Sau khi rời khỏi lãnh địa của Mưu Miêu, Viên Minh đi dọc theo hướng con hồ ly xanh ngày hôm trước chạy trốn, tìm kiếm nửa ngày trời, cuối cùng phát hiện được tung tích con hồ ly xanh qua lại ở chỗ bên ngoài một khe núi.
Đó là một con hồ ly xanh có hình thể nhỏ hơn hôm qua một chút, lúc này nó đang lười biếng nằm sấp trên mặt đất ở lối ra khe núi, bộ dáng như đang phơi nắng.
Không chờ Viên Minh có động tác gì, một tràng tiếng hồ ly rít gào từ trong khe núi truyền ra, ngay sau đó bốn, năm con hồ ly xanh vội vàng chạy từ trong ra, hợp với hai con hồ ly xanh đang bên ngoài thành một đoàn rồi cùng nhau chui vào rừng rậm.
- Xem ra khe núi này là hang ổ của đàn hồ ly xanh kia.
Viên Minh leo lên vách núi nhìn một chút, tiếp đó liền theo đuôi đàn hồ ly xanh tiến vào trong rừng.
Bằng vào khả năng khống chế thân thể vượn trắng vô cùng linh hoạt hiện tại, hắn rất dễ dàng bám theo sau con hồ ly xanh mà chúng không hề phát hiện ra.
Không bao lâu sau khi tiến vào khu rừng, đàn hồ ly xanh kia giống như mỗi con có mục tiêu riêng nên từ từ phân tán. Viên Minh chọn một con hồ ly xanh đi lẻ rồi tiếp tục công tác theo đuôi.
Trong thoáng chốc, một người một hồ ly đã rời xa khe núi được mấy dặm.
Sau khi xác nhận xung quanh không có hung thú nào khác, Viên Minh tăng thêm tốc độ, rất nhanh đã bắt kịp con hồ ly xanh, leo lêи đỉиɦ một ngọn cây.
Con hồ ly xanh tai thính mũi tinh, lập tức phát hiện Viên Minh. Nó dừng bước, ngẩng đầu nhìn về phía Viên Minh, nhe răng trợn mắt gầm nhẹ.
Viên Minh chỉ cười hắc hắc, lấy một khối đá xanh từ túi da thú bên hông ra, ném về phía con hồ ly xanh.
Tảng đá hóa thành một cái bóng màu xanh, xé gió lao thẳng về phía đầu con hồ ly xanh.
Con hồ ly xanh vội vàng né qua một bên, nhưng một bóng đen lại lần nữa đánh tới, nhìn kỹ là một khối đá đen to bằng miệng bát.
Lần này, nó không kịp tránh né, bị hòn đá đen đập trúng đầu.
Bốp một tiếng, hòn đá vỡ vụn ra, không gian trước mắt con hồ ly xanh nhất thời tối sầm lại, đầu óc có chút choáng váng.
Viên Minh nhìn tay trái, thoáng ngây người.
Sau khi ném khối đá xanh đầu tiên, tay trái hắn vô thức ném ra khối đá thứ hai, hành động trước sau cực kỳ trôi chảy, không chút trì hoãn.
Chuyện này giống như hắn theo bản năng sử dụng một món võ kỹ quăng ném nào đó, để nhạy bén như thành hồ cũng không thể tránh thoát.