Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiên Giả

Chương 57

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dù sao vấn đề hung thú rốt cuộc có bao nhiêu chiến lực, hắn vẫn chưa nắm rõ, cứ đi dọc bên rìa khe núi vẫn ổn hơn cả, lỡ có đánh không lại, còn có thể nhảy xuống khe núi chạy trốn.

Trên quãng đường đi, không gian xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, ngẫu nhiên có tiếng chim hót từ phía xa vọng tới.

Loại khung cảnh tĩnh mịch này trái lại khiến Viên Minh cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, lòng bàn tay cũng trở nên nóng bừng.

Hắn xoa xoa lòng bàn tay, đang định bước tiếp, một tiếng rít kì quái từ mảng rừng phía trước truyền tới. Âm thanh vô cùng chói tai, nghe giống như tiếng trẻ em kêu khóc nỉ non.

Viên Minh rùng mình, vội vàng dừng bước, trốn sau một sau một tán lá rậm rạp, xong đưa mắt nhìn phía phát ra âm thanh, đang tiếc là chẳng nhìn thấy gì cả.

Đúng lúc này, lại thêm một tiếng thú gào to truyền đến, âm thanh nghe khác hẳn tiếng rít vừa rồi.

Hắn khẽ nhướng mày, cố gắng thả chậm tốc độ hết mức có thể, im ắng tiến về phía trước.

Cũng không lâu lắm, Viên Minh đã tới được nơi phát ra hai tiếng thú rống.

Hắn đưa tầm mắt xuyên qua kẽ lá, nhìn xuống phía dưới.

Chủ nhân của tiếng rít chói tai là một dã thú rất đặc biệt, thân cao chừng nửa trượng, đầu giống như chuột, giữa ngực, bụng mọc lên những sợi lông ngắn, thô cứng màu vàng, trên sống lưng lại thấy có từng lớp vảy giáp dày đặc như mai rùa, nhìn qua cũng thấy vô cùng chắc chắn.

- Mưu Miêu(5)?

Viên Minh thầm suy đoán, có điều Mưu Miêu bình thường không có lớn như vậy.

Hai con mắt màu vàng to bằng hạt đổ xanh của con Mưu Miêu lộ vẻ hung ác, nhìn về bụi cỏ phía trước, nơi đó có hai con hồ ly đang nằm rạp xuống đất.

Hồ ly này cả người một màu xanh ngọc bích, đến con mắt cũng màu xanh, khác hoàn toàn với hồ ly bình thường. Mỗi con người dài hơn một trượng, cao ba thước, thân mình uốn lượn kéo dài, trông ra hẳn là lấy tốc độ làm ưu thế.

Hồ ly dùng con mắt xanh biếc nhìn chằm chằm vào Mưu Miêu màu vàng, đồng thời miệng không ngừng gầm nhẹ.

Vẻ hung ác trong mắt ba con thú càng lúc càng thịnh, rất nhanh cùng lúc lao vụt ra cắn xé lẫn nhau.

Viên Minh chăm chú quan sát, thấy ba thú này hình thù cổ quái, thân mình lại cao lớn như vậy, tám chín phần chính là hung thú, tranh thủ dịp này nhìn một chút xem năng lực hung thú ra sao.

Chỉ nhìn một thoáng, sắc mặt hắn dần trở nên ngưng trọng.

Bất kể là Mưu Miêu màu vàng hay hồ ly màu xanh đều có chiến lực vượt xa dự đoán của hắn.
« Chương TrướcChương Tiếp »