.
- Chỗ này có thuốc?
Viên Minh hỏi.
- Đúng… Phiền Viên Minh huynh… lấy giúp ta...
Ô Lỗ vất vả nói.
Viên Minh không nhiều lời, lấy một cái túi từ chỗ đó ra, trong túi thấy không ít đồ linh tinh, có bốn ống trúc được bịt kín, hai khối đá màu đỏ thẫm, một cái ngọc bội màu trăng và một bình ngọc màu đen.
- Hẳn là cái bình ngọc này?
Hắn cầm lấy bình ngọc màu đen.
Ô Lỗ lộ vẻ vui mừng, lập tức gật đầu.
Viên Minh kéo nắp bình, đổ ra một viên dược hoàn màu đỏ sậm. Dược hoàn này không có mùi thuốc gì nên đoán không ra là loại đao dược nào.
Hắn cũng lười quan tâm, cầm dược hoàn nhét vào miệng Ô Lỗ.
Ô Lỗ gian nan nuốt dược hoàn vào, thoáng cái sắc mặt gã trở nên đỏ như máu, thậm chí còn đỏ hơn lúc mới đây, gân xanh nổi trên trán trông như vật sống đang nhúc nhích, đồng thời cổ họng phát ra tiếng gầm gừ nặng nề, nhìn qua vô cùng thống khổ.
Viên Minh nhíu mày, trông bộ dạng này của Ô Lỗ, không giống như là có bệnh.
Sau thời gian chừng một bữa cơm, tình trạng của Ô Lỗ mới bắt đầu chuyển biến tốt đẹp, màu máu trên mặt dần biến mất, gân xanh nổi lên cũng từ từ khôi phục nguyên trạng.
- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Truyện Nam
- Tiên Giả
- Chương 72