Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiên Giả

Chương 69

« Chương TrướcChương Tiếp »
Điều này làm hắn thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra vị Hô Hỏa trưởng lão là kẻ giữ lời, ít nhất chỉ cần mỗi tháng giao đủ tinh huyết hung thú theo đúng kỳ hạn, không phải lo lắng về kịch độc Hủ Tâm Đan kia.

Hô Hỏa trưởng lão không nói thêm câu nào, lấy một cái túi trữ máu hơi phồng khác ra, thu chỗ tinh huyết từ túi của hai người Viên Minh vào trong đó, xong không đợi bọn họ nói gì đã lập tức cưỡi phi cầm rời đi, bộ dáng có vẻ khá vội.

- Haha, chúc mừng Viên huynh đệ tu thành Phi Mao Thuật, thành công vượt qua tháng đầu tiên.

Ô Lỗ không rời đi ngay mà nhìn về phía Viên Minh, vừa cười vừa nói.

- Như nhau như nhau. À Ô Lô huynh đệ, sao không thấy vị Lạt Qua kia nhỉ?

Viên Minh đổi chủ đề, hỏi một câu.

- Mấy ngày, Lạt Qua trước ra ngoài săn thú một mình, đáng tiếc đã chôn mình trong miệng thú.

Ô Lỗ bình thản đáp.

- Vậy, thật đáng tiếc.

Viên Minh gật gật đầu, xong không nói gì thêm, quay người rời đi.

Ô Lỗ đưa mắt nhìn Viên Minh rời đi, ánh mắt chớp động, không biết đang suy nghĩ gì.

Viên Minh sau đó không đi qua bên kia khe núi để săn thú tiếp, mà trởi lại ẩn mình trong địa động.

Săn gϊếŧ hung thú không cần gấp gáp một lúc một nhát, thứ hắn cần nhất hiện tại là tăng thực thực lên.

Hắn che kín cửa động lại, khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển Cửu Nguyên Quyết, linh khí thiên địa lập tức cuồn cuốn tụ tới.



Thời gian trôi đi rất nhanh, nhoáng cái đã qua hai mươi ngày.

Trên một cây đại thụ hơn trăm năm tuổi bên ngoài sào huyệt con hồ ly xanh, một con vượn trắng cao lớn đứng lặng im, đúng là Viên Minh sau khi thi triển Phi Mao Thuật.

So với hai mươi ngày trước, vượn trắng không những cao lớn hơn không ít, mà cơ bắp trên người càng săn chắc nổi khối, hung mãnh bức người.

Cũng không lâu lắm, năm, sáu con hồ ly xanh từ sào huyệt trong khe núi đi ra rồi nhanh chóng tách nhau ra hành động.

Trải qua mấy lần dụ địch rồi săn gϊếŧ, Viên Minh hiểu rất rõ tập tính đàn hồ ly xanh này, chúng là đang tản đi ra ngoài kiếm ăn.

Hắn xe nhẹ đường quen bám theo sau một con hồ ly xanh, đi tới một mảng rừng toàn cây hắc tùng.

Nơi này cách sào huyệt chỗ khe núi chừng bốn, năm dặm, dù có gây ra động tĩnh cũng sẽ không truyền tới sào huyệt khe núi.

Viên Minh tăng thêm tốc độ, chỉ mấy nhịp thở đã vọt lên trước con hồ ly xanh, nhảy từ trên cây xuống, chặn trước mặt con hồ ly xanh.
« Chương TrướcChương Tiếp »