Chương 61

Dù vô cùng yếu ớt nhưng vẫn có thể cảm nhận được rung động pháp lực nhè nhẹ tỏa ra từ đoàn máu kia.

- Xem ra ta đoán không sai, con hồ ly xanh này đúng là hung thú có thể thu nạp linh khí thiên địa để cường kiện bản thân.

Trong lòng Viên Minh có kết luận, cũng không định ở đây lâu, lập tức xách thi thể con hồ ly xanh lên, lui về phía khe núi, rất nhanh đã tới rìa khe núi.

Ngay lúc này, tiếng chạy thành đoàn xen lẫn tiếng thở hổn hển từ phía sau truyền đến.

Viên Minh tung người treo lên một gốc đại thụ, đưa mắt nhìn về phía sau, đột nhiên đồng tử co lại.

- Không ổn, đám hồ ly xanh này lại sống thành đàn!

Viên Minh vội xuống đất, tung người nhảy vào khe núi, bóng người thoáng cái đã chìm vào sương mù dày đặc.

Sau mấy nhịp thở, đàn hồ ly xanh đã đuổi tới cạnh khe núi, hướng khoảng sương mù gào thét không thôi nhưng không có con nào dám bước vào, giống như đang sợ hãi thứ gì đó.



Giữa vùng sương mù quay cuồng, bước chân Viên Minh không hề chậm lại mà ra sức chạy về phía bờ bên kia, chỉ thoáng chốc đã tới cạnh vách đá đối diện.

Mang theo thi thể con hồ ly lại chạy trốn thời gian lâu như vậy khiến hắn, dù đã thi triển Phi Mao Thuật, vẫn vô cùng mệt mỏi, không thể không dừng lại thở.

May mà không gian phía sau sương mù hiện tại rất yên tĩnh, hiển nhiên là đàn hồ ly xanh không đuổi theo nữa.

Viên Minh cảm thấy hơi kỳ lạ nhưng cũng không có truy xét, sau khi khôi phục thể lực lại một chút liền cõng thi thể con hồ ly xanh trên lưng, mau chóng leo lêи đỉиɦ vách núi.

Đàn hồ ly xanh kia vẫn còn ở lại chỗ đối diện, từ phía xa thấy Viên Minh và thi thể đồng loại trên lưng hắn, lại một lần nữa tru tréo nhưng vẫn như cũ không đặt chân vào khe núi.

- Xem ra đàn hồ ly xanh này không dám tiến vào khe núi, không biết là sợ sương mù chỗ này hay là mấy người Bích La Động đã dùng thủ đoạn nào đó với khe núi khiến chúng không dám làm thế?

Viên Minh thầm suy đoán.

Nếu sự thật đúng như suy đoán của hắn, khe núi này sẽ có tác dụng lớn, sau này có đυ.ng phải hung thú lợi hại, chỉ cần trốn vào khe núi là được.

Đứng yên lặng một lúc, Viên Minh xoay người tiến vào trong rừng, bóng dáng nhanh chóng biến mất.

Nhóm con hồ ly xanh tụ tập ở bờ bên kia khe núi thêm một lúc, cuối cùng cũng rút đi với vẻ không cam lòng.