Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiên Giả

Chương 59

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đúng lúc này, con hồ ly còn lại, từ phía sau lưng Viên Minh, cắm đầu lao tới kéo theo một luồng gió mang mùi tanh hôi.

Viên Minh vội vàng xoay người né tránh, nhưng bả vai hắn vẫn bị hồ trảo đánh trung, lớp da vượn cứng cỏi bên ngoài bị vách mấy vết thương kéo dài, máu tươi ròng ròng chảy ra.

Viên Minh chỉ thấy bả vai đau đớn dữ dội, nhưng tay hắn không ngừng chút nào, cơ thể quay tít một vòng, chân phải như rìu chiến văng đi, kéo theo tiếng xé gió, hung hăng đá vào eo con hồ ly.

Rầm!

Con hồ ly xanh bị đá văng ra ngoài, nặng nề đυ.ng vào một gốc đại thụ rồi ngã trên mặt đất.

Hồ ly mau chóng trở mình dậy, chỗ eo bị đá có vẻ không bị thương, nhưng mấy vết thương trên người vốn chưa kịp liền miệng lại lần nữa chảy ra không ít máu tươi.

Có lẽ vì mất máu quá nhiều, con hồ ly xanh này đi lại có phần bất ổn, cặp đồng tử màu lục tối gắt gao nhìn chằm chằm vào Viên Minh. Viên Minh không chút yếu thế đối mặt, đồng thời xiết chặt nắm đấm, miệng gầm gừ mấy tiếng trầm thấp.

Sau mấy nhịp thở, con hồ ly xanh đột nhiên xoay người chạy về phía xa xa, chỉ thoáng chốc đã biến mất trong rừng.

Viên Minh thở phào một hơi, thả lỏng sắc mặt căng cứng, lắc lắc mạnh chân phải hơi sưng đau.

Con hồ ly xanh này có thực lực vượt quá xa dự đoán của hắn, thân thể lại rất cứng cỏi, nếu không phải trước đó nó đánh với con Mưu Miêu màu vàng để rồi bị thương, hắn bất luận thế nào cũng không có khả năng đắc thủ.

Dù vậy, bản thân hắn mới rồi thực ra cũng không chắc chắn một trăm phần trăm là có thể đối phó với con hồ ly xanh thứ hai, nếu nó thực sự dốc sức liều mạng đánh với hắn, thắng bại thế nào vẫn rất khó nói.

Đương nhiên Viên Minh cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần đấu với nó tới cùng, hắn không có ý định buông tha thi thể con hồ ly xanh.

Đúng như câu ‘Đường hẹp đυ.ng nhau, kẻ liều thắng(2)’, rốt cuộc con hồ ly xanh kia lại sợ chiến mà bỏ chạy.

Viên Minh xử lý qua loa vết thương trên vai một chút, ngăn máu chảy tiếp, xong mới treo thi thể con hồ ly lên một cây nhỏ cạnh đó, đoạn lấy ra một thanh cốt đao cắt cổ họng nó.

Máu hồ ly đỏ thẫm ròng ròng chảy ra được hắn dùng túi trữ máu thu lấy, rất nhanh đã thu được hơn nửa túi mà máu hồ ly vẫn đang không ngừng chảy xuống.

- Nhìn xu thế này, máu một con hồ ly xanh đã rót đầy được túi này, mình còn đi săn gϊếŧ hung thú khác thế nào nữa?
« Chương TrướcChương Tiếp »